Tác giả: Tinh Quân
Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 170: Không có mât nhìn gì cả
Trần Hạo ngẩn người, hỏi: "Sao vậy? Cô quen tôi?"
Vương Hân cười nói: "Bình thường Trương Mạn nhắc đến anh không ít đâu, thường nửa đêm gọi điện cho tôi, nói một hồi rồi nói đến anh!”
Trương Mạn nói: "Vương Hân cậu lại nói bậy rồi, đâu có!
Vương Hân nói tiếp: "Có hay không bản thân cậu biết!"
Trần Hạo bất lực cười gượng, biết rằng có lẽ Vương Hân chính là người bạn sắp phải rời khỏi Hải Dương mà Trương Mạn không nd rời xa.
Ba người vừa nói vừa bước vào đại sảnh.
Trong đại sảnh còn có đám bạn đến trước đang chờ đợi, Vương Hân thấy vậy đi lên trước đế chào hỏi.
Trong đám người, một người đàn ông ăn mặc đẹp, được mọi người vây quanh, là tiêu điểm trong các bạn học.
Người này vừa nhìn thấy Vương Hân đã hỏi: "Trương Mạn
VietWriter
đâu?"
Vương Hân cười trêu đùa: "Khiến người ta đau lòng thật đó, chỉ nhớ mỗi Trương Mạn!"
Trong lời lẽ, người đàn ông nhìn thấy Trương Mạn ở phía xa bèn cười: "Lát nữa tôi tự phạt chuộc tội, mọi người nói chuyện trước đi!"
Sau đó, anh ta lập tức lịch sự mỉm cười đi đến chỗ Trương Mạn.
Trương Mạn thấy người này đi đến trước mặt, cau mày, giới thiệu cho Trần Hạo: "Người này là Thâu Văn Châu - bạn học đại
học của tôi, đây là Trần Hạo!"
Khi giới thiệu Trần Hạo, Trương Mạn không tự chủ đỏ bừng mặt, có phần giấu đầu lòi đuôi.
Thâu Văn Châu thấy vậy, trong mắt hiện lên vẻ không vui nhưng ngay sau đó anh ta nhanh chóng che giấu ớ trong lòng, mỉm cười với Trần Hạo: "Chào anh!"
Trần Hạo bắt tay trả lời.
Trương Mạn không biết vì sao mặt vẫn luôn ửng hồng, còn không ngừng lén nhìn Trần Hạo.
cảnh tượng này khiến trong lòng Thâu Văn Châu chua xót.
Thời đại học, Thâu Văn Châu luôn cực khổ theo đuổi Trương Mạn nhưng chưa thành công, lưu luyến không quên với Trương Mạn.
Trước đây anh ta từng tạo ra hai buổi tụ họp, Trương Mạn đều không đến vì lý do nào đó.
Hôm nay anh ta nghe nói Trương Mạn sẽ tới nên chuẩn bị kỹ lưỡng một phen, vốn muốn ôn lại chuyện cũ, không ngờ Trương Mạn lại đưa một người đàn ông đến, việc này khiến đáy lòng Thâu Văn Châu vừa chua vừa tức.
Nhưng anh ta nhìn qua Trần Hạo ăn mặc bình thường, thua kém so với bộ vest đẹp của mình nên cuối cùng cũng tìm thấy điểm tự tin!
"Anh Trần làm công việc gì vậy?", Thâu Văn Châu cười hỏi.
"Bộ phận sales của Bạch thị, cùng một bộ phận với Trương Mạn", Trần Hạo hờ hững nói.
Thâu Văn Châu nghe thấy vậy càng tự tin hơn, trong lòng chế giễu, một người bán hàng nhỏ cũng dám cướp phụ nữ với anh ta? Thât là nưc cười! Nếu đã đến rồi thì đừng trách! Hừ!
Có ý nghĩ này, Thâu Văn Châu không chú ý Trần Hạo nữa, hỏi Trương Mạn: "Tớ nghe nói Bạch thị đang chuyển đổi mô hình, chắc hẳn không dễ tiêu thụ! Thế nào? Có cơ hội thăng chức không?"
Thâu Văn Châu vừa nói vừa châm thuốc lá cho mình, cũng không hỏi Trần Hạo ở bên cạnh có muốn không, như thể hoàn toàn không có người này.
Trương Mạn nói: "Năng lực của người Bạch thị đều rất mạnh, e rằng hai năm gần đây không thể thăng chức được!"
Thâu Văn Châu giả vờ suy nghĩ một lát rồi nói: "Hay là cậu đến làm ở Hạ thị cùng tớ đi, cuối tháng này tớ được thăng làm phó tổng rồi, tớ đi thì bên dưới bỏ trống một vị trí trưởng bộ phận, tớ biết rõ năng lực của cậu, có hứng thú không?"
Nói đến đây, Thâu Văn Châu liếc nhìn Trần Hạo như thể khoe khoang.
Trong lòng Trần Hạo chế nhạo, anh biết rõ Thâu Văn Châu có mục đích gì, nhưng dù gì đây cũng là buổi họp lớp của Trương Mạn nên Trần Hạo không định chấp nhặt với con kiến nhỏ này.
Trương Mạn cũng không ngốc, biết rằng mục đích của Thâu Văn Châu là gì, càng biết rằng anh ta nói vậy cho Trần Hạo nghe, bèn lén liếc nhìn Trần Hạo rồi từ chối: "Cảm ơn cậu, tớ rất vui khi làm việc ở Bạch thị!"
Vốn dĩ Trương Mạn nhìn trộm Trần Hạo vì cảm thấy áy náy trong lòng khi kéo Trần Hạo đến nhưng lại bị Trâu Văn Châu chĩa mũi nhọn.
Càng không ngờ bị Thâu Văn Châu hiểu lầm rằng Trương Mạn không đến Hạ thị bởi vì Trần Hao.
Thâu Văn Châu trong lòng
tức giận! Anh ta nghĩ một tên quê mùa dựa vào đâu mà bá chiếm nữ thần? Khốn nạn!
Mà lúc này, những bạn học còn lại cũng vây quanh lại.
Sau khi mọi người chào hỏi đơn giản với Trương Mạn, Thâu Văn Châu cố tình dẫn chủ đề đến sự ngưỡng mộ và khoe khoang về anh ta trong lúc vô ý.
"Văn Châu, cậu lợi hại thật đấy, phòng bao VIP ở Giai Dạ này không dễ đặt đâu, e là ở Hải Dương của chúng ta ngoại trừ những câu lạc bộ tư nhân đó thì Giai Dạ đứng đầu rồi?", Lục Hiên - bè lũ ngoan cố thời đại học - nói.
***
Lời ngỏ: Góp gạo đọc truyện chung:
Vì kinh phí mua bộ truyện này khá cao nên một ngày chúng mình chỉ có thể mua từ 2-4 chương.
Để có thể cùng đọc nhanh hơn, nhiều hơn, chúng mình xin để link quyên góp: Link donate qua ví momo
Tiền các bạn đóng góp chúng mình sẽ dùng mua truyện cho đến khi full toàn bộ.
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ web trong thời gian qua
Đọc truyện Anh chồng khờ được cập nhật nhanh nhất trên Vietwriter.vn
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!