Đang mông lung với những suy nghĩ của mình thì cửa phòng bệnh của hắn vang lên tiếng mở cửa.hắn vốn nghĩ đó chỉ là y tá của bệnh viện tới thay bình truyền nước mới hay hỏi hắn đang cảm thấy thấy ra sao nên hắn cũng chỉ tiện miệng nói vọng ra.
- Tôi nghĩ mình không cần thêm gì nữa đâu,các cô đk làm việc của mình đi đến khi bình truyền nước hết tôi sẽ tự tháo kim ra được.
Nhưng trái với suy nghĩ của hắn khi vừa dứt lời ghì vẫn không có một âm thanh nào trả lời lại hắn cả,hơi khó hiểu hắn lúc này mới ngước mặt lên nhìn thấy người đang ở trong phòng mình khuôn mặt vốn dĩ đang rất hòa hoãn của hắn bỗng chốc thay đổi thay vào đó là khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc.
Đối với người vừa xuất hiện kia vốn dĩ khi cô ta nghe tin hắn vào đâh cô ta đã rất lo lắng,bất chấp nguy hiểm vì những tin đồn gần đây khiến cô ta liên tục bị các phóng viên,nhà báo quan tâm đòi phỏng vấn và trả lời những tin tức scandal của cô ta,tuy nhiên vì không dám đối mặt với những câu hỏi đó cô ta đã lựa chọn chốn tránh.nếu không phải hôm nay do một người quen trong bệnh viện này nói thấy hắn nhập viện thì chưa chắc cô ta đã dám ra ngoài như thế này.
Cô ta đã cải trang rất cẩn thận khi tới đây,thậm chí dù đã đi qua khá nhiều nơi trong bệnh viện để tìm phòng của hắn nhưng điều kì lạ là không ai phát hiện ra cô ta cả.
Cả hai vẫn sẽ giữ sự im lặng như thế nếu hắn không lên tiếng hỏi cô ta.
- Diệp Băng Tâm cô tới đây làm gì hả?không phải lúc này cô nên ở nhà tránh nạn sao?.
Diệp Băng Tâm sững sờ nhìn hắn cô ta không nghĩ hắn lại phũ phàng như vậy,dù sao cô ta cũng bất chấp mọi thứ đến đây thăm hắn kia mà?.trưng ra bộ mặt đáng thương cô ta nhìn hắn nói.
- Minh Kiệt anh có thể đừng lạnh lùng và phuc phàng với em như thế được không?dù sao vì anh nên em mới phải bất chấp mọi thứ để đến đây cơ mà?lời anh nói làm em rất tổn thương đấy.
Hắn nhìn Diệp Băng Tâm trước mặt người phụ nữ này vốn dĩ là người hắn luôn muốn lấy làm vợ nhưng sau khi biết mọi chuyện và bằng chứng bà nội cố mang ra hắn thật sự không muốn tin cũng phải tin vì sự thật đã quá sáng tỏ rồi.vẫn khuôn mặt lạnh lùng đó hắn nói.
- Vậy ra tôi phải biết ơn cô Diệp đây vì đã đến thăm tôi sao?hay vì cô nên dù thời gian qua cô đã hãm hại vợ tôi,tìm mọi cách để phá hoại tình cảm của vợ chồng tôi...thì tôi cũng phải biết ơn cô?. nhưng rất tiếc nếu tôi biết cô là người bước vào đây thà rằng tôi nói bảo vệ đuổi cô đi khỏi đây ngay và luôn thì hơn.
Diệp Băng Tâm hiện tại đang chết sững tại chỗ hành động của hắn không khác gì một nhát dao chí mạng với cô ta.từ khi scandal của cô ta nổ ra mọi thứ như sụp đổ trước mắt cô ta.bao nhiêu thành tựu cô ta đạt được,danh tiếng và cả fan trung thành cũng đã bỏ cô ta đi hết.chưa kể cả trợ lý của cô ta cũng đột ngột xin nghỉ việc mà không rõ lý do vậy nên giờ cô ta chỉ biết dựa vào hắn mà thôi mà đúng hơn là cái phao cứu mạng của cô ta mới đúng.
Cô ta dù bị hắn phũ phàng nhưng vì tương lai của mình cô ta vẫn mặt dày đi lại phía hắn bởi lẽ cô ta nghĩ hết tình thì còn nghĩa ít ra hắn cũng đã từng cưng nựng cô ta như trứng mỏng còn gì?đi tới gần chỗ hắn cô ta bắt đầu quan tâm hỏi.
- Minh Kiệt em nghe nói anh bị nhập viện vì bị lủng dạ dày sao?anh lớn rồi sao không biết lo cho bản thân vậy hả?anh có biét anh bị như vậy em rất lo cho anh không?.giờ anh thấy trong người sao rồi?em tới đây rồi hay em ở đây chăm sóc anh nhé?.
Đối với sự quan tâm của Diệp Băng Tâm nếu là trước kia hắn đã cảm động và cưng chiều cô ta hơn,cho rằng cô ta là một cô gái hiểu chuyện,thùy mị và biết quan tâm đến người khác thì hiện tại sau khi biết mọi chuyện về cô ta thì hắn lúc này lại cảm thấy thật khó chịu và bốc mùi nồng nặc của sự giả dối.
- Diệp Băng Tâm bớt diễn kịch lại đi ở đây không có fan hay khán giả đâu nên cô khỏi cần diễn mà có diễn tôi cũng không có nhu cầu muốn xem.nhưng cô đam mê diễn vậy thì ra phim trường mà diễn đừng ở đây làm bẩn mắt và tai tôi nữa.
Diệp Băng Tâm nắm chặt hai tay để kìm chế mình,vẫn dùng đôi mắt đẫm lệ đó cô ta cầm tay hắn nói.
- Minh Kiệt có phải anh đang hiểu lầm em gì không?em đúng là diễn viên nhưng có bao giờ em diễn trước mặt anh đâu anh biết mà.
Hắn liếc Diệp Băng Tâm một cái thật nhanh sau đó hắn dứt khoát rút tay ra khỏi tay cô ta nhếch mép nói.
- Diệp Băng Tâm nói thật cho tôi biết thời gian hơn 3 năm cô đi nước ngoài cô đã cắm bao nhiêu cái sừng lên đầu tôi rồi?1 cái,...2 cái,...3 cái...hay rất nhiều cái rồi?xem ra trên đầu tôi là một bãi cỏ xanh dờn nhỉ?.còn nữa mỗi lần cô lên giường với một tên đàn ông nào đó,sau đó đi làm lại "nơi đó" cô không thấy xấu hổ hay có lỗi với tôi một chút nào sao?dù sao lúc đó tôi vẫn đang ở đây chờ cô về kia mà.
Vừa bị hất tay ra lại nghe được những bí mật kinh khủng của mình cô ta thật sự hoảng loạn,tại sao hắn lại biết những chuyện đó?tại sao cô ta đã xóa hết dấu vết rồi mà hắn vẫn phát hiện ra?ai đã cho hắn biết mọi chuyện không lẽ...?cô ta vội vàng nắm lại tay hắn lắp bắp nói.
- Minh Kiệt...anh nghe em nói... có người cố ý chia rẽ anh và em...em không biết gì cả mà...anh phải tin em chứ..Minh Kiệt....
Biết cô ta đã bị nói trúng tim đen mới trở nên lắp bắp và hoảng loạn như thế hắn một lần nữa hất tay cô ta ra đứng dậy đi tới cửa sổ nhìn xuống nói.
- Diệp Băng Tâm tôi đã từng thích cô đó là sự thật nhưng chính cô,hành động của cô và sự thơ ơ trong tình cảm của cô dành cho tôi đã làm tôi hết hi vọng với cô,có chăng thứ tồn tại duy nhất trong lúc cô đi và trở về đó là sự quen thuộc mà tôi đã lầm tưởng đó là yêu.nhưng giờ tôi nhận ra rồi vì vậy chúng ta hãy rõ ràng với nhau một lần đi.
- Trong tay tôi có mọi bằng chứng cô hãm hại vợ tôi và cả những việc bẩn thỉu cô đã làm sau lưng tôi nữa nhưng cô yên tâm nể tình chúng ta từng là bạn tôi sẽ tạm thời không làm gì cô cả nhưng Diệp Băng Tâm nếu cô dám làm thêm việc gì đó làm hại tới vợ tôi thì tôi sẽ không nể cô thêm lần nào nữa đâu.
Diệp Băng Tâm hiểu đó là một lời cảnh cáo cũng như là sự nhân nhượng cuối cùng mà hắn dành cho cô ta.nhưng cô ta không can tâm để mất hắn như vậy.cô ta lao thật nhanh về phía bắn ôm chặt hắn từ đằng sau lắc đầu liên tục nói.
- Minh Kiệt anh nói dối anh vẫn còn yêu em mà phải không?anh đã từng nói chỉ yêu một mình em thôi mà sao giờ anh lại nói vậy?...hay do cô ta..đúng là cô ta..vì sự xuất hiện của Uông Tiểu Di mà anh bỏ rơi em phải không?..hay anh yêu cô ta rồi Minh Kiệt?...không em sẽ không để cô ta mang anh đi,anh phải là của em...
Đối với sự cố chấp và điên cuồng này của cô ta hắn cảm thấy rất phiền lôi tay cô ta ra hắn đứng cách cô ta một khoảng nhìn cô ta nói.
- Đúng vậy tôi yêu Tiểu Di đó là sự thật hơn nữa không phải do Tiểu Di xuất hiện nên tôi bỏ rơi cô mà do cô là người bỏ rơi tôi đi du học trước mặc cho tôi cầu xin cô ở lại.vậy nên đừng trách ai cả mà hãy trách cô trước đi.mà dù Tiểu Di không xuất hiện tôi cũng không muốn dây dưa với cô nữa bởi sau những việc cô làm cô vẫn nghĩ tôi và cô còn có thể sao?.
Đối mặt với ánh mắt lạnh lùng đây tơ máu của hắn cô ta như người mất trí mà điên cuồng hét lên.
- Minh Kiệt anh vì đứa con gái mồ côi không cha,không mẹ đó mà bỏ rơi em sao?anh nghĩ sau những gì anh đã làm,và những chuyện đã xảy ra cô ta sẽ quay lại với anh sao?nói cho anh biết chuyện đó sẽ không xảy ra đâu anh đừng mơ mộng nữa.
Hắn lúc này đi tới bóp cằm Diệp Băng Tâm nghiễn răng nói.
- Diệp Băng Tâm cô nói ai là mồ côi không cha,không mẹ hả?dù cô ấy có ra sao cũng là vợ Cố Minh Kiệt tôi ai cho cô xúc phạm cô ấy.từ bao giờ chuyện của tôi cần cô quan tâm hả?đừng trách tôi không nể tình cô nếu cô còn nói những lời không hay về cô ấy thì đừng trách tôi.. giờ thì cút..
Hắn vừa dứt lời thì hai vệ sĩ của hắn cũng đi vào hắn buông tay ở cằm Diệp Băng Tâm ra sau đó lạnh lùng nói.
- Từ lần sau nếu cô ta còn tới đòi gặp tôi thì nhớ tôi không cho phép cô ta vào nếu ai dám làm trái thì lập tức cút khỏi nơi này cho tôi nghe rõ chưa?giờ thì ném cô ta ra ngoài đi tôi muốn yên tĩnh.
Hai vệ sĩ của hắn cúi đầu tuân lệnh sau đó mặc cho Diệp Băng Tâm la hét hai tên vệ sĩ vẫn đi tới lôi cô ta,ném ra khỏi bệnh viện không thương tiếc.vừa đau vừa nhục cô ta điên cuồng khóc lớn nhưng đâu đó trong đầu cô ta vẫn đang tính kế hãm hại Tiểu Di bởi lẽ với cô ta Tiểu Di chính là nguyên nhân của mọi đau khổ của cô ta hiện tại.
Tại cô nhi viện Tiểu Di đang ngồi thẫn thờ ở một cánh đồng lớn cỏ lau sau khi nghe cuộc điện thoại vừa nãy,cô biết quyết định lần này của cô sẽ thay đổi mọi thứ nhưng có quá nhiều thứ khiến cô phải suy nghĩ cẩn trọng một chút và đó chỉ là ĐI hay KHÔNG ĐI mà thôi.