• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sao đi làm sớm vậy? Anh nên nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa.” Lộ Dao bĩu môi âm thanh nhỏ nhỏ kháng nghị, chảy chút máu chỗ nào! Rõ ràng miệng vết thương lớn như vậy mà, anh lại nói nhẹ nhàng như vậy!

“Trong công ty có rất nhiều việc chờ tôi làm, đã trì hoãn lâu như vậy rồi.” Chu Gia Càng ăn ngụm cháo cuối cùng xong, rõ ràng tâm tình rất tốt, nhưng ngữ khí lại hơi mang thất vọng: “Đồ đệ của tôi không thể giúp mình phân ưu giải nạn, tôi đành phải vất vả một chút.”

Lộ Dao vừa nghe xong lập tức ủ rũ, sư phụ xuất viện sớm là do cô vô dụng… Nếu như cô có khả năng hơn, anh sẽ có thể nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa rồi.

Chu Gia Càng vốn chỉ muốn trêu đùa, nhìn thấy bộ dáng ủ rũ của cô, đột nhiên có điểm không đành lòng, nghĩ nghĩ vẫn là mở miệng nói: “Được rồi! Chỉ là đùa em thôi, đừng quên tôi là giám đốc thiết kế của công ty có rất nhiều việc cần tôi phải ra mặt trực tiếp.”

Nói đùa? Sư phụ nghiêm túc như vậy cũng có ngày nói đùa với cô, hơn nữa…… Lộ Dao nhìn chằm chằm Chu Gia Càng trên mặt nhàn nhạt tươi cười, hiện tại số lần anh cười với cô ngày càng nhiều.

Cô có thể cho rằng anh đối với mình cũng có cảm tình tốt hay không, còn việc gay kia…..



Lộ Dao do dự một hồi lâu, cuối cùng lấy hết dũng khí nói: “Sư phụ, em biết bây giờ nhiều người có thể chấp nhận đồng tính luyến ái, nhưng mà hai người đàn ông không thể sinh bảo bảo,không có con gia đình không thể tính là gia đình hoàn chỉnh, cho nên….” Âm thanh càng nói càng yếu, bởi vì cô thấy sắc mặt Chu Gia Càng ngày càng đen…….

“Ai nói với em tôi đồng tính luyến ái?” Chu Gia Càng ngữ khí âm trầm.

“Em… Em lúc nãy nghe anh gọi điện thoại.”

“Vậy bây giờ em nghe cho kỹ, xu hướng giới tính của tôi hoàn toàn bình thường, cái này không cần em phải hoài nghi.” Sắc mặt Chu Gia Càng vẫn âm trầm như cũ.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lộ Dao cúi đầu, khóe miệng trộm gợi lên, “Không có thì tốt rồi.”

Tác giả có lời muốn nói: Ta chỉnh sửa phía trước một chút, nhưng sẽ không ảnh hưởng đến truyện, thật ra ta muốn viết tốt hơn nên đã sửa lại một chút, hy vọng đại gia có thể thông cảm o(╯□╰)o

Tối mai vẫn tiếp tục sửa, mọi người rải hoa nào, mong độc giả mới cập nhật tốt o(n_n)o

Lộ Dao bắt đầu theo đuổi sư phụ nha, đoán xem Chu Gia Càng nghiêm túc sẽ có phản ứng gì.



‘’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’’

Sau khi Chu Gia Càng xuất viện, nghỉ ngơi ở nhà hai ngày liền đến công ty làm việc, thương thế của anh đã tốt hơn rất nhiều, chỉ cần không hoạt động mạnh thì sẽ không sao, vẫn là giám đốc thiết kế anh tuấn soái khi như mọi khi.

Một tuần sau, Chu Gia Càng nhíu mày nhìn chằm chằm một bàn đầy cháo, từ khi bị thương, Lộ Dao giống như thay đổi thành người khác, cả ngày hỏi han ân cần, mỗi ngày đều nấu bữa sáng tình yêu cho anh.

Chu Gia Càng cảm thấy cần phải nói chuyện với tiểu đồ đệ, cô giống như áy náy quá độ rồi.

“Lộ Dao, lại đây.”

Lộ Dao nghe Chu Gia Càng gọi mình, lập tức ngoan ngoãn đi đến trước bàn làm việc của anh, ngọt ngào cười, nói: “Sư phụ, có việc gì ạ?”

Chu Gia Càng nhìn cô tươi cười, mất hồn một hồi mới mở miệng: “Ngày mai không cần mang cháo cho tôi nữa, vết thương của tôi đã tốt hơn nhiều rồi, không cần phải bổ máu nữa đâu.”

Mỗi ngày ăn nhiều đồ bổ như vậy, anh lại là đàn ông độc thân, khí huyết quá thịnh phải làm sao bây giờ?



Lộ Dao nghe được lời này thoáng sửng sốt, sau đó lại mỉm cười ngọt ngào, thập phần ngoan ngoãn nghe lời gật đầu nói: “Vâng, em biết rồi.”

Chu Gia Càng vốn muốn nói thêm, nhưng nhìn đến cô dứt khoát gật đầu đáp ứng, còn cười điềm đạm đáng yêu như vậy, cuối cùng chỉ có thể gật đầu nói: “Không có việc gì, đi làm việc đi!”

Khi còn nằm viện, Chu Gia Càng suy xét phương hướng làm việc cho Lộ Dao, cảm thấy cô không thích hợp với thiết kế thủ công, chuẩn bị nhờ kỹ sư thiết kế nội thất bồi dưỡng cô, như vậy đối với cô bổ ích rất nhiều.

Chủ yếu là do thiết kế nội thất đơn giản hơn một chút, đối với Lộ Dao mà nói…… thích hợp hơn.

Với hướng đi này, chắc chắn Lộ dao sẽ càng bận rộn, hiện tại cô làm việc đã trôi chảy hơn trước rất nhiều, mà bản thân cô cũng không có chí hướng gì lớn. Chẳng hạn như khách sạn, phòng tranh, nhà hàng cao cấp, những hạng mục lớn như vậy, diện tích quá lớn rất khó để nắm chắc, hệ số quá lớn, so với thiết kế các dự án lớn như vậy, cô thích thiết kế nội thất, cô thường tưởng tượng nhiều loại nhà khác nhau, tất cả đều là những kiểu kiến trúc ấm áp.

Cô cũng muốn có ngôi nhà nhỏ của mình. Chu Gia Càng cứ tưởng ngày hôm qua mình đã nói rõ ràng, cũng gật đầu đáp ứng thật sự vui vẻ, nhưng mà, cái trên bàn này là loại cháo gì đây a? Anh có điểm đau đầu xoa xoa ấn đường, gõ gõ cái bàn, “Lộ Dao, lại đây.” Lộ Dao nghe trong giọng nói của anh có điểm bất đắc dĩ, đi đến trước bàn anh cẩn thận nói: “Sư phụ, làm sao vậy?” Chu Gia Càng chỉ vào cháo trên bàn nói: “Không phải nói em không cần mang cháo cho tôi sao?” “Nhưng mà…… Cái này không phải bổ máu mà! Em đổi loại rồi.” Chu Gia Càng cảm thấy mình muốn phun một ngụm máu tới nơi, nhìn đến biểu tình của Lộ Dao, lại nuốt xuống, ẩn nhẫn mở miệng: “ Tôi nói chính là không cần đem bữa sáng cho tôi, không phải kêu em đổi khẩu vị.” “Ồ… Đã biết.” Lại trả lời dứt khoát như vậy, Chu Gia Càng xua xua tay, ý bảo Lộ Dao trở về làm việc. Lộ Dao cúi đầu trở về chỗ ngồi của mình, trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt. Không cần mang bữa sáng đúng không! Vậy ngày mai mang cơm tình yêu cho anh. Trưa hôm sau, Kỷ Ngôn Sâm đến tìm Chu Gia Càng đi ăn, Lộ Dao đột nhiên tiến đến trước mặt anh, lễ phép nói: “Kỷ tổng, em đã chuẩn bị cơm trưa cho sư phụ, cho nên…. Anh có thể đi ăn trưa một mình được không a.” Lộ Dao vừa nói xong, Chu Gia Càng và Kỷ Ngôn Sâm đều ngây ngẩn cả người, cuối cùng Kỷ Ngôn sâm phản ứng trước, ý vị thâm trường cười rộ lên, đối với Chu Gia Càng nói: “Tiểu đồ đệ thật là săn sóc a! Cậu hảo hảo hưởng thụ đi! Tôi cùng Lục lão đại đi.” Lộ Dao nghe Kỷ Ngôn Sâm nói, mặt hơi hơi đỏ lên, sau khi tiễn Kỷ Ngôn Sâm xong, Lộ Dao mới nói với Chu Gia Càng: “Sư phụ chờ một chút, em đem đồ ăn hâm lại.” Nói xong liền đi ra ngoài, không cho Chu Gia Càng cơ hội thắc mắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK