Phan Vân Lam nhìn người phụ nữ trước mặt, lúc cô ta cười lên có vài phần giống Hà Ngân, nhưng trái tim đó lại kém xa 18 vạn dặm so với Hà Ngân.
“Nói đi.” Phan Vân Lam nói, mặc dù chán ghét Hà Dung cực độ, nhưng mục đích của hai người giống nhau thì việc hợp tác cũng không phải là không thể.
“Tôi nghĩ mục đích của chúng ta rất đơn giản, chẳng qua chính là chia rẽ Hoàng Mạnh và Hà Ngân.”
Phan Vân Lam chau mày lại không nói gì, biểu thị ngầm thừa nhận.
“Anh biết đấy, Hà Ngân đã từng chết một lần, chính vì anh tỉnh dậy, cho nên mới quyết định trở lại vòng tay của Hoàng Mạnh lần nữa.” Hà Dung một năm nay đã chín chắn lên nhiều, cách nói chuyện cũng cẩn thận từng tí một, so với con bé không biết cái gì của ngày trước giờ tâm cơ đã cao lên không biết gấp bao lần rồi.
“Biết một chút.” Phan Vân Lam lạnh lùng nói, anh ta sau khi tỉnh lại tất nhiên là đi điều tra mọi thứ trong một năm nay của Hà Ngân rồi, cái tên Hoàng Mạnh đó lại có thể đối xử với Hà Ngân như vậy, vốn dĩ bản thân sau khi tỉnh lại nhìn thấy Hà Ngân đã có con của Hoàng Mạnh thì đã định từ bỏ, thế nhưng sau khi nghe được tin Hà Ngân tự sát xong, sự không can tâm từ sâu thẳm trái tim lại dấy lên lần nữa.
Dựa vào cái gì, người đàn ông như vậy lại có được trái tim của Hà Ngân.
“Mặc dù Hoàng Mạnh đã có con, nhưng bây giờ tôi cũng là người mang thai con của Hoàng Mạnh, hơn nữa sau lưng tôi còn là cả nhà họ Hà, bà Hoàng cũng vô cùng ủng hộ tôi trở thành con dâu nhà họ Hoàng.”
“Đừng phí lời, cô muốn thế nào, nói thẳng đi.” Phan Vân Lam nhăn mày cắt ngang câu nói của Hà Dung.
“Không người phụ nữ nào có thể nhẫn nhịn được việc chồng mình ở bên ngoài có người khác, Hà Ngân cũng không ngoại lệ, đến lúc đó, anh chỉ cần nhẹ nhàng đổ thêm dầu vào lửa thôi.”
Phan Vân Lam ngẩng đầu nhìn nụ cười trên khóe miệng Hà Dung.
“Nghe nói tổ tiên của nhà họ Phan làm giàu nhờ y thuật, dạo gần đây tôi điều tra ra được, bà Hoàng bây giờ đang xét nghiệm DNA của My My.” Hà Dung tiếp tục nói, nhếch khóe miệng lên âm mưa quỷ kế đếm không xuể.” Bác sĩ riêng và nhà họ Phan có quan hệ dây mơ rễ má với nhau, việc này tôi không thể nào động tay được, nhưng anh có lẽ có thể đấy.”
Phan Vân Lam nhăn mày lại, hồi lâu sau mới nói được một câu rồi cầm áo vest lên rời khỏi.
Không thể không nói, cái kế này của Hà Dung thật sự rất cao tay, thế nhưng Hà Ngân chắc chắn sẽ rất đau lòng, cho dù như vậy, bản thân anh cũng chẳng quan tâm điều gì nữa, chỉ cần có được Hà Ngân, thì làm gì cũng được.
Cho dù Hà Ngân là em gái trên danh nghĩa của anh, chỉ cần cả hai yêu nhau, tất cả đều không quan trọng không phải sao?
Lúc bà Hoàng nhận được cuộc gọi từ bác sĩ riêng, đúng lúc vừa ăn sáng xong, Hoàng Mạnh và Hà Ngân vẫn chưa thức dậy, hai đứa trẻ tối qua hình như chơi vui quá, thế nhưng hai người đó yêu quý hai đứa trẻ quá liền để chúng trong phòng ngủ, dù gì cũng là người trẻ tuổi mà.
“Tỉ lệ giống nhau giữa DNA của My My và Hà Ngân đạt 99%, qua giám định cho thấy là quan hệ mẹ con.” Bác sĩ tư nhìn Phan Vân Lam đang ngồi trên ghế sofa một cái, lau mồ hôi trên trán, đầu dây bên kia đã liên tục “tút tút” rồi, mới vội vội vàng vàng cúp máy.
“Rất tốt.” Phan Vân Lam gác hai chân lên, vô cùng hài lòng gật đầu.
“Món nợ giữa ông và nhà họ Phan giờ đã được xóa hết, hợp tác vui vẻ, bác sĩ Quý.” Phan Vân Lam đứng dậy, giơ tay phải ra. “Hoàng Mạnh nhất định sẽ kiểm tra lại lần nữa, cho nên đến lúc đó cũng vất vả cho ông rồi.”
“Nên làm nên làm mà.” Bác sĩ Quý liên tục nói.
Sắc mặt của bà Hoàng trở nên vô cùng âm u, quả nhiên, loại phụ nữ xuất thân từ hộp đêm quả nhiên chẳng phải loại tốt đẹp gì.
Quan hệ với người đàn ông khác, còn sinh ra My My, lại còn nói đây là con cháu nhà họ Hoàng, da của người phụ nữ này dày đến cỡ nào, bà Hoàng càng nghĩ càng tức giận, vô cùng chán nản đi qua đi lại trong phòng.
“Mẹ, mới sáng sớm ngày ra mẹ làm gì vậy?” Hoàng Mạnh vặn người một cái, từ phòng ngủ trên tầng 2 đi xuống, thì nhìn thấy bà Hoàng đi đi lại lại ở phòng khách, tập thể dục cũng không cần phải như thế này, trong nhà không phải cũng có phòng tập thể thao sao?
“Hoàng Mạnh, mẹ hỏi con, con có biết My My là con trai của ai không.” Khuôn mặt bà Hoàng u ám.
Khuôn mặt Hoàng Mạnh hoài nghi, không hiểu bà Hoàng tại sao đột nhiên lại hỏi như vậy “Mẹ, không phải con nói rồi sao, My My là cô nhi, Hà Ngân thực sự là nhặt được ở cửa hộp đêm, bố mẹ nó là ai, con cũng không biết.”
Quả nhiên, đến con trai mình cũng bị con hồ li tinh Hà Ngân giấu.
Tối qua mẹ đi xét nghiệm DNA của My My và Hà Ngân, sáng sớm nay bác sĩ Quý gọi điện đến nói là có quan hệ máu mủ.” bà Hoàng nhìn Hoàng Mạnh, không hề chớp mắt nhìn biểu cảm trên khuôn mặt anh.
“Đừng đùa nữa, sao lại có thể được chứ.” Hoàng Mạnh khịt khịt mũi, khuôn mặt không tin, tiếp tục nói: “Con mới là người đàn ông đầu tiên của Hà Ngân được chưa ạ?”
Nói xong, không quan tâm đến bà Hoàng nghi thần nghi quỷ, lướt qua đi thẳng vào bếp, lát nữa Hà Ngân tỉnh dậy chắc là sẽ đói, tối qua chăm sóc hai thằng quỷ nhỏ chắc là mệt lắm rồi, phải bồi bổ kĩ.
Bà Hoàng tất nhiên là tin tưởng khoa học, đuổi theo Hoàng Mạnh nói: “Hoàng Mạnh à, bây giờ khoa học phát triển như vậy, một màng trinh thôi mà, số liệu mới là thứ sẽ không lừa người.
Hoàng Mạnh nhìn dáng vẻ thành thật như vậy của bà Hoàng, cũng hơi nghi ngờ, bà Hoàng không phải người thủ đoạn, bác sĩ Quý trung thành hết mực vì nhà họ Hoàng bao năm nay, cũng không giống hạng người nói dối.
Trừ phi?
“Đến chiều con sẽ đích thân đi tìm bác sĩ Quý, điều tra đầu đuôi ngọn ngành chuyện này.” Hoàng Mạnh nói với mẹ mình, xoay người rót ra hai cốc sữa từ trong tủ lạnh mang lên tầng.
Mặc dù Hoàng Mạnh không hề quá để tâm đến chuyện này, nhưng bà Hoàng thì thở phào nhẹ nhõm, nếu Hoàng Mạnh biết Hà Ngân là loại phụ nữ ấy, chắc cũng không khăng khăng đòi cưới cô ta nữa đâu, thế này cũng không thiệt thòi cho Hà Dung, dù gì ngay từ đầu đã không thích Hà Ngân rồi.
Hà Dung nghe thấy hồi âm của Phan Vân Lam, cười một cách vô cùng đắc ý, tai họa ngầm đã được ươm mầm rồi, giờ chỉ cần xem sự phát triển tiếp theo, lần này cô ta ngược lại muốn xem xem, giữa Hoàng Mạnh và Hà Ngân rốt cuộc tin tưởng nhau bao nhiêu.
Tiếp theo người duy nhất biết được chân tướng chỉ còn Giang Việt Nhượt rồi.
Còn Củng Nhân và Giang Việt Nhượt mới sáng sớm đã tỉnh dậy, cả hai người rất trân trọng từng giây từng phút của hiện tại, cho dù là lặng yên ở cạnh nhau không nói lời nào cũng được.
Thế nhưng Củng Nhân biết như vậy không được, người đàn ông Tô Thụy Triết này rất đa nghi, mặc dù chuyện ở Mỹ của cô người trong nhà đều giữ bí mật, thế nhưng ban đầu chuyện của hai người mặc dù không được xem là phách lối gì thế nhưng chắc chắn không ít người biết, Tô Thụy Triết nếu muốn điều tra thì tuyệt đối có thể điều tra ra.
Bây giờ phải để Giang Việt Nhượt rời đi trước khi Tô Thụy Triết nảy sinh nghi ngờ, chỉ là cách tốt nhất cho cả hai người.
“Củng Nhân, trở về Mỹ với em đi, Tô Thụy Triết tuyệt đối sẽ không động được đến cọng tóc của chị đâu.” Giang Việt Nhượt ôm chặt lấy Củng Nhân, vô cùng lưu luyến.
Củng Nhân giẫy ra khỏi cái ôm của Giang Việt Nhượt, lấy ra chiếc áo sơ mi từ trong tủ đưa cho Giang Việt Nhượt: “Vũ Nhu à, đây là lựa chọn của chị, Tô Thụy Triết rất đa nghi, ra tay rất độc ác, hơn nữa bây giờ vẫn ở địa bàn của hắn ta, em mau chóng rời đi đi.”
Giang Việt Nhượt mấp máy môi, cuối cùng cũng không nói gì, Củng Nhân đi đến bước này, cuối cùng vẫn là do bản thân đã từng quá tham lam quyền lực không phải sao?
Đều tại cô, mà Củng Nhân mới rời xa cô.
“Em thật sự không nỡ rời xa chị.” Giang Việt Nhượt tựa vào lòng Củng Nhân, nước mắt ướt đẫm cổ Củng Nhân.
Củng Nhân có chút lưu luyến mùi này, hít một hơi thật sâu, rồi vẫn đẩy Giang Việt Nhượt ra.