Cô vừa mới trải qua cao trào, bên trong hoa huy*t mềm nhũn như bơ kem, dịu dàng bao bọc lấy anh.
Nhưng khi Việt Triêu Tịch vừa tiến vào, từng lớp thịt mềm nằm sâu trong hoa huy*t lại bủa vây lấy anh, hệt như có sự sống xoắn chặt không buông.
Vật nam tính bị hoa huy*t của cô cắn chặt làm sảng khoái không thôi, khoái cảm như thủy triều quét khắp người anh.
“Ưm...chặt quá...”
Anh ngẩng đầu lên gấp gáp thở dốc một tiếng, lại cúi đầu dịu dàng an ủi cô: “Thả lỏng một chút nào.”
Nhưng giờ phút này, ngón tay của Tần Tranh đang cắm sâu vào bờ vai anh, khoái cảm khi anh bỗng chốc đâm rút mạnh mẽ làm cô choáng váng đến mức không thể kiểm soát được phản ứng của cơ thể mình.
Anh còn chưa đút vào toàn bộ, nhưng lại nhanh chóng dùng sức rút ra một đoạn, thân vật thô cứng bị mật dịch tưới ướt đến bóng loáng.
Dịch thể đầm đìa còn chưa kịp chảy ra ngoài, giây tiếp theo anh lại ưỡn hông đút vào, mạnh mẽ chôn sâu vào bên trong cô.
“A...anh làm mạnh quá...ưm...”
Ngón tay Tần Tranh siết chặt lấy cơ bắp trên cánh tay anh tạo ra vài vệt đỏ. Vừa mới qua cao trào, cơ thể vẫn còn đang mẫn cảm quá mức, khoái cảm mãnh liệt kích thích lên dây thần kinh cô, tựa như chẳng mấy chốc lại leo lên đỉnh.
Cô thở hổn hển không ngừng, cơ thể cũng vô thức run rẩy, chỉ còn hai chân là dùng sức quấn quanh vòng eo anh.
Việt Triêu Tịch không cho cô có cơ hội thở dốc, nắm chặt lấy vòng eo cô, bắt đầu đưa đẩy phần hông một cách tàn nhẫn.
Cơ thể cô bắt đầu siết chặt, eo lưng cũng cong lên.
hoa huy*t vô thức co rút gắt gao siết lấy vật nam tính, càng làm cho cô cảm nhận rõ những hạt li ti trên thân vật.
Phần thịt mềm bị cọ xát mạnh mẽ, mỗi một hạt gồ lên đều sượt qua lối ra vào hoa huy*t.
Miệng cô hơi mở hé hít sâu mấy lần, lại cắn chặt lấy môi dưới, mắt nước sinh lý cũng vô thức chảy ra dù cô đã cố gắng kiềm chế.
Là chiếc bao lúc nãy chính tay cô mang vào cho anh.
Anh cảm nhận được phản ứng cơ thể cô lúc này khác hoàn toàn so với lúc nãy, cô kẹp anh cũng chặt hơn.
Cách lớp bao, anh thậm chí cũng cảm nhận được những hạt li ti trên bao.
hoa huy*t cô xoắn chặt, xuyên qua lớp bao mỏng manh kia ma sát vào vật nam tính anh.
Động tác của anh chậm lại, thấp giọng thở dốc hỏi: “Cảm nhận được rồi đúng không?”
Vật thô cứng trơn bóng có thêm những hạt nhỏ li ti, theo động tác ra vào không ngừng của anh ma sát mạnh vào phần thịt mềm của cô.
Ngay lúc này, vật nam tính của anh như hóa thân thành động cơ, không ngừng đâm rút vào bên trong cơ thể cô.
Những hạt đó mang đến cảm giác ngứa ngáy râm ran, chẳng mấy chốc đã lấp đầy vách thịt, cảm giác tê dại khiến dây thần kinh khắp người cô căng thẳng trở lại.
“Huhu...vừa ngứa vừa tê...chịu không nổi nữa.”
Tay cô đang nắm chặt vòng eo của anh, nhưng đột nhiên anh tăng nhanh tốc độ, phần hông không ngừng chuyển động.
Hổ khẩu* của cô hoàn toàn không giữ được vùng eo của anh nữa, chỉ có thể vô thức chạm vào.
(*hổ khẩu: vùng giữa ngón trỏ và ngón cái.)
“Việt Triêu Tịch, anh chậm một chút, nhẹ lại một chút.” Cô khóc lóc cầu xin anh.
Nhưng tốc độ của anh chỉ càng lúc càng nhanh hơn, sức lực cũng càng thêm tàn nhẫn.
Vật nam tính thô dài như máy đóng cọc, liên tục ra vào bên trong hoa huy*t của cô, điên cuồng va chạm vào chỗ sâu nhất.
Hai bầu ngực tuyết trắng bị anh đâm đến lắc lư kịch liệt, không ngừng đong đưa dưới tầm mắt của anh.
Anh vươn tay nắm cả bầu ngực của cô, lòng bàn tay cảm nhận sự nhộn nhạo không ngừng di chuyển của nó.
Theo nhịp điệu đung đưa cơ thể của anh, thỉnh thoảng nó lại va chạm vào tay anh.
Anh không ngừng thở dốc, tầm mắt hạ xuống dừng lại chỗ hai người đang giao hợp.
Anh lại cúi đầu ngắm nhìn, huyệt thịt mềm mại của cô bị anh chà xát liên tục, lấp lánh ánh nước.
Thịt non đỏ tươi ở bên trong bị vật thô cứng sẫm màu kéo ra bên ngoài, lại hung hăng đâm trở vào.
Vật nam tính cực đại từ dưới đánh mạnh lên trên, không cho cô một cơ thể để thở dốc.
“Việt Triêu Tịch...không chịu nổi nữa...Không được nữa rồi...”
Anh nhìn đến đỏ bừng hai mắt, ngón tay khảy khảy đầu nhũ hồng hào, nặng nề thở dốc.
“Chờ một chút...Chờ chút nữa tôi bắn cho em...”
Hai túi tinh đong đưa theo động tác của thân thể, hung hăng đánh lên miệng huyệt, lấp kín miệng huyệt, làm cho mật dịch văng ra tứ tung.
Tần Tranh ngửa đầu, toàn thân run rẩy như bị điện giật, những hạt li ti gồ lên đó sượt qua vách thịt, mang đến khoái cảm mãnh liệt.
Cô lại bắt đầu tiết ra mật dịch, lại bị ma sát nổi lên những bọt trắng nhỏ, giống như quả đào bị nghiền ép.
Cô hoàn toàn không cách nào khống chế cơ thể ngừng run rẩy, hoa huy*t vô thức xoắn chặt, Việt Triêu Tịch bị cô hút chặt làm anh phải liên tục hít sâu.
“Việt Triêu Tịch, tôi chịu không được nữa, anh mau bắn ra đi...”
Cô siết chặt bụng dưới, ra sức kẹp chặt lấy vật nam tính của anh, thịt mềm bên trong cũng hút chặt lấy quy đầu.
“Bắn cho tôi đi được không...Xin anh bắn đầy tôi...” Cô nức nở cầu xin anh.
Toàn thân tê dại, khoái cảm mãnh liệt đánh thẳng vào suy nghĩ cô, chính bản thân cô cũng không biết mình đang nói gì.
Khoái cảm che trời lấp đất, khiến cho hai người như đang ngâm mình trong biển dục vọng, phập phồng trôi dạt trong đó.
Cả hai đều thở dốc dồn dập, ôm chặt lấy cơ thể đối phương, trần trụi quấn lấy nhau.
Cùng nhau chờ tới đỉnh cao dục vọng, cùng nhau đảo điên và trầm luân.
Thời khắc cuối cùng, vật nam tính của anh gần như điên cuồng di chuyển ra vào, động tác vừa nhanh vừa mạnh, dịch mật văng khắp nơi.
Hai chân cô vòng quanh người anh, vòng eo cong lên, dán chặt vào bụng dưới của anh, cọ xát vào nhau.
Mười ngón chân cô co quắp lại, mông thịt siết chặt lấy anh, không ngừng kêu khóc muốn dừng lại.
Phát cuối cùng anh bỗng nhiên dùng sức đâm mạnh vào bên trong, sau đó vùi đầu vào cổ cô, rên rỉ một tiếng.
Cơ thể đột nhiên run rẩy, vật nam tính cực đại đang chôn vào chỗ sâu nhất trong hoa huy*t run lên bần bật, bắn đầy vào bao.