Lúc sau, Kỷ Hoành từ phòng ngủ bước ra. Nhìn sắc mặt anh có vẻ đỡ mệt mỏi hơn khi ban sáng, thấy Y Na chuẩn bị ra ngoài anh hỏi:
" Em tính đi đâu?"
Cô nhìn anh một cái rồi đáp:.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Mùa Xuân Trong Đôi Mắt Tôi
2. Loạn Thế Có Giai Nhân
3. Cua Con Trai Chủ Trọ
4. Lương Sử: Mạnh Giác
=====================================
" Kỷ gia ngài dậy rồi cũng tốt, làm ơn đi về giùm. Tôi có công chuyện cần phải đi"
Giọng Y Na tỏ rõ thái độ không ưa anh, cô vẫn còn giận anh. Biết được hành động mình làm đã khiến cô khó chịu, Kỷ Hoành ôm lấy cô từ phía sau:
" Đừng giận nữa, anh thật sự thích em mà"
Y Na hất tay anh ra, lạnh lùng đáp:
" Người như chú thiếu gì phụ nữ vây quanh chứ, ai biết đâu là lời thật lòng..."
" Anh không thể tiếp xúc gần với người phụ nữ khác, ngoại trừ em"
Kỷ Hoành thẳng thắn khẳng định điều đó, Y Na lại càng ngạc nhiên hơn bởi chính miệng anh lại nói ra điều này. Tiếp xúc với anh lâu như vậy nhưng đến bây giờ cô cũng không nhận ra
Ánh mắt Kỷ Hoành kiên định nhìn cô, cô không thể không chút mủn lòng:
" Được thôi, vậy sẽ phải ủy khuất cho chú một chút. Suy nghĩ sao nếu làm tình nhân bé nhỏ của cháu"
Ánh mắt Y Na sáng như sao lấp lánh hướng về phía ánh, giọng tinh nghịch nhưng cũng có phần thật lòng. Mặt Kỷ Hoành có chút biến sắc, anh có tính chiếm hữu cao vậy mà giờ cô lại muốn anh đi chia sẻ đồ của mình cho người khác
" Có thể xóa sổ Tần gia luôn?" Anh nghiêm túc nói với cô, không chấp nhận việc để cô có bất cứ dính líu nào tới tên Lâm Kha kia
" Dính lưới tình của cháu rồi mà vẫn muốn thoát sao? Cháu sẽ lợi dụng chú để tự tay trả lại những gì Tần gia gây ra cho cháu. Thấy sao?"
" Anh sẽ khiến em mê anh say đắm" giọng trầm ấm của anh thì thầm vào tai thiếu nữ khiến cô thẹn đỏ mặt. Rõ ràng chính cô mới là người thả lưới nhưng giờ xem ra cô cũng cuốn vào ngọn lưới đã thu này rồi
Trong một con hẻm nhỏ tên Đông Sơn, thoạt nhìn người ta sẽ tưởng chỉ là một quán ăn dành cho những kẻ nghèo hèn tụ tập. Nhưng ẩn sau nó chính là một nơi buôn thông tin ngầm lớn nhất trong tp B
Tất cả những sự việc to nhỏ, mọi hoạt động thông tin của giới nhà giàu đều được trôi nổi khắp nơi đây. Tưởng chỉ có mặt bằng bán đồ ăn nhỏ bé phía trước nhưng đó chỉ là vỏ bọc để mọi hoạt động thông tin ngầm được trao đổi thông qua mua bán
Những người khách quen thường hay lui tới đều có một ám hiệu nhất cử nhất động với bà chủ, đó đều là người bà chủ quen biết. Để vận động duy trì được hoạt động ngầm của quán diễn ra mấy chục năm nay cũng chẳng hề dễ dàng đối với dì Lan - một người phụ nữ nấu ăn ngon, chủ chuỗi hệ thống mua bán thông tin ngầm
Đồng hồ chạm vạch đúng 12h, Y Na đã có mặt tại cửa quán. Cô nhìn một lượt rồi nghĩ thầm" không ngờ quán của dì ấy vẫn hoạt động tốt như vậy"
" Cô bé, tới ăn cơm sao?", giọng người phụ nữ từ trong quán truyền tới, Y Na nhìn về phía giọng lại rồi tiến tới gần.
Sau khi được cô cung cấp ám hiệu, dì Lan liền lập tức để cô vào trong. Y Na nở một nụ cười thận thiện với bà chủ khiến bà lại có chút hoài niệm về một bóng hình quen thuộc
Bước sâu vào trong quán, Y Na nhớ về kiếp trước anh Hổ khá thích một nơi khuất của quán này, cũng chỉ chỗ đó là nơi mà cô và anh thường hay trao đổi những điều bí mật
Y Na sải bước qua từng bàn ăn, những ánh mắt lén nhìn cô rồi lại tiếp tục bàn chuyện to nhỏ của mình. Đó chẳng phải những vị khách bình thường mà chính là những kẻ săn lùng thông tin đang kiếm con mồi giao dịch
Xuống đến tầng hầm, xuyên qua khe lách tưởng chừng là căn phòng cũ nhưng đó chính là căn phòng bí mật. Y Na chẳng chút do dự mà mở cánh cửa ra bước vào, bên trong một dáng người đàn ông ăn mặc khá bình thường đang đợi sẵn cô ở đó
Triệu Hân có chút kinh động khi thấy dáng vẻ của một nữ sinh tuổi mới lớn xuất hiện tại đây. Chưa kịp lên tiếng thì phục vụ đặt biệt của căn phòng bước vào. Y Na nhanh lẹ lên tiếng:
" 2 phần cơm sườn, 1 xuất không dưới mỡ hành"
Phục vụ liền hiểu ý rồi rời khỏi, Y Na đóng cửa lại rồi ngồi xuống bàn. Bộ bàn ghế hơi cũ nhưng khá sạch sẽ, tuy căn phòng ở dưới lòng đất nhưng được thắp sáng bởi đèn điện và cũng khá gọn gàng
" Tại sao lại gọi 1 xuất không mỡ hành?" giọng đầy hoài nghi của Triệu Hân khiến Y Na phì cười trong lòng, cô cố kìm nén
" Gọi cho anh đó, chẳng phải anh dị ứng với hành lá sao?"