• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì chuyện xử phạt, Thẩm Úc càng ngày càng thân thiết với Cố Chỉ, đương nhiên Cố Chỉ tuy rằng ngoài miệng không nói, trong lòng lại cao hứng cực kỳ.

Thứ bảy, mọi người học xong tiết tự học buổi sáng liền chuẩn bị về nhà.

Cố Chỉ nói: "Bạn học nhỏ, thêm weixin đi, cuối tuần chúng ta ra ngoài chơi."

Thẩm Úc gật gật đầu, lấy điện thoại ra chuẩn bị quét weixin.

Cố Chỉ mắt sắc, lập tức liền phát hiện điện thoại của Thẩm Úc cùng một loại với của mình, quét mã xong, nói: "Thêm số QQ của tôi nữa, tôi sẽ thêm cậu vào nhóm lớp."

"Được."

Đi đến cổng trường, Thẩm Úc lên xe buýt, vẫy tay với Cố Chỉ: "Tạm biệt Cố ca."

"Ừm." Cố Chỉ gật gật đầu, lo lắng mà dặn dò: "Trên đường cẩn thận một chút."



Nhà của hắn cùng Thẩm Úc là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, sau khi đưa Thẩm Úc lên xe liền đi tới một chiếc xe sang phía đối diện.

Một người đàn ông từ trên xe bước xuống, một thân y phục màu đen, đeo kính mắt gọng vàng.

Cố Chỉ ngồi trên xe, chân dài tùy ý mà bày ra, thả lỏng thân thể chính mình, đột nhiên lại hỏi: "Công ty mấy ngày nay thế nào?"

"Cũng được, ngài đi rồi cũng không xảy ra vấn đề lớn gì." Người đàn ông nói.

Cố Chỉ đoán được một ít nguyên do, không khỏi cười lạnh: "Đám người kia lại tới nữa?"

Người đàn ông mặc đồ đen suy nghĩ hai giây, cuối cùng trầm mặc.

Cố Chỉ cũng không để ý, tùy ý nói: "Lần sau đám người kia lại đến liền trực tiếp báo cảnh sát."

Bỗng nhiên lại nghĩ tới cái gì, hỏi: "Đúng rồi, trợ lý Dương, Phó Sinh có liên hệ với chúng ta không?"

Trợ lý Dương nghe vậy, lộ ra biểu tình buồn rầu: "Xin lỗi, bộ phận kỹ thuật đã liên hệ, nhưng hắn còn chưa có trả lời tin nhắn."

"Nếu không chúng ta đổi người khác đi." Trợ lý Dương đề nghị nói.

Phó Sinh là họa sĩ mới xuất hiện gần đây, ngày thường sẽ đăng lên mạng một tranh chibi hoặc là tranh chân dung tự vẽ.

Mặc dù fan trên weibo không nhiều lắm, nhưng tổng tài lại liếc mắt một cái liền nhìn trúng họa sĩ này.



Nói người của bộ phận kỹ thuật nhất định phải liên hệ Phó Sinh, đưa giá cao mời hắn đến công ty thiết kế nhân vật cho trò chơi.

Đối với việc này bản thân Dương Kỳ vẫn rất ngoài ý muốn, có điều vẫn theo lời phân phó xuống dưới.

Trình độ vẽ tranh của Phó Sinh đúng là cao, nhưng bọn họ trên weibo thương lượng qua lại mấy ngày, ngay cả ID cũng tra qua, nhưng cuối cùng cái gì cũng không tra được.

Nghe xong lời Dương Kỳ, Cố Chỉ trầm ngâm một lúc lâu, ngón tay thon dài gõ gõ cửa kính xe.

"Trước cứ vậy đã, tôi sẽ nghĩ biện pháp."

Trợ lý vốn còn muốn nói cái gì, nhưng ánh mắt của Cố Chỉ khiến cho hắn không nói được lời nào.

Đừng nhìn Cố tổng của bọn họ chỉ mới mười chín tuổi, nhưng ở cái tuổi này làm ra tài phú bậc này thì tuyệt đối không phải người bình thường.

Dương Kỳ thân là trợ lý, đi theo bên người Cố Chỉ đã hơn một năm, đối với thủ đoạn của hắn có nhận thức.

Bởi vậy, hắn rất bội phục Cố Chỉ.

Thở dài trong lòng, nghiêm túc lái xe.

Cố Chỉ ngồi trên xe chơi điện thoại, lúc này hắn đã xác nhận bạn tốt với Thẩm Úc.

Ngay lập tức gửi cho Thẩm Úc mấy cái biểu tượng cảm xúc.

Có điều Thẩm Úc hẳn là còn đang trên xe, cũng không có trả lời tin nhắn.

Cố Chỉ lại liên tiếp gửi đi hơn mười tin nhắn, cuối cùng lại gửi cho đối phương một bao lì xì nhỏ mới buông điện thoại.

Tới công ty, Cố Chỉ không quan tâm bài tập về nhà, trực tiếp vùi đầu vào công việc.

Một năm qua hắn bồi dưỡng không ít tâm phúc, nếu không phải vấn đề lớn bọn họ đều có thể tự giải quyết.

Tuy là như thế, Cố Chỉ vẫn bận đến tối mắt tối mũi.

Chờ đến khi xử lý xong toàn bộ đã là hai giờ chiều.

Thời điểm chuẩn bị đến quán cà phê tiếp tục công tác, điện thoại bỗng nhiên vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK