-A…a! Trưa nay nóng ghê cơ! A haha…!
Rất nhanh Quân nhìn được khuôn mặt ửng đỏ của Tiểu Nhi, tim lại khẽ xao động vì nét đáng yêu hồn nhiên số một mà chỉ có cô nhóc này sở hữu được, đôi môi cũng mỉm cười.
Không lâu sau, xe của Tiểu Nhi được bảo dưỡng xong. Quân hỏi:
-Cô cũng biết bảo dưỡng xe á?
Tiểu Nhi lườm Quân một cái, nói tiếp:
-Đây là xe của anh trai tôi nên tôi mới phải cất công đi bảo dưỡng chứ! Tôi và Vân cũng mới về nước, còn chưa kịp mua xe mới!
Trong đầu Quân chợt lóe lên một ý nghĩ rất rất vô cùng cực kì hay. Cười một cái, Quân nói:
-Ừm…Nếu cô muốn mua xe mới, tôi có thể giúp cô!
Hai mắt Tiểu Nhi sáng “lấp lánh” nhìn Quân, đôi môi đỏ chúm chím rất xinh xắn:
-Thật sao?
Quân gật đầu:
-Dù sao gia đình tôi cũng kinh doanh xe hơi! Nếu thích thì đi với tôi! Đảm bảo sẽ không làm cô thất vọng!
Tiểu Nhi gật đầu lia lịa không cần suy nghĩ, nói tiếp:
-Vậy anh đi chung xe tôi! Xe của anh đằng nào cũng phải sửa chữa đúng không?
-Cứ thế đi!- Quân nói.
Gửi chiếc xe lại cho nhân viên bảo dưỡng, Quân cùng Tiểu Nhi ra ngoài.
Thấy Tiểu Nhi lái xe, Quân ra vẻ nam tử hán, nói dõng dạc:
-Tôi là nam tử hán đại trượng phu, đâu thể để phái yếu như cô lái xe chở đi được! Vì thế cứ để tôi lái xe!
Tiểu Nhi nhíu mày, nói tiếp:
-Để khi khác đi! Bây giờ anh cứ lên xe cho tôi!
Quân bó tay, ngồi vào hàng ghê lái phụ bên cạnh Tiểu Nhi.
Mới đi được không bao lâu, Tiểu Nhi rẽ vào một shop thời trang. Nhảy xuống xe, Tiểu Nhi cười toe:
-Anh ở đây đợi một lát nhé! Sẽ không lâu đâu!
Quân khó hiểu gật đầu. Dù sao nó muốn mua đồ hắn cũng đâu quản được!
“Sẽ không lâu đâu!”
Trong đầu Quân lúc này, cái câu nói “cuối cùng” kia của nó trước khi “ra đi” cứ quanh quẩn mãi…
Cụ thể là…Tuy nó bảo “không lâu”, nhưng gần một tiếng rồi còn chưa thấy nó thò cái mặt ra đây này! Ai mà chẳng sốt ruột.
Không biết đã nhìn đồng hồ bao lâu rồi, nhưng thực sự là Quân đã không thể nào ngồi yên được nữa. Rốt cuộc là nó đang làm cái quái gì không biết? Chẳng lẽ nó định “càn quét” sạch sành sanh cái shop này?
Quân vô cùng tức giận, đánh “bốp” một cái vào chiếc vô lăng đáng thương! (Sao lại đánh em nó thế? =.=)
Đúng mười lăm phút sau, rốt cuộc cũng có người trở ra từ cái shop “chết tiệt” này (chửi rồi kìa!)
Khoan đã! Người vừa ra không phải nó! Mà một thằng cha “mặt búng ra sữa”.
Phải công nhận là như vậy, vì nhìn thằng cha vừa đi ra chẳng giống đàn ông là mấy! Cứ gọi là đẹp trai, vì hắn có khuôn mặt trái xoan, đôi môi đỏ chúm chím, dáng người cao thon thả (cái này là con trai thật à? OoO). Mái tóc hắn cứ phải nói là vàng chóe, đôi mắt đen trong veo vô cùng………..giống pê- đê (đây là ý nghĩ của Quân đấy ạ! =.=).
Quân nhìn hắn mãi, cảm thấy hắn cũng quen quen.
-Thằng pê- đê này, ừm…mình gặp đâu rồi thì phải!
Lúc này, thằng pê- đê rõ ràng đang tiến lại gần chỗ Quân đại ca…
-Chết thật! Không lẽ thấy mình đẹp trai quá nên…Khụ khụ!- Quân tiếp tục nói lên ý nghĩ của mình, ai ngờ bị chính câu nói ấy làm cho sặc!
(Ai kêu mơ tưởng cho lắm vào ^^)
Tên pê- đê kia lại gần, rồi cứ thế rất tự nhiên mở cửa xe, ngồi vào ghế lái.
-Cậu làm gì thế? Đây không phải xe của cậu!- Quân nhíu mày, nam tử hán không hề muốn đánh nhau với pê- đê.
Ai ngờ hắn nhìn Quân, rồi cười toe:
-Không nhận ra á? Là tôi đây mà!
Quân ngơ ngác một hồi, miệng chữ O, ngạc nhiên vô cùng!
Thằng cha pê- đê kia là nó?
Nhìn khuôn mặt ngố đến ngốc nghếch của Quân, Tiểu Nhi cười:
-Bây giờ tôi cũng là nam tử hán đại trượng phu! Cho nên xe tôi sẽ lái tiếp! Không phiền anh nữa nha!