• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Văn Dã thấy bộ dạng y liều chết không theo thì giải thích: "Cái này nhất định phải mặc, em thử nghĩ xem, sau khi sinh con phải cho bú, đến lúc đó sữa tràn ra không lót thêm lớp nữa thì chẳng phải sẽ làm bẩn áo ngoài sao? Đừng nói mỗi ngày em đều để hai mảng ướt sũng trước ngực ra ngoài gặp người đấy nhé?"    Mạc Lâm tưởng tượng cũng thấy vật này đúng là rất cần thiết nên vẻ mặt hơi thả lỏng, nghĩ một hồi lại giãy giụa nói: "Nhưng...... Nhưng giờ chưa cần mà, hôm nay đừng mặc được không?"    Trương Văn Dã nhíu mày giả bộ không vui: "Em không mặc sao biết có vừa không?"    Mạc Lâm nuốt nước miếng một cái, hệt như nai con đang hoảng sợ. Y do dự rất lâu mới run tay cầm mảnh vải kia, bất đắc dĩ nài nỉ: "Lão gia...... ngài xoay người lại đi."    Trương Văn Dã muốn nói toàn thân y có chỗ nào mình chưa thấy, nhưng bắt gặp ánh mắt tội nghiệp của tiểu phu nhân đột nhiên mềm lòng, đưa tay lên vuốt tóc y.    Mạc Lâm ngơ ngác, còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì bàn tay trên đầu đã rời đi, Trương Văn Dã ho khan rồi quay lưng lại.    Mặc dù lão gia đã xoay qua chỗ khác nhưng Mạc Lâm vẫn không tin hắn, cẩn thận chui vào chăn cởi đồ, lại nghĩ xem cái yếm này mặc thế nào.    Trương Văn Dã chờ đến phiền lòng, quả nhiên quay phắt lại. Mạc Lâm đã sớm đoán trước nên chỉ để lộ ra khuôn mặt rầu rĩ và nửa vai trần.    "Chưa xong nữa à?"    Mạc Lâm ấp úng: "Xong...... Xong rồi ạ.....

"    "Cần gì phải che với giấu, có chỗ nào của em mà tôi chưa thấy......" Trương Văn Dã nói xong liền đưa tay vén chăn, vừa xốc lên thì nửa câu sau nghẹn lại trong cổ.    Mạc Lâm còn nhỏ, đang ở độ tuổi thiếu niên, vóc người nhỏ nhắn, làn da trắng nõn, dây vải màu đỏ cột trên cổ, vòng eo thon thả cũng buộc một sợi dây mảnh. Cái yếm đúng là rất vừa vặn, bó sát vào bộ ngực hơi nhú lên của y làm nổi bật đường cong mềm mại đáng yêu, màu đỏ và màu trắng giao nhau kích thích thị giác khiến Trương Văn Dã ngây ngẩn cả người.    Mạc Lâm hốt hoảng cởi dây buộc sau lưng, luôn miệng nói thử xong rồi, định thay quần áo bình thường nhưng một giây sau đã bị nam nhân đè dưới người.    Y biết Trương Văn Dã lại muốn làm nên nài nỉ: "Lão gia.....

Đừng mặc cái này được không, để em thay ra trước đã......"    Trương Văn Dã thở hổn hển liếm mút bầu vú non mềm dưới yếm của y, hai cánh tay Mạc Lâm bị Trương Văn Dã đè lại nên chỉ có thể khoác hờ. Núm vú đỏ hồng trước ngực bị vải vóc cọ xát ngứa ngáy, đứng thẳng lên như muốn dâng tận miệng nam nhân.    Trương Văn Dã ngẩng lên nói: "Em có muốn mang thai sớm không? Muốn thì ngoan ngoãn phối hợp với tôi."    Mạc Lâm nghe lời quàng tay ôm cổ Trương Văn Dã, chân cũng quấn lên eo lão gia.    "Sao lần nào em cũng nhiều nước thế hả?" Trương Văn Dã đưa tay cởi quần y ra, sờ vào đã thấy trơn ướt, nhẹ nhàng đâm ngón tay vào.    Mạc Lâm mở rộng chân, chủ động vạch ra hoa huyệt để ngón tay Trương Văn Dã càng xâm nhập sâu hơn. Trương Văn Dã cười khẽ: "Cứ nói đến sinh con lại gấp vậy sao?"    Ngón tay dần tăng lên ba ngón, trong lúc đâm rút không ngừng phát ra tiếng lép nhép, dâm thủy văng tung tóe, âm hành đứng thẳng, mông Mạc Lâm lún sâu vào đệm, hai chân cựa quậy không ngừng.    Trương Văn Dã rút ra ngón tay ướt sũng lau vào yếm để lại một vết đậm màu, sau đó cầm côn thịt của mình nhét vào khe huyệt.    Mạc Lâm cố gắng thích ứng với vật thô to trong huyệt, vật kia vừa chen vào liền đâm sâu mấy lần, lúc này y đã mềm nhũn, thịt mềm trong huyệt điên cuồng siết chặt côn thịt nóng hổi, suýt nữa đã kẹp Trương Văn Dã bắn ra.    Trương Văn Dã bóp eo y ra sức thao đến khi Mạc Lâm trợn trắng mắt, thỉnh thoảng còn luồn tay vào dưới yếm mân mê hai núm vú nhỏ.    Mạc Lâm vừa khóc vừa quặp chặt lưng Trương Văn Dã, bụng dưới căng trướng ê ẩm, theo động tác đưa đẩy liên tục của Trương Văn Dã, âm hành lắc lư của y phun thẳng tinh dịch lên yếm.    Trương Văn Dã thấy y bị thao bắn thì càng mạnh bạo hơn, vùi đầu vào cổ y hít sâu rồi gặm cắn mấy cái, đến khi hoa huyệt Mạc Lâm cao trào phun nước hắn cũng không dừng mà tiếp tục gấp gáp thao thêm một hồi, sau đó rút ra tuốt mấy lần rồi bắn lên cái yếm kia.    Cái yếm bẩn rối tinh rối mù, Mạc Lâm co quắp hồi lâu, chờ tỉnh táo lại mới phát hiện trong huyệt ngoại trừ dâm dịch của y thì chẳng còn gì khác. Vẻ mặt y vừa cầu xin vừa tủi thân: "Lão gia...... sao không bắn vào trong, tiểu nhân không mang thai được......"    Trương Văn Dã trấn an xoa lưng y dỗ dành: "Vậy làm thêm lần nữa để chúng ta có con nhé?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK