• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Tu Viễn cố ý trì hoãn: "Nhưng nếu không có lý do hợp lý, tôi cũng khó tin tưởng hoàn toàn."

Đột nhiên cô tìm hắn bàn chuyện hợp tác, bản thân lại là vợ của đối thủ của hắn, đổi thành bất cứ ai cũng khó mà tin tưởng.

Kiều Thời Niệm cười một tiếng: "Nếu như tôi nói, chúng ta có cùng mục tiêu thì sao?"

"Ồ, Vậy mục tiêu của cô cũng là đánh bại Hoắc Nghiên Từ hay sao?" Mạc Tu Viễn một lần nữa thấy hứng thú.

"Những sản nghiệp khác của Hoắc gia tôi không cam đoan, nhưng Bác Châu, tôi nhất định phải làm cho nó sụp đổ."

Bác Châu hiện tại do Bạch Y Y phụ trách.

Những việc kiếp trước gặp phải tại bệnh viện tâm thần đã làm cho Kiều Thời Niệm rõ ràng một chuyện, dù cho cô không cùng Bạch Y Y tranh đấu, nhưng cô ta cũng sẽ không đời nào buông tha cho cô.

Một khi đã như vậy, Kiều Thời Niệm liền cùng cô ta tính sổ, đòi lại những gì kiếp trước cô phải chịu đựng.

"Tôi nghe nói Hoắc phu nhân yêu Hoắc tổng như sinh mệnh, khổ sở theo đuổi nhiều năm mới kết hôn được với anh ta, sao đột nhiên lại trở mặt thành thù rồi?" Mạc Tu Viễn hỏi.

Kiều Thời Niệm thu lại vài phần tươi cười.

Cô mấy ngày trước quả thực có chút do dự, suy nghĩ có nên đối đầu với Hoắc Nghiên Từ hay không. Nhưng tối qua, khi cô hỏi Hoắc Nghiên Từ sau khi ly hôn có phải sẽ ở cùng Bạch Y Y hay không, anh ta không hề phủ nhận.

Đã như vậy, cô cũng không còn gì phải phân vân.

Kiếp trước, anh ta dung túng cho Bạch Y Y hãm hại cô, đẩy cô vào bênh viện tâm thần, anh ta cũng là đồng lõa.

"Mạc thiếu, tôi hôm nay tới đây, chính là mang theo mười phần thành ý."

Kiều Thời Niệm nói: "Một trăm triệu này không tính là lớn nhưng cũng là tiền thật giao vào tay anh. Tôi sau này chỉ phụ trách đầu tư, sẽ không tham gia vào các nghiệp vụ khác, suy cho cùng thì anh cũng chưa chắc đã tổn thất gì."

"Hay là Mạc thiếu sợ Hoắc Nghiên Từ đến mức không giám hợp tác với tôi?"

"Kích thích tôi sao? Thật thú vị"

Mạc Tu Viễn rất có hứng thú nói: "Hoắc phu nhân, chuyện hợp tác tôi quả thực có chút hứng thú, nhưng cũng có chút tò mò, cô sẽ làm thế nào để giành được hạng mục Minh Mao."

"Được," Kiều Thời Niệm cười sảng khoái.

"Để theo kịp tiến độ của Bác Châu, trước mắt anh hãy giao cho tôi một số tài liệu, tôi sẽ làm một bản kế hoạch, những bước cụ thể sẽ nói sau."

"Được" Mạc Tu Viễn tâm tình vui vẻ đưa tay về phía Kiều Thời Niệm: "Hoắc phu nhân, chúc cho chúng ta hợp tác thành công."

Kiều Thời Niệm vươn tay bắt lấy tay hắn: "Cám ơn Mạc thiếu đã cho tôi cơ hội này, nhưng sau này cũng đừng gọi tôi là Hoắc phu nhân nữa, gọi tôi là Kiều Thời Niệm hoặc Kiều tiểu thư đều được."

* * *

Đi ra khỏi phòng bệnh của Mạc Tu Viễn, Kiều Thời Niệm cũng tới lấy kết quả kiểm tra sức khỏe hôm trước.

Ngoại trừ gần đây ăn uống không điều độ dẫn tới thiếu máu, những phương diện khác đều bình thường.

Kiều Thời Niệm thở phào.

Sức khỏe chính là một loại vốn liếng, dù có thiếu máu nhẹ cũng không thể coi thường.

Cô theo đơn thuốc bác sĩ kê, mua một chút thuốc bổ máu sau đó quay trở về biệt thự Long Đằng.

Tại phòng tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị.

Chu Thiên Thành đang báo cáo chi tiết sự tình xảy ra tối qua tại nhà Bạch Y Y cho Hoắc Nghiên Từ.

Tình huống đó cùng với những gì Hoắc Nghiên Từ chứng kiến không có khác biệt nhiều.

Kiều Thời Niệm cầm theo giỏ hoa quả trước khi vào cửa vẫn là trạng thái bình thường. Thời điểm gõ cửa dường như có gì đó chấn động, ngay lập tức vọt vào trong phòng.

"Tôi có tìm hiểu được, người phụ nữ tối hôm qua tại nhà của Giám đốc Bạch là bà con xa của cô ấy, vì con trai bà ta hai ngày trước gây họa, đoán chừng là đến tìm giám đốc Bạch để vay tiền."

Hoắc Nghiên Từ hỏi: "Kiều Thời Niệm cùng bà ta hoặc con bà ta có quen biết trước đây hay không?"

Chu Thiên Thành đáp: "Đã điều tra qua, không quen biết. Bọn họ mới dọn tới Hải thành năm nay, trước đây ở quê nhà. Phu nhân ít khi ra ngoài, cũng chưa từng gặp qua bọn họ."

Vậy thì tại sao Kiều Thời Niệm lại kích động như vậy?

Chẳng lẽ mọi chuyện đúng như Bạch Y Y nói, là vì hắn trách cô nên cô giận cá chém thớt, chút giận lên Bạch Y Y?

"Hoắc tổng, còn có một việc liên quan đến phu nhân, không biết anh có muốn biết hay không?" Chu Thiên Thành lên tiếng.

"Chuyện gì?"

Chu Thiên Thành mở di động, đưa cho Hoắc Nghiên Từ xem.

Hoắc Nghiên Từ vừa nhìn vào liền thấy là cảnh cắt ra từ camera giám sát tại đại sảnh công ty. Trong video, Kiều Thời Niệm thân hình mảnh mai vừa bước vào đại sảnh liền bị lễ tân ngăn lại, nói cô không hẹn trước thì không thể gặp hắn. Kiều Thời Niệm giao cho lễ tân một túi văn kiện, bảo cô đưa lên nhưng cô ta lại cầm túi văn kiện ném thẳng vào thùng rác gần đó, sau đó dùng lời lẽ xúc phạm cô.

Kiều Thời Niệm cùng cô ta tranh luận, khi đó bọn họ xuất hiện.

"Mấy hôm trước có một vị khách bỏ quên đồ, đúng lúc giúp anh ấy tìm kiếm, tình cờ thấy được đoạn video này." Chu Thiên Thành giải thích.

Hoắc Nghiên Từ không lên tiếng.

Đoạn video này có thể chứng minh, ngày hôm đó quả thực Kiều Thời Niệm không nói dối, và cô ấy thực sự đã bị nhân viên lễ tân khinh thường.

Kiều Thời Niệm trước nay kiêu căng hống hách như vậy, sao lại để đến một lễ tân cũng dám bắt nạt mình?

"Đã vô lý còn bao biện, Kiều Thời Niệm, cô thật hết thuốc chữa."

Trong điện thoại vang lên tiếng hắn chỉ trích cô.

Gương mặt Kiều Thời Niệm biến sắc, qua màn hình cũng nhìn thấy được, sắc mặt trở lên lạnh nhạt.

Cô nở một nụ cười tự giễu rồi lấy ra đơn ly hôn.

Trong lòng bỗng cảm thấy buồn bã, Hoắc Nghiên Từ nhíu mày.

"Hoắc tổng.." Thấy ông chủ một lúc lâu cũng không có phản ứng, Chu Thiên Thành cẩn thận gọi.

"Đi ra ngoài."

Chu Thiên Thành đứng yên không nhúc nhích.

"Không nghe thấy sao?"

Chu Thiên Thành khó xử nói: "Điện thoại của tôi.."

Hoắc Nghiên Từ đưa điện thoại cho Chu Thiên Thành, đồng thời hạ mệnh lệnh: "Đuổi việc cô ta, làm cho cô ta không thể tìm được việc khác. Đào tạo lại tác phong của nhân viên cùng toàn bộ lễ tân."

"Vâng, Hoắc tổng." Chu Thiên Thành nói tiếp: "Tôi sẽ nhắc nhở tất cả mọi người, mỗi khi Phu nhân tới, sẽ lập tức mời phu nhân lên văn phòng."

Hoắc Nghiên Từ ngước mắt lên, muốn nói Chu Thiên Thành tự mình quyết định nhưng lại thôi: "Cậu ra ngoài đi."

Chu Thiên Thành lập tức ra khỏi phòng.

* * *

Mạc Tu Viễn hành động cũng rất nhanh, Kiều Thời Niệm vừa về tới nhà, tài liệu liên quan đến Minh Mao cũng đã được gửi vào hòm thư của cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK