“Hơn nữa……” Lý Lị dừng một chút: “Nếu ngươi tới tham gia đại hội Luyện Trận Sư, Cổ Thành có nơi chuyên môn chiêu đãi.”
Quân Thanh Vũ dừng lại nửa ngày, chuyển mắt nhìn Lý Lị, cũng không quay đầu lại đi về phía trước…
Lý Lị cắn môi, có chút không cam lòng dậm chân, nàng nghĩ vẫn nên đuổi theo bước chân Quân Thanh Vũ, đi theo phía sau nàng.
Nàng không tin, nữ nhân này luôn có thể làm lơ nàng như vậy!
Đại hội Luyện Trận Sư tổ chức trên quảng trường Triêu Thiên ở trong Cổ Thành, hiện giờ nắng sớm mới lên, trên quảng trường cũng đã khí thế ngất trời, Tư Đồ Chấn Vân đang nói gì đó với Tư Đồ Tuyết, đột nhiên ánh mắt nàng liếc về phía trước, sắc mặt đột nhiên đại biến.
“Là ngươi!”
Tư Đồ Tuyết khẽ nhíu mày, nâng mắt nhìn Quân Thanh Vũ từ nơi xa bước nhanh đến, thấp giọng hỏi nói: “Tư Đồ Chấn Vân, ngươi biết nữ nhân này?”
Tư Đồ Chấn Vân ngăn cuồng nộ trong lòng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lúc trước gia chủ vì đuổi theo nàng mà vừa đi không trở về, nữ nhân này tất có quan hệ gì đó với gia chủ mất tích!”
Ánh mắt Tư Đồ Tuyết lạnh lên một chút, trên người dần kéo lên một cổ khí thế cường hãn.
Lý Lị đi theo sát ở phía sau Quân Thanh Vũ lại không phát hiện một chút nào, khi trông thấy Tư Đồ Tuyết thì đôi mắt bất giác sáng ngời, vội vàng chạy lên, nói: “Tư Đồ tiểu thư, ta……”
“Cút!”
Ầm một tiếng, trên người Tư Đồ Tuyết bộc phát ra một cổ hơi thở lạnh băng, ép Lý Lị lui vài bước.
Cơ thể của nàng chấn động, khát khao trong đôi mắt nhìn về phía Tư Đồ Tuyết kia biến mất một chút, thay thế chính là tia thất vọng kia.
Tư Đồ Tuyết, đều là nữ tử Lý Lị sùng bái, nữ nhân này không chỉ thiên phú trác tuyệt, khí chất còn hoàn mỹ, khiến người ta không thể không tin phục.
Nhưng mà, hành vi hiện giờ của Tư Đồ Tuyết lại khiến lòng của nàng nháy mắt rơi vào thung lũng, cắn chặt môi không rên một tiếng…
“Sao hắn ta ở đây?”
Quân Thanh Vũ khẽ nhíu mày liễu, ánh mắt thanh lãnh nhìn Tư Đồ Chấn Vân.
Ở trong Liên Minh Luyện Trận Sư không nhìn thấy Tư Đồ Chấn Vân, vốn cho rằng hắn sẽ không xuất hiện, hơn nữa dịch dung thủy dùng hết rồi, không cần phải ngụy trang nữa, không nghĩ tới vẫn bị nhận ra……
“Phụ thân ta ở đâu?”
Giọng nói của Tư Đồ Tuyết lạnh băng, trên khuôn mặt như bao trùm một lớp sương lạnh, hàn khí lạnh băng kia khiến nhiệt độ bên cạnh nàng ta đều giảm xuống vài phần…
Quân Thanh Vũ cười lạnh một tiếng: “Ngươi không tìm thấy phụ thân của ngươi, thì có quan hệ gì với ta?”
“Còn dám giả ngu!” Lạnh lẽo trên khuôn mặt của Tư Đồ Tuyết càng sâu: “Lúc trước, phụ thân ta bởi vì đuổi giết ngươi mới mất đi tung tích, ngươi dám nói ngươi không biết ông ở đâu?”
“Xin lỗi, ta xác thật không biết ông ta đi nơi nào.” Quân Thanh Vũ nâng ánh mắt thanh lãnh lên, khóe môi cong lên độ cong mỉa mai: “Vẫn là nói, ngươi cho rằng thực lực của ta có thể làm gì ông ta?”
Sắc mặt Tư Đồ Tuyết biến đổi.
Xác thật như thế, thực lực của nàng không bằng phụ thân, thì sao có thể đối phó ông? Cũng không biết vì sao, trong lòng Tư Đồ Tuyết có một loại cảm giác, phụ thân mất tích khẳng định có quan hệ rất lớn với nàng!
“Nơi này là Cổ Thành, ta không làm gì được ngươi, nhưng ta tin tưởng, rất nhanh ngươi sẽ phun ra tung tích của phụ thân ta!”
Trong mắt Tư Đồ Tuyết xẹt qua một tia sát khí.
Mọi người đều biết, người ngoại giới có thể tiến vào nơi trục xuất, nhưng mà, phàm là tiến vào nơi trục xuất đều không thể rời khỏi nơi này.
Mà nàng, là sinh ra ở nơi trục xuất, chưa từng đi qua ngoại giới.
Trước đó không lâu, lại nghe nói bên ngoài có một đại nhân vật tới nơi trục xuất, nếu lấy lòng hắn, nói không chừng, có thể đi ngoại giới cũng không nhất định…… Huống chi, chỉ là ở bên trong Cổ Thành giết một người?
Vị đại nhân vật kia là một Luyện Trận Sư, muốn làm hắn để ý, chỉ có một biện pháp, đó chính là triển lộ ra thiên phú luyện trận của bản thân.
Tư Đồ Tuyết đều có nghiên cứu với các Luyện Trận Sư trẻ tuổi trong nơi trục xuất, tự nhiên biết, ở một trong lúc thi đấu, không ai có thể vượt qua nàng…
Người nơi trục xuất tương đối lạc hậu, lần này, ngay cả phủ thành chủ đều có vẻ rất bình thường.
Lúc này bên trong phủ thành chủ, thành chủ là người tôn kính ở Cổ Thành, một cường giả Thần Cảnh sơ cấp, đang cung kính với lão giả ngồi ở ghế.
“Đại nhân, đại hội sau đó phải bắt đầu, không biết đại nhân ngươi muốn đến quan sát một chút hay không?”
Vẻ mặt của lão giả luôn nghiêm túc, như không nhìn thấy nịnh nọt của thành chủ Cổ Thành trước mặt.
“Ta sẽ đi qua sau.” Quân Lâm Thiên khẽ nhíu mày, nhàn nhạt nói: “Hiện tại ta muốn yên tĩnh một mình, nếu không có việc gì ngươi rời đi đi.”
“Vâng, đại nhân.”
Cổ Ba cung kính ôm quyền, chậm rãi lui ra ngoài cửa.
“Gia chủ……”
Sau khi Cổ Ba rời đi, trong nhà yên tĩnh, mới vì giọng nói này mà tạo nên một tầng gợn sóng. Rồi sau đó một lão giả áo xám từ trong hư không hiện ra tung tích, đứng ở trước mặt Quân Lâm Thiên.
“Lòng người nơi trục xuất hiểm ác, ngươi thật sự muốn làm như thế sao?”
Quân Lâm Thiên cười khổ một tiếng: “Trừ lần đó ra, còn có biện pháp khác gì? Hơn hai mươi năm trước, bởi vì chuyện kia, bất đắc dĩ triệu hồi toàn bộ cường giả Thánh Cảnh trở lên ở đại lục Cổ Võ, hơn nữa vì tồn vong của đại lục Cổ Võ mà đóng cửa Thần Cảnh đi thông đại lục, hiện giờ tình thế dần bình yên, ta cũng nên nghĩ cách mở cửa hai bên ra……”
Cửa đóng lại dễ dàng, muốn mở ra, cũng tuyệt đối không đơn giản như vậy.
“Gia chủ, tuy mấy năm trước cửa nơi trục xuất từng bị từ bên ngoài mở ra, hiện giờ lại càng hạn chế hơn, thậm chí hạn chế còn mạnh hơn trước kia, muốn rời khỏi nơi này, chỉ sợ không đơn giản như vậy…”
“Có!”
Quân Lâm Thiên nâng ánh mắt lên, vẻ mặt kiên định nói: “Không phải ngươi vẫn luôn muốn biết vì sao ta tổ chức đại hội Luyện Trận Sư khắp nơi sao? Ta là muốn ở trong bọn họ tìm ra một người có Tiên Hồn Thân Thể, chỉ có Luyện Trận Sư Tiên Hồn Thân Thể, mới có thể có thực lực mở ra cửa đi thông đại lục! Thiên Du, ngươi đi theo ta nhiều năm như vậy, hẳn là vẫn luôn biết, ta không bỏ xuống được nhất chính là cái gì…”
Thiên Du trầm mặc xuống.
Sao ông không biết gia chủ không bỏ xuống được nhất? Còn không phải là đại tiểu thư đã từng bị ông bất đắc dĩ đưa ra khỏi Thần Cảnh, hiện giờ, lại bởi vì chuyện hơn hai mươi năm, cũng bất đắc dĩ triệu người âm thầm bảo hộ đại tiểu thư trở về, hiện tại đã hơn hai mươi năm không có tin tức của đại tiểu thư, sao gia chủ không nóng lòng?
“Gia chủ, những người Tiêu gia đó coi đại tiểu thư như con mình, nói không chừng đại tiểu thư đã gả làm thê người ta, sống hạnh phúc ở trong đại lục, cho nên, gia chủ ngươi không cần quá lo lắng, nàng nhất định sẽ bình an không có việc gì…”
Quân Lâm Thiên nở nụ cười, khuôn mặt già nua kia không còn có nghiêm túc lúc trước, trong hai mắt nổi lệ quang nhàn nhạt.
“Cũng không biết bây giờ nàng có sinh nhi dục nữ hay không, nếu là nữ nhi, tất nhiên lớn lên rất giống nàng, nhưng ta là người làm phụ thân này, thật sự rất có lỗi với nàng…”
Quân Lâm Thiên có chút thống khổ nhắm hai mắt lại, nếu không phải là có chút bất đắc dĩ, ông cũng sẽ không tiễn nữ nhi đi, ngày ngày thừa nhận đau đớn nhớ nhung…
“Cho nên..” Quân Lâm Thiên nâng ánh mắt khí phách mà kiên định lên: “Ta nhất định phải đi đại lục Cổ Võ gặp nữ nhi của ta!”
Nhìn gia chủ như thế, trong lòng Thiên Du đau xót, cho dù hiện giờ thiếu chủ công thành danh toại, nhưng gia chủ lại luôn không bỏ xuống được đại tiểu thư lưu lạc ở bên ngoài…
Trên quảng trường, ở dưới ánh mắt của mọi người, Cổ Ba đi tới phía trước, ánh mắt nghiêm khắc đảo qua đám người phía dưới.
Ở dưới ánh mắt của ông ta, đám người chợt an tĩnh lại, tất cả mọi người nhìn chằm chằm ông ta.
“Các vị, các ngươi có nhìn thấy Trắc Hồn Thạch trên quảng trường không?” Cổ Ba chỉ ngón tay, chỉ về phía Trắc Hồn Thạch ở giữa, mặt mày lạnh lùng nói: “Tiếp theo, các ngươi chỉ cần thi triển ra Địa Tâm Chi Hỏa, là có thể đo ra độ mạnh yếu linh hồn lực của các ngươi!”
Loại đồ vật Trắc Hồn Thạch này, vẫn là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy, bất giác có chút tò mò, ở phía dưới nổi lên nghị luận.
Cổ Ba khẽ nhíu mày, lạnh giọng hỏi: “Ai tới đo trước?”
Vừa dứt lời, bên trong đám người đứng lên một người trẻ tuổi, giơ tay phải lên, nói: “Ta tới.”
Cổ Ba gật đầu, rồi sau đó, người trẻ tuổi kia nâng bàn tay lên, xoạt một tiếng, Địa Tâm Chi Hỏa thiêu đốt ở trên Trắc Hồn Thạch…
Trên Trắc Hồn Thạch phát ra ánh sáng màu đỏ quỷ dị, đột nhiên bắn thẳng lên trên không, rất nhanh đã trở về yên tĩnh.
“Thí nghiệm Trắc Hồn Thạch, thời gian ánh sáng kéo dài càng lâu, càng chứng minh linh hồn càng mạnh, người tiếp theo!” Giọng nói của Cổ Ba vang lên như công thức, lạnh băng vô tình.
Đông đảo Luyện Trận Sư tới tham gia đại hội luyện trận đều đi lên thí nghiệm, có người thất vọng cũng có người nhảy nhót, rốt cuộc linh hồn mạnh yếu đại biểu cho thiên phú Luyện Trận Sư…
Ánh sáng đỏ của Lâm Lị dừng lại nửa khắc, ở trong mọi người đã xem như là người xuất sắc, nàng rất vừa lòng thí nghiệm của mình, mà lúc này trên quảng trường, chỉ còn lại Tư Đồ Tuyết và Quân Thanh Vũ…
Tư Đồ Tuyết mắt lạnh đảo qua Quân Thanh Vũ, từ từ nhấc chân đi về phía đá thí nghiệm, Địa Tâm Chi Hỏa nháy mắt thiêu đốt, một tia sáng đỏ từ trên đá thí nghiệm phát ra, làm nổi bật ở trên khuôn mặt lạnh băng kia.
Mười lăm phút rất nhanh trôi đi, nàng không có mỏi mệt chút nào, thậm chí ngay cả khẩu khí cũng không yếu…
Mọi người có chút kinh ngạc mở to hai mắt, không chớp mắt nhìn chằm chằm Tư Đồ tuyết.
“Không hổ là đệ nhất Tư Đồ gia tộc, bực thiên phú này thật là kinh người, khó trách nàng có thể tới Luyện Trận Sư thất cấp nhanh như vậy……”
Cho đến khi mọi người thiếu chút nữa chờ không kiên nhẫn, Tư Đồ Tuyết mới thu tay lại, ở dưới nhiều ánh mắt kính ngưỡng như vậy, mặt không biểu tình đi vào trong đám người.
Như cũng không phát hiện nhiều ánh mắt nhìn chăm chú vào nàng như vậy……
Lâm Lị cắn chặt môi, nhìn chằm chằm bóng dáng Tư Đồ Tuyết không biết suy nghĩ cái gì.
Kế tiếp, chỉ còn lại có một người không trải qua thí nghiệm…
Tư Đồ Tuyết nâng mắt lên, tầm mắt lạnh băng nhìn bóng dáng dưới nắng sớm của nữ tử, trên người bao phủ một lớp hàn khí.
Nàng ngược lại muốn nhìn xem, nữ nhân này sẽ có thực lực gì!
“Hình như nữ nhân này có chút tranh cãi với Tư Đồ Tuyết, vừa rồi ta còn nghe nói Tư Đồ Thanh mất tích có quan hệ với nàng.”
“Không thể nào? Nhìn dáng vẻ, nàng cũng không phải là người có thể giết Tư Đồ Thanh, chỉ là không biết thành tích nàng thí nghiệm sẽ như thế nào.”
“Có Tư Đồ Tuyết ở phía trước, khẳng định kết quả của nàng là không được như mong muốn, dù sao linh hồn lực của Tư Đồ Tuyết cường đại như vậy là những người khác không thể so sánh được…”
Trong tiếng mọi người nghị luận, vẻ mặt của Quân Thanh Vũ lạnh nhạt đi về phía đá thí nghiệm.
Ở dưới bước chân của nàng, một chút Địa Tâm Chi Hỏa bùng cháy lên, nháy mắt xông về phía đá thí nghiệm, bằng tốc độ nhanh chóng vây quanh lại……
Xoạt!
Trong nháy mắt, một ánh sáng đỏ mãnh liệt lấy khí thế sét đánh khuếch tán ở toàn bộ quảng trường, ánh sáng đỏ tươi bao phủ ở không trung kia, thật lâu không tiêu tan……
Giờ mà bạo chương đến chương cuối cùng thì mọi người thích k ạ, ai muốn ta bạo chương thì bình luận xuống dưới nhé