Mục lục
Thiên Kim Giả Dựa Vào Huyền Học Bạo Hồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyễn Kiều không ngờ Hoắc Nam Châu lại chú trọng vào điểm này, đằng này cô còn bị anh nói đến mặt đỏ tai hồng. Xoa xoa vành tai mềm mại và nóng bừng, cô nhỏ giọng lẩm bẩm: “Đây là trọng điểm sao? Trọng điểm không phải là vấn đề an toàn của anh sao?”

Hiển nhiên Nguyễn Kiều còn muốn nói gì đó nhưng Hoắc Nam Châu thấy cô vẫn đứng chắn ở cửa thang máy, liền giơ tay nắm lấy cánh tay cô, kéo cô vào lòng mình, dùng ngón tay bóp bóp lòng bàn tay mềm mại của Nguyễn Kiều, mới khá bất đắc dĩ nói: “Nói như vậy thì cũng đúng nhưng mà… ai có thể nói chắc chắn về xác suất an toàn được. Kiều Kiều, em không thể vì anh an toàn một lần mà cho rằng anh ra ngoài một mình là lần nào cũng an toàn được. Em có biết những thương nhân thận trọng và hành sự cẩn thận như chúng ta, gặp trường hợp này sẽ làm gì không?”

Nguyễn Kiều bị anh nói đến ngây người, ngây ngốc hỏi: “Làm gì?”

Đôi môi mỏng của Hoắc Nam Châu nở một nụ cười nhàn nhạt: “Tất nhiên là tiếp tục ở bên cạnh anh, đảm bảo anh thực sự an toàn rồi.”

Nguyễn Kiều: “…”

Mặc dù lúc này Nguyễn Kiều hơi ngốc nhưng cô vẫn nhận ra, ý của Hoắc Nam Châu chính là thời gian tới cô phải tiếp tục theo anh.

Cô gái nhỏ tỏ vẻ như có điều suy nghĩ, Hoắc Nam Châu lặng lẽ tăng thêm lực: “Lỡ như ngày mai anh tự đến công ty, trên đường lại xảy ra tai nạn xe cộ thì sao?”

Nguyễn Kiều: “… Anh nói đúng.”

Hơn nữa… họ mới chỉ yêu nhau được vài ngày.

Khi ánh mắt Nguyễn Kiều chạm đến đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông thì đột nhiên có chút căng, thẳng liếc sang bên cạnh. Nguyễn Kiều nghĩ, có lẽ Hoắc Nam Châu không biết rõ, thật ra cô cũng rất thích ở bên anh. Mặc dù phần lớn thời gian hai người ở trong văn phòng đều làm việc riêng, khá yên tĩnh nhưng bầu không khí như vậy cũng đủ khiến Nguyễn Kiều say mê.

Mà cho dù Hoắc Nam Châu không nói như vậy, cô cũng sẽ tiếp tục làm cái đuôi nhỏ của anh.

Nhưng chuyện này, chắc không cần để Hoắc Nam Châu biết đâu nhỉ?

Chiều gió trên mạng lại đổi hướng.

Nguyên nhân là có người đăng tải một đoạn video, trong video Nguyễn Kiều mặc váy ngắn đen kiểu tiểu thư, đi cùng một bà cụ mặc sườn xám. Bà cụ tuy đã lớn tuổi nhưng qua đôi mắt và khí chất vẫn có thể thấy khi còn trẻ được bà cụ không phải người tầm thường.

Mà cáo để mọi người lại chú ý hơn là một loạt hành động của bà cụ.

Đoạn video ghi lại rất rõ câu nói đầy khí thế của bà cụ: “Mua hết đi!”

Cư dân mạng: “???”

“Người bên cạnh là Nguyễn Kiều đúng không? Vậy thì câu hỏi đặt ra là, bà cụ này là ai?”

“Mua hết đi cũng thật là bá đạo quá đi mất.”

“Khoan đã, nhìn bối cảnh trong video thì đây có vẻ là quầy hàng của HJ đúng không? Mua hết cả cửa hàng này thì không phải phá sản sao?”

“Haha, tôi có mặt ở đó, may mắn được nghe câu nói này.”

“Ý là gì? Vì không được lòng cha mẹ chồng nên Nguyễn Kiều nổi giận mua quần áo, muốn quẹt thẻ của Hoắc Nam Châu cho hả giận?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK