Mục lục
Truyện Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé Lạc Thanh Du Chiến Hàn Quân Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1773: Tôi muốn nói chuyện với bà Khách mời

đến tòa Thành Ái Nguyệt.

Ông cụ Chiến đã biết chiến hữu của ông cụ Nghiêm đã tới vườn Hương Đỉnh mời ông cụ đến đây. Ba ông cụ ở sân sau tòa Thành Ái Nguyệt vui vẻ trò chuyện cũ.

Đương nhiên, ông cụ Chiến và ông cụ Nghiêm gặp mặt nhau không tránh khỏi lại nhao nhao với nhau vài câu.

“Ông trưởng quan, cháu gái tôi không còn chấp nhất hiềm khích trước đây nữa, đã bằng lòng quay về ở biệt thự Ngọc Bích, ông phải che chở cho nó đấy. Đừng có lại để cho con gái ông bắt nạt nó. Nếu để tôi biết Dư Thiên An lại gây khó dễ cháu gái bảo bối nhà tôi, tôi sẽ không để yên cho ông đâu” Ông Nghiêm nói.

Bây giờ ông cụ cũng biết, Nghiêm Linh Trang có số mệnh cao quý khác thường. Ông không thể xem thường. Có nhà họ Nghiêm, nhà họ Chiến và Chiến Hàn Quân che chở, ông dám cả gan làm hại Nghiêm Linh Trang thì sẽ rơi vào kết cục bị mọi người xa lánh.

Ông cụ nói: “Ông yên tâm đi, có Hàn Quân nhà tôi ở đó thì mẹ chồng con bé không đến gần Linh Trang được đâu”

Ông cụ Nghiêm nghe nói vậy liền thở phào nhẹ nhõm một cái.

Ông cụ Chiến nói: “Người anh em Nghiêm Trực, ông cứ yên tâm đi. Còn có tôi ở đó, tôi sẽ không để người khác xúc phạm tới Linh Trang đâu. Linh Trang làm nhiều chuyện cho nhà họ Chiến chúng tôi như vậy, chỉ cần tôi vẫn còn một hơi thở, tôi vẫn sẽ che chở cho con bé.”

Nói tới đây, ông cụ Chiến lại lôi kéo tay ông cụ nói: “Ông trưởng quan, tôi khuyên ông một câu, Linh Trang là một cô con dâu tốt.

Ông hãy đối xử tốt với con bé, con bé sẽ không bạc đãi ông. Ông xem, buổi gặp gỡ ngày hôm nay chính là do Linh Trang tranh thủ giúp cho ông đến đấy”

Ông cụ rất kinh ngạc, ông luôn tha thiết về buổi gặp gỡ ngày hôm nay, ông cho rằng đời này mình sẽ không thể nào thực hiện được, không nghĩ đến Linh Trang lại không để ý đến hiềm khích lúc trước mà còn tranh thủ giúp ông đến đây.

Ông cụ cảm động đến nước mắt rơi lã chã: “Đứa nhỏ Linh Trang này có tấm lòng thật rộng lượng. Thật khiến người ta phải khâm phục”

Ông cụ Nghiêm xùy một tiếng: “Linh Trang nhà chúng tôi chính là cô công chúa được mọi người tôn như ánh trăng, từ nhỏ đến lớn đều rất mềm mụp. Cũng bởi vì gả cho Hàn Quân, bị mớ chuyện hỗn độn trong nhà các người mà tôi luyện thành bộ dáng da dày thịt cứng.”

Lại nói: “Con bé cũng không có tấm lòng rộng lượng gì, chỉ vì quá yêu Hàn Quân cho nên muốn cho Hàn Quân một gia đình hoàn chỉnh”

Ông cụ Chiến gật đầu: “Linh Trang thật tốt, vì muốn Hàn Quân hạnh phúc lại ủy khuất cho mình. Đây cũng là lý do Hàn Quân cưng chiều Linh Trang nhỉ”

Ông cụ nói: “Tôi phải cảm ơn Linh Trang thật tốt mới được”

Dư Sinh nghe tin bà Dư đến biệt thự Ngọc Bích, thì không thể chờ đợi được nữa mà đi vào tòa Thành Ái Nguyệt, dùng lý do đến thăm cháu mình nhưng thật ra là đến gặp bà Dư.

Nhưng bà Dư cũng không cho ông ta cơ hội gặp mặt, mà lén lút chạy trốn đến sân sau.

Dư Sinh tức thì mặt dày đuổi theo: “Tuyết Lan: Ở sân giữa, Dư Sinh chặn bà Dư vào trong góc, nóng nảy nói: “Bà trốn tôi làm cái gì? Tôi cũng đâu có ăn thịt bà. Tôi chỉ muốn nói chuyện với bà thôi “Giữa chúng ta không có cái gì để nói!”

Giọng điệu bà Dư hờ hững nói.

“Bà hận tôi vậy sao?” Dư Sinh uể oải không thôi.

Bà Dư nói: “Tôi không có hận ông. Chẳng qua chỉ là không muốn quãng đời còn lại của minh có bất kỳ liên quan nào với nhà họ Dư của các người.”

“Bà quyết tâm muốn rời khỏi tôi như vậy sao?” Dư Sinh chán nản không ngớt.

Bà Dư bình tĩnh nói: “Đúng vậy”

Dư Sinh nói: “Được. Tôi hiểu rồi. Chẳng qua là trước khi bà rời đi, có một số chuyện tôi nghĩ tôi phải nói cho bà biết, nếu như bà nghe xong mà còn muốn rời đi thì tôi sẽ tác thành cho bà”

Bà Dư sững sờ nhìn ông †a: “Chuyện gì?

Ông nói đi?”

Dư Sinh nhìn ngó xung quanh nói: “Hôm nay có nhiều người ở đây, không nên nói mấy cái việc riêng tư này. Dù sao những lời này cũng ảnh hưởng rất sâu xa, không thể bị người khác nghe được. Tối bà đến phòng của tôi đi”

Đáy mắt bà Dư hiện lên một tầng hoang mang.

Dư Sinh xoay người, mất tinh thần đi về phía trước.

Bà Dư nhìn bước chân đã không còn khỏe mạnh của Dư Sinh, tóc mai của ông ấy càng ngày lại ít hơn tóc bạc, không biết tại sao trong lòng lại dâng lên cảm giác nặng trịch.

Trong phòng khách tòa Thành Ái Nguyệt.

Chiến Hàn Quân và Linh Trang đang ngồi trên chiếc ghế sofa riêng, Nghiêm Mặc Hàm ngồi đối diện với Anh Nguyệt, mà Dư Nhân lại ngồi bên cạnh mẹ con Nghiêm Mặc Hàn Ngọc.

Ba cặp tình nhân không ai nói chuyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK