Mở cửa phòng bước vào, tâm trí anh đang loạn lạc những hình ảnh của Y Na. Từ cái đem anh đối xử tồi tệ với cô gần đây nhất dường như anh đã cảm nhận có cái gì đó rất khác. Dường như Y Na chẳng là Y Na của lúc trước cam chịu tất cả những điều trước mắt
Khiết Băng thấy tiếng cạch cửa, cô liền bỏ tấm ảnh trên bàn xuống. Lâm kha với khuân mặt khó chịu hỗn loạn bước vào, thấy hàng động mập mờ của người đẹp bên cạnh khung ảnh Y Na trên kệ.
Người đẹp nhanh chóng sà vào ôm lấy eo Lâm Kha, nũng nịu:
" Tần thiếu gia, ngài làm em nhớ chết đi được", cô cọ cọ bộ đồi núi chập chùng vào người anh nhằm khiêu gợi
Lâm Kha chằng còn tâm trí đâu với người đẹp bên cạnh, trong lòng anh đang có loại loại cảm xúc vô cùng hỗn loạn khó tả về Y Na. Khuôn mặt khó chịu kèm hành động gỡ tay người phụ nữ dính lấy mình rồi bức nhanh về phía sofa ngồi xuống
Người đẹp cũng chẳng chịu kém, lẽo đẽo theo sau anh rồi kè kè bên cạnh, vẫ tính dùng mỹ nhân kế để khiến Lâm Kha khuất phục cô
" Lâm Kha, anh sao vậy?", có chút để ý đến sắc mặt của anh
Ánh mắt lạnh lùng nhìn qua người phụ nữ, bờ môi khẽ rung chuyển:
" Ai cho phép cô gọi tên tôi"
" Tần thiếu gia...", Khiết Băng có chút sợ hãi
Lâm Kha bỏ qua, ánh mắt rời đi chỗ khác, lòng mỹ nữ thỏe phào nhẹ nhõm. Biết thận phận của mình chỉ là món đồ chơi qua đường của anh nhưng dường như cô gái này rất muốn tóm gọn anh trong lưới tình của mình
Cô khá tò mò về người con gái được coi là vợ trong khung ảnh cưới kia của anh, muốn hổ một chút thông tin co vợ đó; bở Khiết Băng nghĩ rằng nếu anhd dã có vợ vậy tại sao còn đi lăng nhăng với cô. Có lẽ, đây chính là cơ hội để cô đổi đời được một bước lên mây
" Tần thiếu, em tò mò về cô gái kia, anh có thể nố em biết về cô ấy không? Chắc hẳn anh phải yêu quý cô ấy lắm", vừa nố người đẹp vừa chỉ tay về phía bức ảnh cưới treo trên đầu giường với khuân mặt ngây thơ
Người đẹp không biết rằng với hành động ngu dại của cô lúc này đang ngày càng dấn cô sâu vào chỗ nguy hiểm. Mắt Lâm kha tối sầm lại, trong đầu bất chợt lại xuất hiện những hình ảnh trưics đây của Y Na
" Muốn biết sao?", giọng anh có chút nguy hiểm nhưng người đẹp bên cạnh tưởng vậy là điều lành, lại thêm phần được nước lấn tới
" Cô ấy là vợ của anh sao, chiếc váy cưới đó trông rất đẹp, còn cả khuân ămtj sợ hãi kia..."
Chưa kịp nói dứt lời, Khiết Băng đã bị bàn tay to lớn của Lâm Kha túm lấy cổ bóp chặp. Người con gái đau đớn hiểu rõ thận phận của mình khi đã sai lầm chọc giận anh
" Chẳng phải cô tò mò muốn biết sao? Nói tiếp đi, hay cô muốn giống như cô ta mỗi ngày để tôi hành hạ cho tớ chán. Đúng, chắc là cô đang gạnh tị khi đang không được giống như cô ấy. Vậy bây giòe tôi thỏa mãn cô nhé",
Giọng nói khủng khiếp kèm hành động thô bạo của Lâm Kha khiến người phụ nữ run rẩy, nước mắt ứa ra van xin
" Tần thiếu gia, tôi biết mình quá phận rồi. Xin ngài... xin ngài hãy tha cho tôi..."
Chẳng để lời nói của người đẹp lọt vào tai, Lâm Kha túm lấy tóc cô lôi lên giường mặc cho người phụ nữ khóc lóc bị kéo lê trên sàn.
Đến trước khung ảnh cưới trên đầu giường, Lâm Kha túm tóc người con gái mạnh bạo kéo đứng dậy, khẽ vén tóc vuốt ve khuôn mặt cô rồi áp sát đối diện với Y Na trong tấm ảnh cưới
" Nhìn cho rõ, cô làm sao xứng so bì được với cô ấy. Nhìn cho kĩ đi, khuân mặt cô ấy trăng mịn xĩnh ắn như vậy làm sao có thể đem ra đọ vớ nhan sắc của loại đĩ điếm như cô chứ"
Lâm Kha giận dữ quát lớn, cơn tức kìm nén ban nay như bộc phát toàn bộ. Mặc cho Khiết Băng ngàu một sợ hãi, cảm giác như cô đang mắc trên nanh sắc nhọn của một con cầm thú chứ chẳng phải con người nữa rồi
Đến giờ phút này cô mới ý thức được độ nguy hiểm, biến thái của giới quý công tử lắm tiền hoang phí thỏa mãn thân dưới là như nào
Ném mạnh người đẹp xuống giường, anh định ra tay tàn bạo với cô. khi cánh tay sắp hạ xuống định táng vào vào khuôn mặt xinh đẹp kia bỗng Lâm Kha khựng lại, chẳng phải anh thương xót cô mà vì anh bỗng chợt nhớ tới khuôn mặt Y Na trước đây run rẩy khi anh hành hạ
" Chó má, cầm tiền rồi cút", Lâm Kha móc trong ví ra một sấp tiền ném thẳng vào mặt người con gái
Khiết Băng chân tay mặc dù còn run rẩy nhưng khi nghe anh tha cho cô liền tức khắc vơ lấy đống tiền rồi lao thẳng ra ngoài, chẳng kịp thay lấy bộ quần áo tử tế, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm mỏng manh
Lâm Kha khụy gối xuống giường, vò đầu bứt tai khó chịu.Không hiểu tại sao mình lại mất bình tĩnh khi mọi người nhắc về Y Na, rồi ánh mắt bất giác nhìn lên khuôn mặt thiếu nữ u sầu trên khung ảnh cưới