• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khải Phong vừa có mặt tại vạch đích liền chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng trước mặt, đứa em gái bé bỏng cỉa anh đang đươc Y Na bao bọc trong lòng. Anh nhanh chóng chạy lại, khụy xuống ôm lấy hai thiếu nữ:

" Hai đứa có sao không?", dường như anh không thể nói gì hơn khi chứng kiến cảnh tượng lúc này

Giai Kỳ vội vàng ngồi đỡ Y Na dậy, không thể ngòe ngay lúc phút chót nguy hiểm chính Y Na đã dùng tấm thân của mình để đỡ nguy hiểm cho cô:

"Na, bồ ổn chứ? Đưa tôi xem nào", Giai Kỳ hốt hoảng kiểm tra xung quanh người Y Na. Mặc cô bỗng lạnh đi vì thấy vết thương đằng sau tấm lưng trắng nõn đan xem màu máu đỏ tươi hòa quyện vớ màu áo

Giai Kỳ không kìm được nước mắt mà ôm chầm lấy Y Na:

" Bồ ngốc quá, sao lại một mình chịu đựng như thế", nước mắt nước mũi văng tèm len khiến Y Na nén cơn đau mà dỗ dành cô:

" Không sao, vết thương nhỏ thôi"



Mọi người kéo đến, đám Trung Quân Sơn và Hăc Dạ Lang kèm mấy người đàn em cùng nhau chạy tới chỗ Chiến Hạo đang nằm. Y Na nhìn qua, " xem ra anh ta bị thương cũng không nhẹ"

Giai Kỳ bỗng chợt mặt biến sắc, ánh mắt thù hằn nhìn về phía đám người đang tụ tập quanh Chiến Hạo. Hành động dứt khoát đứng bật dậy lao thẳng về phía hắn ta

Chỉ chút nữa thôi Giai Kỳ có thể nhất thời bộc phát nóng giận mà có thể giết chết tên đàn ông đang bị thương bất tỉnh kia, rất may đán đàn em kia của anh ta có thể cản kịp

Khải Phong chẳng nói chẳng rằng mà một tay vòng qua eo cô nhấc bổng lên bế kiểu công chúa. Ánh mắt sát khí kia của anh cũng đủ để Y Na thấy rất giống với con thú xù lông đang náo loạn đằng kia ( Giai Kỳ)

Sau một hồi được chị y tá sử lí vết thương, Y Na cũng dần bớt đau. Nằm úp người xuống giường, tấm lưng trắng nõn nà của thiếu nữ đầy rẫy những miệng vết thương còn rớm máu xen lẫn với màu thuốc hơi vàng lành da

Chị y tá tốt bụng kéo chăn đắp mang hông cho cô, khẽ dặn dò:

" Em gái, vết thương vẫn chưa thể hết đau đươc, chịu khó nằm như vậy ha. Đợi đến tối chị lại qua sử lí, tạm thời...( nữ y tá ngượng ngùng khi để cho cặp đào trắng nõn kia của Y Na phải thả rông). Thôi để chị buộc khăn cho em"

Dứt lời nữ y tá lấy chiếc khăn lụa trắng lớn, cô gấp đôi lại rồi buộc vòng qua cổ thiếu nữ, tạm thời có thể che được cặp đào ở phía dưới, tránh cảm giác trôngd trải khi áp sát chúng vào ga giường. Cũng may, Khải Phong đã đặt phòng VIP cho cô, nếu khônh cảnh này chắc cũng khiến bao kẻ điêu đứng

" Cảm ơn chị", Y Na nở nụ cười thân thiện

Nữ y tá mặt đỏ bừng e thẹn trước dáng vẻ đẹp hoàn mĩ của thiếu nữ, cô dặn dò Y Na nghỉ ngơi rồi bèn đẩy xe thuốc ra ngoài

Thấy bóng dáng y tá mở cửa bước ra, Giai Kỳ cùng Khải Phong nhanh chóng lại gần hỏi thăm:



"Sao rồi, vết thương Y Na có nghiêm trọng không y tá?", Khải Phong nhanh miệng hỏi han mặc cho câu cửa miệng của cô em gái đứng bên cạnh sắp thốt ra

" Không sao, ban nãy bác sĩ đã khám qua rồi. Tôi vừa bôi thuốc cho em ấy, vết thương cần chăm sóc kĩ nếu không sẽ để lại sẹo"

Dứt lời, chị y tá xin phép đi trước. Giai Kỳ tức tốc mở cửa lao vào, Khải Phong cũng không kìm được lo lắng mà theo sau

Dáng vẻ thiếu nữ nằm dưỡng thương trên giường bệnh, mặc dù có chiếc khăn che chắn nhưng cũng không khỏi che hết phần vòm cong của trái đào trắng mịn. Khải Phong bất giác đỏ mặt, ánh nhìn rời lên phía cửa sổ cạnh giường cô

" Na Na, đau lắm phải không, tớ xin lỗi", Giai Kỳ rơm rớm nước mắt

Bởi không muốn đứa bạn này phải đau lòng, Y Na vẫn vui vẻ đáp:

" Không sao, nhanh khỏi thôi"

" Không sao gì chứ, tấm lưng này mà để lại seo chắc tớ sẽ ân hận lắm", khuân mặt Giai Kỳ với ánh nhìn xót xa cho tấm lưng trắng nõn mà của thiếu nữ

Khải Phong theo tầm nhìn lén xem vết thương trên lưng cô, bất giác bắt gặp ánh mắt trong trẻo của thiếu nữ. Khuân mặt lại càng đỏ hơn:

" Đừng lo, anh dẽ không để lưng em bị sẹo đâu. Anh sẽ tìm lại thuốc mỡ tốt nhấy cho em", giọng nói anh có chút gấp gáp nhưng không giấu nổi nỗi xấu hổ trong đó

" Anh Phong, cảm ơn anh", Y Na ngước nhìn anh rồi nói

" Lão Phong, anh tính ở đây tới khi nào. Tính nhìn sạch của con gái người ta rồi hay sao? Không ấy phải chịu trách nhiệm cho người ta đấy", giọng nói trách móc kèm phần trêu trọc lão anh trai của Giai Kỳ lại càng khiến Khải Phong lúng túng

" Anh... anh ra ngoài trước... có gì gọi anh"

Dứt lời, Khải Phong sải bước nhanh về phía cửa phòng rồi rời đi. Y Na không kìm được mà cười lớn:

" Xem bà kìa, chọc anh trai giận đỏ mặt rồi"

" Kệ ổng, dám giận tui á. Mà cái gã kia cũng bị thương nặng lắm, đang nằm ở bệnh vien này cùng bà đấy. Nếu không phải đám đàn em canh 24/24 thì tui đã lao vào bóp chết hắn ta rồi", ánh mắt căm hận của nhỏ bạn nhìn lạnh đến thấu sương

Rồi Giai Kỳ không ngớt huyên náo kể hết những điều trong lòng khi mà để Y Na phải chịu những điều kinh hoàng như vậy, đến nỗi cô ngủ quên lúc nào không hay

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK