Mục lục
Ly Hôn Rồi Anh Đừng Mơ Tưởng Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 181: Chuyện này sẽ không xảy ra

Một lúc lâu sau, ánh mắt vẫn nhìn về phía trước, trong xe yên lặng như tờ.

“Linh Đan, chúng ta… còn có thể như trước không?”

Phan Bảo Thái yên lặng, nhất thời nỗi buồn trong lòng lại dấy lên, không cách nào mở miệng.

Nếu như Vũ Linh Đan sống rất hạnh phúc, thì lần này anh ta về nhất định sẽ chúc phúc cho cô.

Nhưng ngược lại, anh ta sẽ không để Vũ Linh Đan phiền muộn, anh ta sẽ chịu trách nhiệm cho chính mình.

Vũ Linh Đan không hề trả lời, trong lúc hoảng loạn cô muốn mở cửa xe ra, lại phát hiện cửa đã bị khóa chặt.

Đáy mắt cô ẩm ướt, nhưng vẫn cố gắng không để rơi nước mắt, cô lạnh lùng hờ hững nói: “Phan Bảo Thái, đã quá muộn rồi, mọi chuyện đã muộn lắm rồi.

“Tại sao? Bây giờ em đã độc thân rồi, nhiều năm qua trong lòng anh vẫn luôn nhớ đến em, rốt cuộc anh cũng quay về, chúng ta có thể ở bên nhau lần nữa, không phải sao?”

Tâm trạng Phan Bảo Thái như kích động, sắc mặt ửng hồng, hai mắt như lồi ra, lớn giọng chất vấn.

Vũ Linh Đan vẫn cúi đầu để mình bình tĩnh lại, rất lâu sau, cô mới mờ mịt ngẩng đầu lên, đáy mắt không còn vẻ đau đớn nữa, cô thấp giọng nói: “Phan Bảo Thái, có một số việc bỏ lỡ là bỏ lỡ, ông trời không thể cho anh cơ hội thêm lần nữa, anh không còn là Phan Bảo Thái lúc trước, mà tôi cũng không phải Vũ Linh Đan mà anh biết nữa.”

“Tôi muốn xuống xe.”

Vũ Linh Đan bình tĩnh nói thêm lần nữa.

Phan Bảo Thái không đồng ý, hai tay nắm chặt tay lái, nhìn thấy chiếc Maybach đang càng lúc càng tới gần, Phan Bảo Thái quyết tâm nhấn ga, anh ta không kịp suy nghĩ nhiều như vậy.

“Dù thế nào đi nữa, anh cũng không cho phép em đi cùng với người đàn ông kia, đúng là sa đọa, là muốn làm khổ bản thân mình. Nhiều năm qua, anh có thể đổ hết sai lầm đó lên người khác, nhưng bây giờ… anh muốn sửa lại lỗi lầm này.”

Nhiều năm như vậy, rốt cuộc Phan Bảo Thái cũng nói ra được suy nghĩ trong lòng mình, nhưng lại càng đau lòng hơn quá khứ.

Không phải Vũ Linh Đan đã từ chối mình sao, mà câu nói của cô, từ lâu cô đã không con là Vũ Linh Đan trước đó, từ lâu đã hoàn toàn thay đổi.

Nhưng tất cả những thứ này là do ai tạo thành đây.

Nếu nói Trương Thiên Thành là kẻ cầm đầu trực tiếp, thì anh ta là nguồn cơn có tội nhất, đáng chết nhất

Nếu lúc trước mình không rời khỏi Vũ Linh Đan, không đi Mỹ, mình có thể kiên trì thêm một chút, mạnh mẽ hơn một chút, không phải là mình có thể ở lại cưới Vũ Linh Đan hay sao, tất cả những chuyện này sẽ không xảy ra.

Phan Bảo Thái càng nghĩ càng kích động, cả người anh ta như điên cuồng, tốc độ xe càng nhanh hơn, đến mức khiến Vũ Linh Đan sợ hãi và lo lắng, cô nói: “Phan Bảo Thái, chúng ta không thể nào đâu.”

“Tại sao?”

Phan Bảo Thái kích động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK