Trần Tử Lam: "...."
Anh thật sự không có một người em nào ngu ngốc như thế! Anh không hề có, nếu ai nói anh có thì chính là vu khống!
Trần Tử Lâm mặc kệ anh mình có nhận mình hay không, gã vẫn còn đang bận dụ dỗ Đông Nhi: "Thế nào mau nói đi, chủ nhân ngươi là nam hay nữ. Chỉ cần nói nam hay nữ là được bọn ta chắc chắn không hỏi câu khác đâu."
Bỗng dưng còn chưa để cho gã và Trần Tử Lam kịp phản ứng thì thân thể của Đông Nhi bỗng dưng phát sáng. Trần Tử Lâm bị một cú đá trời váng đá bay về chỗ của Trần Tử Lam. May là Trần Tử Lam phản ứng nhanh đỡ được gã nếu không thì Trần Tử Lâm đã ôm hôn thân thiết với cái bàn cùng cái ghế rồi.
Ánh mắt của hai người trở nên kinh ngạc nhìn một con hồ ly tuyết trắng ở trước mặt mình, dây tiên trói buộc yêu tinh của bọn họ đã bị hình thù con hồ ly chín đuôi này là cho đứt hết rồi.
Đông Nhi khinh bỉ nhìn hai người đặc biệt là Trần Tử Lâm: "Có tên ngốc mới tin ngươi."
Nàng quất cái đuôi của mình một cái đã làm cho bức tường phía sau lưng nàng đổ vỡ, Đông Nhi thuận lợi từ bước tường đổ đó chạy đi.
Trần Tử Lam nhanh chống phản ứng kịp: "Nhanh bắt lấy nàng ta, yêu tinh có thể biến hình thù lớn đến như vậy thì chỉ có thể là thuộc hạ của yêu vương thoát ra đó."
Chuyện này không đơn giản như bọn họ nghĩ rồi. Vốn tưởng rằng yêu tinh này chỉ là yêu tinh cấp tám bình thường được sự chỉ dẫn của Huyết Ảnh Hồng Liên mà đến đây. Thật không ngờ cuối cùng cũng lộ nguyên hình là một yêu tinh có dòng máu thuần chủng.
Yêu tinh thuần chủng là loại yêu tinh có thể biến thân thể mình cao gấp hai, gấp ba lần con người bình thường. Yêu tinh thuần chủng khác với những yêu tinh khác, chúng có một sức mạnh vô cùng lớn chỉ đến khi đạt cấp mười thì sức mạnh đó chỉ cần bị kẻ gian nắm lấy làm chuyện ác thì khó ai mà ngăn lại được. Hơn nữa dây trói yêu tinh cũng không có tác dụng với nó, nói không có tác dụng cũng không phải, chẳng qua là tác dụng rất nhanh, phép sẽ bay sạch hết trong một thời gian ngắn lúc đó dây trói yêu tinh chẳng khác gì dây thừng thường. Đó cũng là lí do vì sao Đông Nhi lại rảnh ngồi nghe Trần Tử Lâm xàm xí trong khi bản thân có thể thoát ra được. Không phải nàng không muốn thoát chỉ là phải chờ cho dây trói yêu tinh mất đi tác dụng thôi.
Trần Tử Lam vốn rằng yêu tinh thuần chủng đã bị biến mất hết khi trận chiến năm xưa giữa tiên đế và yêu tinh rồi. Nếu nói về yêu tinh thuần chủng còn sống duy nhất thì chỉ có thể nói đến yêu tinh vương đã bị phong ấn kia.
Bây giờ thì hay rồi cư nhiên có một con yêu tinh thuần chủng xuất hiện ở Trần gia, chỉ có thể có một khả năng duy nhất thôi. Yêu tinh này là do yêu tinh vương phái đến. Phong ấn của yêu tinh vương chắc chắn còn rất vững chắc, nhưng phong ấn của kết giới lại không giống như vậy. Dạo gần đây của kết giới đang giảm yêu tinh thường lâu lâu cũng thoát ra một cách bình thường huống chi là yêu tinh thuần chủng có xuất mạnh vượt quá yêu tinh thường gấp năm lần.
Việc này có thể xếp vào chuyện đại sự của giới tu tiên hiện đại này!
Trần Tử Lam hét qua bộ liên lạc: "Mau cho người mở kết giới lên!"
Thế giới của bọn họ bây giờ đã rất hiện đại rồi không có những thứ như điện thoại máy tính cầm tay nữa mà tất cả đều chuyển thành một khung giao diện chỉ dùng tay quẹt một đường trên không khí thì khung giao diện sẽ hiện ra lúc đó chỉ cần thao tác cảm ứng trên đó giống như điện thoại bình thường thôi.
Ngay thấy ngữ khí của đại thiếu đang rất nghiêm trọng những cấp dưới được lệnh cũng không dám chậm trễ lập tức dựng kết giới lên.
Đông Nhi kịp thời mà dừng chân lại, trước mặt nàng là một bức tường màu tím tỏa ra một uy lực rất đáng gờm không thể xem nhẹ được. Đây chính là kết giới bảo vệ của Trần gia.
Vừa bảo vệ vừa có thể dùng để ngăn chặn những kẻ đã đột nhập vào rồi lại muốn chạy trốn.
Phía sau Trần Tử Lâm và Trần Tử Lam cùng với rất nhiều kẻ tu giả đang ở Trần gia cũng rất nhanh chạy đến nơi. Đông Nhi đã được dặn kĩ càng là không thể làm người khác bị thương được nên nàng liếc đám người gần đến kia, nghiến răng chửi thầm một cái rồi lại biến thành hình người.
Trần Tử Lam và Trần Tử Lâm còn đang không hiểu nàng vì sao lại biến trở lại thành người thì thấy Đông Nhi lấy từ trong y phục ra một lá bùa.
Nàng tinh nghịch lè lưỡi với Trần Tử Lâm một cái rồi lá bùa phát ra một ánh sáng chói mắt. Khi ánh sáng kết thúc thì chỉ còn lại một lá bùa đã dùng hết chu sa* ở trên còn Đông Nhi thì chẳng thấy nơi nào.
*Ý là dòng chữ màu đỏ trên lá bùa vàng nha. Là bùa vẽ bằng chu sa nên khi chữ biến mất hết là đã dùng hết chu sa ấy.