Trên chiếc xe của Tiểu Di các cô gái đang thích thú nhìn ra bên ngoài vì hai ngày là giáng sinh nên hai bên đường những cây thông noen cũng được trang trí với đầy đủ màu sắc đúng là mọi người hay nói New York mỗi khi giáng sinh tới đều rất đẹp và nó được ví như thiên đường vậy.Tiểu Di thích thú hỏi Cố Minh Kiệt.
- Minh Kiệt không biết nhà anh David trang trí cây thông chưa nhỉ?tự nhiên em muốn trang trí cây thông noen quá.
Cố Minh Kiệt chỉnh lại áo khoác cho Tiểu Di mới trả lời.
- Anh nghĩ là nhà cậu ta trang trí rồi Tiểu Di,hai ngày nữal đã là noen rồi thường thì ở đây họ sẽ trang trí cây thông rất sớm để đón không khí noen về hơn nữa Ái Quyên tới sớm hơn chúng ta anh nghĩ chắc chắn ba mẹ David sẽ cùng David và Ái Quyên trang trí rồi.
Tiểu Di thở dài nói.
- Haiz tiếc nhỉ kể mà chúng ta sang sớm một chút thì vui biết mấy.
Tiểu Nhiên bên cạnh Tiểu Di ấn tay vào đầu bạn mình bật cười.
- Cậu bảo anh Minh Kiệt tự mua cây thông rồi ra ngoài tuyết trang trí là được khỏi phải thở dài cô nương ạ.
Nhược Giai cũng bật cười khẽ nói.
- Em nghĩ ý kiến của chị Tiểu Nhiên hợp lý đấy chị Tiểu Di,mà anh chị hồi bé có bao giờ tin có ông già noen,rồi mỗi khi giáng sinh tới sẽ để một đôi tất ở đầu giường vào 0h đêm giáng sinh ông già noen sẽ chui từ ống khói nhà mình chui xuống phát quà vào đôi tất ở đầu gường cho mình không ạ?.
Cố Minh Kiệt,Hàn Vĩnh Kỳ,Hoàng Lâm đều lắc đầu và Tiểu Di và Tiểu Nhiên cũng thế.Tiểu Di nhìn Nhược Giai hỏi.
- Em đã từng nghĩ như vậy sao Nhược Giai?.
Nhược Giai gật đầu sau đó nói.
- Vâng em đã từng suy nghĩ như thế vì mẹ em nói với em vào mỗi dịp giáng sinh tới em ước thứ gì thì cứ viết ra giấy rồi nhét vào đôi tất để ở đầu giường và sáng hôm sau điều ước của em sẽ thành sự thật.
Hoàng Lâm hứng thú hỏi Nhược Giai.
- Và em tin lời mẹ và làm vậy?.
Nhược Giai tiếp tục gật đầu nói.
- Dĩ nhiên vì vài lần em làm vậy đều được chỉ duy nhất một lần không được thôi.
Hàn Vĩnh Kỳ nhìn Nhược Giai hỏi.
- Sau lần không được đó em đã không còn đặt tất ở đầu giường nữa phải không Nhược Giai?.
Nhược Giai cười khẽ gật đầu.
- Em nhớ hồi đó mẹ con em rất nghèo nên mọi năm đến giáng sinh em đều ước có áo mới,sách mới,bút mới..nhưng rồi khi em lớn hơn một chút em thấy mẹ thường làm rất nhiều việc để kiếm tiền lo cho em đi học,và rồi một ngày em nghe mẹ nói mẹ thiếu tiền nộp tiền học cho em nên giáng sinh năm đó em đã mạnh rạn ước em sẽ có rất nhiều tiền và em nhớ trong tờ giấy em nhét vào chiếc tất ấy một tờ giấy bên trong là điều ước với rất nhiều con số 0 trong đó thậm chí em còn cẩn thận chọn một chiếc tất rộng nhất của mình rồi nhét tờ giấy đó vào cơ.và rồi sáng hôm sau em không thấy chiếc tất đó đâu cả em có hỏi mẹ em thì mẹ em bảo không biết.hôm đó em đã khóc rất nhiều cuối cùng mẹ phải nói với em là hôm qua ông già noen không tới vì mẹ quên không mở ống khói nhà em nên ông già noen không xuống được nhà em để phát quà cho em được.lúc đó em đã rất giận mẹ nhưng sau này em mới biết hóa ra không có ông già noen nào cả mà năm nào mẹ em cũng chuẩn bị quà cho em vào dịp giáng sinh,bi hài hơn là em nhận ra nơi mẹ con em ở lúc đó thậm chí còn không có cả ống khói vì đó chỉ là một khu nhà trọ cấp 4 thôi.
Mọi người cùng bật cười vì câu chuyện của Nhược Giai,Cố Minh Kiệt nhìn sang Hoàng Lâm nói.
- Em vợ giờ em thử ghi lại điều ước ấy rồi đặt dưới gối của Hoàng Lâm đi anh nghĩ điều ước của em sẽ thành sự thật đấy.
Mọi người lại bật cười vui vẻ,Nhược Giai lém lỉnh nói.
- Em nghĩ là điều ước đó của em vẫn không được thực hiện đâu vì thẻ ngân hàng của anh Hoàng Lâm em giữ cả rồi.
Trên xe cùa Gia Linh các cô gái cũng đang suýt xoa vì lạnh và dĩ nhiên vì vẻ đẹp tráng lệ của New York lúc này nữa.tuy nhiên Gia Linh lại có chút lo lắng.
- Nhất Phong việc chúng ta ở nhờ nhà anh David có phiền tới ba mẹ anh David không?em hơi ngại khi chúng ta đến ở nhà anh ấy đông như vậy.
Dương Nhất Phong ngồi bên cạnh bật cười nhìn Gia Linh.
- Anh nghĩ là không Tiểu Linh,thật ra anh đã định đặt khách sạn cho chúng ta rồi nhưng ba mẹ David đã gọi cho bà nội Cố Minh Kiệt và nói muốn mời chúng ta tới nhà họ trong kì nghỉ lễ này và dĩ nhiên bà nội Cố đã đồng ý với lời mời đó của ba mẹ David.ba mẹ cậu ta cũng nói sẽ giận khi chúng ta không tới nhà họ khi sang đây.
Tiểu Hi tựa vào vai Lãnh Tử Thiên nói.
- Em đang rất tò mò nơi Tiểu Quyên nói nhà anh David giống như là 'Cung Điện' sẽ ra sao đây.
Lãnh Tử Thiên hôn nhẹ lên đỉnh đầu Tiểu Hi.
- Anh nghĩ em sẽ ngạc nhiên về nhà cậu ta đấy,nó mang phong cách cung điện châu âu thời xưa nhưng có phần hiện đại hơn rất nhiều.
Tử vừa nãy tới giờ Mạc Cẩn Vũ vẫn bận suy nghĩ gì đó và Tử Đan ngồi bên cạnh đã nhận ra điều ấy.
- Cẩn Vũ anh đang nghĩ gì mà nhập tâm thế?em thấy anh im lặng suy nghĩ gì đó từ lúc lên xe tới giờ rồi đấy.
Mạc Cẩn Vũ lúc này mới thoát khỏi suy nghĩ của mình nhìn Tử Đan lên tiếng.
- Anh đang suy nghĩ chút chuyện thôi Tiểu Đan,anh không rõ ba mẹ có quen ba mẹ David không nhưng khi thấy anh nhắc tới cái tên Jackson Danie ba mẹ đã lập tức nhờ anh hỏi thăm họ.
Dương Nhất Phong nhìn sang Mạc Cẩn Vũ.
- Cậu nghĩ ngợi nhiều làm gì?sắp tới nhà David rồi,cậu có thể hỏi thẳng ba mẹ cậu ta mà.
Mạc Cẩn Vũ gật đầu thở nhẹ ra.
- Có lẽ tôi nên làm vậy.
Rất nhanh hai chiếc xe sang trọng đã đỗ lại trước nhà David,từ bên trong xe mọi người đã thấy một ngôi biệt thự khá lớn mang phong cách cổ điển pha chút hiện đại hiện ra trước mắt họ và đúng như Ái Quyên nói nó rất giống một cung điện thời xưa vậy.khi mọi người cùng bước xuống xe họ đã thấy David đang đi tới chỗ họ khi gần tới giọng David vang lên.
- Chào mừng các em,các cậu tới nhà tôi giờ thì vào nhà thôi chứ nhỉ?.
Trong khi những người đàn ông phía sau đang kéo cả hai chiếc vali thì các cô gái đi theo sau David vào nhà,khi họ vừa đi tới cửa nhà thì David lại lên tiếng nhìn mọi người.
- Các em và các cậu thay dép đi trong nhà vào đi rồi tôi dẫn lên phòng cất đồ,ba mẹ tôi và Tiểu Quyên đang đợi mọi người ở phòng khách.mà Cẩn Vũ,Tử Đan hai người ở chung luôn một phòng hay ở riêng?.
Mạc Cẩn Vũ nhìn David lườm anh chàng một cái nói.
- Cậu nói xem?.
David bật cười vui vẻ nhìn Mạc Cẩn Vũ trong khi Tử Đan đang đỏ mặt đứng đó.
- Cậu nhanh hơn tôi tưởng đấy Cẩn Vũ,thôi mọi người lên phòng đi có gì gọi tôi.
Rất nhanh mọi người đã lên phòng của mình cất đồ rồi tới phòng khách chào ba mẹ David,khi họ cùng tới phòng khách đã thấy một người đàn ông khá giống David ngồi đó bên kia là David đang ngồi uống trà,trong bếp một người phụ nữ có lẽ là mẹ của David và Ái Quyên đang nấu ăn.vừa thấy họ đi tới David đã lên tiềng.
- Các cậu và các em cất đồ xong rồi sao?.
Cố Minh Kiệt gật đầu với David sau đó nhìn sang bố của David lễ phép cúi đầu chào ông ấy.
- Chú Danie đã lâu không gặp chú,chú vẫn khỏe chứ ạ?.
Ba của David gật đầu một cái nhìn mọi người sau đó ba của David cũng lên tiếng chào lại họ.
- Ta vẫn khỏe Minh Kiệt,còn mấy đứa vẫn khỏe chứ?lâu không gặp ta không nghĩ lần này mấy đứa tới đây còn mang cả bạn gái tới nữa chứ,sao có phải mấy đứa nên giới thiệu người yêu cho ta biết rồi không?.
Cố Minh Kiệt gật đầu mỉm cười sau đó kéo Tiểu Di lại gần mình nói.
- Tất nhiên rồi chú Danie,giới thiệu với chú cô ấy là Uông Tiểu Di trưởng phòng thiết kế của Cố Thị và là vợ sắp cưới của cháu.
Hàn Vĩnh Kỳ lễ phép cúi chào ba của David.
- Chú Danie cô ấy là Lâm An Nhiên trưởng phòng thiết kế của Hàn Thị và là vợ sắp cưới của cháu.
Dương Nhất Phong cũng nhanh nhảu kéo Gia Linh tới cạnh mình giới thiệu.
- Chú Danie cô ấy là Triệu Gia Linh,trưởng phòng thiết kế của Dương thị và là vợ sắp cưới của cháu.
Tiếp theo là Lãnh Tử Thiên.
- Chú Danie cô ấy Phương Tiểu Hi,trưởng phòng thiết kế của Lãnh Thị và là vợ sắp cưới của cháu.
Hoàng Lâm cũng vui vẻ giới thiệu Nhược Giai với bố của David.
- Chú Danie cô ấy là Thẩm Nhược Giai,nhân viên thiết kế của Cố Thị và là vợ sắp cưới của cháu.
Từ vừa nãy tới giờ ba của David vẫn luôn để ý tới Mạc Cẩn Vũ vì anh rất giống một người quen của ông ấy,sau một lúc ngờ ngợ ba của David mới lên tiếng nhìn Mạc Cẩn Vũ hỏi.
- Cho ta hỏi cậu có phải là con của Mạc Quân và Phạm Lệ Hương hay không?.
Mạc Cẩn Vũ có chút bất ngờ sau đó hỏi ba của David.
- Chú quen ba mẹ cháu sao ạ?thật ra họ có nhờ cháu hỏi thăm vợ chồng cô chú khi biết cháu sang đây và nghỉ lễ ở nhà cô chú.
Mẹ của David từ bếp đi ra đã kịp nghe câu nói của Mạc Cẩn Vũ bà cũng có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy Mạc Cẩn Vũ đúng là cậu ấy rất giống ba mình.
- Tất nhiên là quen rồi mẹ cậu và ta trước kia là bạn thân còn ba cậu là đối tác làm ăn của ba David,nhưng từ khi chúng ta sang Mỹ định cư thì không gặp nhau nữa.ta cũng không ngờ con trai của hai người họ và con trai của chúng ta là bạn thân đấy,chỉ có điều ta thật sự đang có chút giận mẹ cậu đấy rõ ràng biết con trai sang bên này và gặp ta vậy mà cũng không báo trước cho ta một câu.