Mục lục
Truyện Chàng Rể Khờ - Trần Húc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vietwriter.vn: Anh chồng khờ ( full)

Tác giả: Tinh Quân


Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình


Chương 289: Chẳng lẽ thứ mà Trần Hạo cho thật sự là bảo bối gì?
Ngay sau đó, đôi mắt của Trương Tân liền sáng lên, từ sự thay đổi thoáng qua này, ông ta đã nhìn ra Trần Hạo không chỉ biết toa thuốc này, hơn nữa còn là bác sĩ Trung y rất tài giỏi! Trong lòng ông ta càng thêm coi trọng anh.
"Rất cảm ơn cậu, cậu đồng ý lấy ra thứ quý giá như vậy, đủ để thấy rất rộng lượng rồi!”
Giá trị của long tiên phương này là bao nhiêu, không ai biết rõ hơn Trương Tân.
"Việc nhỏ! Không cần cảm ơn!", Trần Hạo thản nhiên nói.
Trên mặt Trương Tân tràn đầy sự hổ thẹn, nói: "So với sự rộng rãi của cậu, tôi thấy rất xấu hổ, vừa rồi sở dĩ tôi không đồng ý hợp tác, nguyên nhân chủ yếu là không muốn chia sẻ nghiên cứu của mình ra ngoài, lòng danh lợi quá nặng!"
Tiêu Nhất Phi nói: "Giáo sư Trương đừng tự trách, chẳng ai hoàn mỹ cả, ai mà lại không hy vọng được cả danh và lợi chứ, đây là chuyện quá bình thường!"
Trương Tân nói: "Tống giám đốc Tiêu, ngoại trừ việc tôi quyết
định hợp tác thành quả nghiên cứu với Cửu Khúc ra, tôi còn rất muốn gia nhập vào sở nghiên cứu của tống giám đốc Tiêu, chỉ là không biết cô có đồng ý chấp nhận lão già này hay không!”
Tiêu Nhất Phi nghe như thế thì vô cùng mừng rỡ: "Đương nhiên là tôi đồng ý, sở nghiên cứu của chúng tôi có thể có giáo sư Trương gia nhập, sau này nhất định có thể nâng cao hơn một bước!"
Trương Tân nhìn về phía Trần Hạo, có chút cảm động nắm lấy tay anh: "Hòm nay cậu đã dạy cho tòi một bài học nhớ đời, để cho tôi cảm nhận được
sâu sắc cái gì gọi là tấm lòng bác sĩ, thật đáng kính trọng!"
Nói xong những lời này, Trương Tân lại cúi đầu với Trần Hạo.
ông ta biết rõ, nếu Trần Hạo giấu giếm long tiên phương này, không nói đến việc mở cửa hàng thuốc, cho dù là bán cho những còng ty sản xuất thuốc kia cũng đều có giá trên trời! Trần Hạo hào phóng cho ông ta như thế, ngoại trừ việc anh muốn kết quả nghiên cứu của ông ta ra, đương nhiên cũng hy vọng thòng qua ông ta để càng nhiều bệnh nhân được hưởng lợi.
Trần Hạo thản nhiên nói: "Giáo sư Trương quá khen, nếu mọi chuyện đã thành còng, vậy chúng tôi đi về trước!”
Trương Nguyên ở một bên tức muốn chết, hôm nay anh ta đến đế phá hỏng chuyện tốt của Tiêu Nhất Phi, kết quả không ngờ rằng không những không phá hỏng được, ngược lại còn tận mắt nhìn thấy Trần Hạo thay đổi tình hình, bị vả mặt bôm bốp!
Trương Tân là ông chú của anh ta, chỉ tiếc lúc này ông chú còn chẳng thèm nhìn anh ta cái nào, coi mình thành không khí, thật không phục, cũng không nghĩ ra được là vì sao!
Chẳng lẽ thứ mà Trần Hạo cho thật sự là bảo bối gì?
Trương Nguyên trơ mắt nhìn ông chú mình cung kính tiễn Trần Hạo rời đi, trong lòng buồn bực chỉ muốn chửi bậy!
Anh ta phát hiện hê cứ gặp lần nào Trần Hạo là lần đó đều có kết cục mặt mày xám xịt, nhìn ông chú nở nụ cười lấy lòng tiên Trần Hạo, Trương Nguyên cảm thấy mặt mình đau rát, tí nữa thì nghẹn chết.
Mấy phút sau, Trương Tân tiền xong trở về.
Trương Nguyên cực kì khó
hiểu hỏi: "Ông chú? ông chú đang đưa lợi ích của nhà họ Trương ra bên ngoài đấy à, cháu mới là cháu trai của ông chú đây này! ông chú cứ trơ mắt nhìn cháu bị tên khốn đó chèn ép sao? Không phải ông chú đã đồng ý không hợp tác với cửu Khúc rồi à?”
Trương Tân tức giận nhìn cháu trai: "Đây là dáng vẻ bị chèn ép của cháu đấy à? Cháu có chút khí thế nào của nhà họ Trương chúng ta không? Cháu nhìn cậu Trần người ta kìa, thứ quý giá như vậy mà còn tiện tay lấy ra tặng người khác, còn không thèm nháy mắt, chỉ với khí thế này thòi, cả đời cháu đã
không thể bằng người ta được rồi!
"Cháu...", Trương Nguyên tức đến mức trợn trắng mắt, càng thêm nghi ngờ ông lão trước mặt này có phải là ông chú ruột của mình hay không.
"Còn nữa, ông chú cảnh cáo cháu, cậu Trần có thể tiện tay lấy ra thứ như vậy, không phải chỉ đơn giản như cháu nghĩ đâu, tranh giành tình cảm với phụ nữ mà trở thành kẻ thù của người như vậy, đầu óc cháu có vấn đề hả?", Trương Tân tức giận dạy dỗ đứa cháu trai không nên thân của mình.
Toàn bộ quá trình vừa rồi Trần Hạo không kiêu ngạo cũng không hèn mọn, cộng thêm khí thế lúc đưa đơn thuốc, trong lòng ông lão đã so sánh Trương Nguyên như hạt bụi rồi.
Ông lão nghĩ thầm, hai người đều xấp xỉ tuổi nhau, nhìn cậu Trần người ta đi, lại nhìn xem cháu trông như thế nào? Đúng là làm mất mặt nhà họ Trương chúng ta!
Trương Nguyên không phục, nhìn Trương Tân, nói: "õng chú, tên khốn này có cái gì mà đáng được ông chú coi trọng như vậy? Anh ta chỉ là một tên nhà giàu mới nổi thôi!"
Trương Tân biết đứa cháu trai này đã bị dạy hư, mắt cao hơn đầu, tự cho là đúng, lười biếng lắm mồm.
"Đi nhanh lên... nhìn ngứa mắt! Bốn đời nhà họ Trương chúng ta, ai cũng đều là anh hùng thông minh, sao lại có thằng nhóc vò dụng như cháu chứ!"
"Cháu...", Trương Nguyên giận điên lên.
"Còn không đi?”, Trương Tân Nhất nghiêm mặt lại, hiển nhiên là thật sự tức giận.
Trương Nguyên cưc kỳ
phiền muộn: "Ong chú, ông chú còn chưa nói rõ anh ta cho cái gì, cháu không phục, chẳng lẽ còn có cái gì mà nhà họ Trương chúng ta không lấy được sao?”
"Hừ! Ồng chú thấy cháu mới là người cảm thấy không gì là không làm được bằng tiền, thứ mà cậu Trần tiện tay viết cho ông chú là phương thuốc thượng cổ, trước kia trong tay ông chú có phương thuốc còn thiếu, sau khi lấy được ông chú đã bắt đầu nghiên cứu rất nhiều năm rồi, nhà họ Trương có thể lấy được bản không trọn vẹn, còn phải đợi đến hôm nay?"
Nói đến đây, Trương Tân
nhìn chằm chằm cháu trai Trương Nguyên: "Xéo đi nhanh lên, đừng cản trở ông chú nghiên cứu phương thuốc, nếu không ông chú sẽ bảo người ta đuổi cháu đi đấy!”
Trương Nguyên nhìn ra ông chú thật sự tức giận, chỉ có thể hậm hực đi trước rồi nói sau.
Vừa ra khỏi Hồi Xuân Đường, Trương Nguyên liền nhận được điện thoại của đàn em.
"Chuyện gì... Nói đi?”
Sau khi bắt máy, Trương Nguyên liền xả hết sự khó chịu trong lòng lên trên người đàn
em.
Nghe Trương Nguyên không vui, đàn em trong điện thoại run rẩy.
"Cậu chủ, bên anh Lục truyền lời đến đây, nói Hải Dương có một tên ngốc nợ tiền không trả, lại khá khó giải quyết! Anh Lục muốn hỏi một chút, có thể tìm người ở tỉnh Châu đến đó cảnh cáo hay không!"
anh-chong-kho-6-1.jpg



Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Đọc truyện Anh chồng khờ được cập nhật nhanh nhất trên Vietwriter.vn


Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK