Tác giả: Tinh Quân
Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình
Lời ngỏ: Góp gạo đọc truyện chung:
Chương 186: không khác nhau là bao
Nội dung chươn có chứa hình ảnh
Lúc này Trần Hạo đang tản bộ trong hành lang, vừa rồi sau khi anh hỏi thăm, mới biết được phòng làm việc của hiệu trưởng ở phía bên phải hành lang tầng bốn, bây giờ anh đang đi về hướng đó.
Nhìn thấy đã sắp đến phòng làm việc của hiệu trưởng, Trần Hạo chợt nghe được trong văn
phòng của phó hiệu trưởng ở bên cạnh truyền đến một giọng nói quen thuộc.
"Phó hiệu trưởng Phương, không phải chuyện này đã được thông qua trong hội nghị lãnh đạo trường học rồi sao? Vì sao lúc này đột nhiên lại lật lọng?"
Nói không với sách lậu, ủng hộ sách bản quyền. Tiếu thuyết này do ReadMe chế tác và phát hành, chưa được ủy quyền không được phép truyền bá. Bất cứ ai vi phạm sẽ bị truy cứu theo pháp luật.
Chỉ trong chớp mắt, Trần Hạo đã nghe ra giọng nói trong văn phòng là của Tiêu Nhất Phi.
Trong văn phòng phó hiệu trưởng, lúc này Tiêu Nhất Phi đang hỏi gì đó với phó hiệu trưởng Phương Đồng.
Phương Đồng trên dưới năm mươi, bụng phệ, tóc chải vuốt sáng loáng, hình người dạng chó.
VietWriter
CÔ Tiêu, việc này cũng không phải là do một mình tôi quyết định, mà là uỷ ban trường học quyết định sau khi bàn bạc tập thể!", Phương Đồng cười nhạt nói.
Tiêu Nhất Phi nhíu mày: "Tại sao uỷ ban trường học lại đưa ra quyết định như vậy? Nhà xưởng của đại học Trung y mỗi năm đều lỗ vốn, không chỉ không thể mang đến hiệu quả và lợi ích cho trường học, ngược lại còn là gánh nặng mà nhiều năm rồi đại học Trung y vẫn không cắt bỏ được, chúng tôi quyết định tham gia trước, nhà máy phụ thuộc này có bán phá giá cũng không có ai cần! Tại sao chúng tôi vừa mới ra nhập, đã gần bàn bạc xong xuôi, bỗng nhiên lại quyết
định tạm hoãn?"
Phương Đồng nói: "Cô Tiêu, thật sự không phải là trường học cố ý làm khó dễ mấy người, cô nói không sai, nhà xưởng của trường đúng là mang đến ảnh hưởng cho trường học, nhưng đại học Trung y là của quốc gia, nhà xưdng của trường cũng thuộc về tài sản của quốc gia, phải xử lý cẩn thận!"
Nói đến đây, Phương Đồng liền tỏ vẻ nghiền ngẫm.
Lúc này Tiêu Nhất Phi đã hiểu ra chuyện gì.
Tiêu Nhất Phi cười: "Phó
hiệu trưởng Phương, chuyện này có biện pháp khác hay không? Nếu có, ông cứ nói thẳng, Nhất Phi không phải là người thông thái rởm, nếu cần phải phối hợp gì, tôi sẽ cố găng làm!
Nhìn Tiêu Nhất Phi gợi cảm xinh đẹp, trong lòng Phương Đồng giống như bị mèo cào!
Người phụ nữ như thế này đúng là cực phấm nhân gian, không nghĩ tới ông ta lại gặp được, Phương Đồng là một tay chơi lão luyện, sao có thể có thể tuỳ tiện buông tha cơ hội âu yếm đây?
Đương nhiên, ở mặt ngoài Phương Đồng vẫn vô cùng chững chạc đàng hoàng.
"Cô Tiêu, cô có ý gì?’’, Phương Đồng nói cứ như không rõ, nhưng trong bụng thì đã nở hoa.
Nếu có thể mượn cơ hội này bán nhà xưởng vướng víu ra ngoài để lấy thanh danh, tiện thể lấy được luôn cả tài sắc, vậy thì hoàn mỹ!
Tiêu Nhất Phi thấy dáng vẻ này của Phương Đồng, trong lòng càng chắc chắn suy đoán của mình.
"Phó hiệu trưởng Phương,
nếu như chuyện này hoàn thành, tôi sẽ không bạc đãi ông!”, Tiêu Nhất Phi có ý riêng nói.
cầm giúp ông, đương nhiên, sau này xưởng thuốc có thành tựu, tất cả cũng đều là do Phó hiệu trưởng Phương có phương pháp lãnh đạo tốt!"
Phương Đồng cười to, Tiêu Nhất Phi khéo đưa đẩy ngoài dự đoán của ông ta, nhưng mà thứ ông ta muốn không chỉ là tiền.
"Một khi nhà máy của trường tiến vào thủ tục đóng
cửa, sẽ biến thành thịt trong mắt rất nhiều người, tài sản thanh lý đều là giá thấp, hơn nữa trong đó còn có một đống vấn đề, chỉ bằng những lời này của cô Tiêu, cũng không đủ để tôi cho không cô tảng mỡ lớn này được!"
Phương Đồng nói đến đây thì tham lam nhìn Tiêu Nhất Phi từ trên xuống dưới, ánh mắt kia cứ như muốn ăn thịt người vậy.
Tiêu Nhất Phi đã làm việc nhiều năm trên thương trường, sao có thể không biết lão già háo sắc này có ý đồ gì.
Chỉ là trước mắt cô ấy phải nhanh chóng nghĩ cách xây
dựng xưởng thuốc, biến phương thuốc thành tài sản sẵn có, sát nhập, thôn tính xướng thuốc kinh doanh không tốt là đường tắt thích hợp nhất, cũng là nhanh nhất.
Mà trong danh sách do cấp dưới của cô ấy liệt kê ra, xưởng thuốc của đại học Trung y chắc chắn là nơi thích hợp nhất!
Cho nên, mặc dù biết rất rõ tên khốn nạn ở đối diện có mục đích không tốt, Tiêu Nhất Phi vẫn phải giả vờ cười làm như không biết, chuẩn bị thử lại lần nữa.
"Nếu như phó hiệu trưởng
Phương cảm thấy cổ phần không đủ, có thể bàn lại, cũng không phải là tôi không thể nâng cổ phần lên đến mười lăm phần trăm!", Tiêu Nhất Phi nói.
Phương Đồng cười nhạt một tiếng: "Cô Tiêu là người thông minh! Hẳn là hiếu được ý của tôi! Nếu cô đồng ý! Chuyện gì cũng sẽ dễ nói, nếu cô không đồng ý, cho dù nhà máy của trường có bán đi cũng không đến lượt cô, cô phải hiểu được, đồ đi qua tay tôi, thật ra tôi muốn kiếm tiền từ ai cũng không khác nhau là bao!"
***
Vì kinh phí mua bộ truyện này khá cao nên một ngày chúng mình chỉ có thể mua từ 2-4 chương.
Để có thể cùng đọc nhanh hơn, nhiều hơn, chúng mình xin để link quyên góp: Link donate qua ví momo
Tiền các bạn đóng góp chúng mình sẽ dùng mua truyện cho đến khi full toàn bộ.
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ web trong thời gian qua
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Anh chồng khờ được cập nhật nhanh nhất trên Vietwriter.vn
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!