Biệt thự nhà Tư Đồ.
Tử Nhiên mặc một bộ lễ phục màu xanh nhạt, Nhược Hiên thì mặc bộ tây trang màu kem, Tử Nhiên nắm tay anh cùng nhau sóng vai vào biệt thự, thoáng chốc hấp dẫn không ít ánh mắt, đa phần đều do kinh ngạc mà thôi.
“Nam nhân là ai?” Những câu hỏi khác nhau, cùng nghi hoặc vang lên, yến hội này thật chức là đại hội kén rể, Tư Đồ gia danh gia vọng tộc trong giới tư pháp, mà chủ gia tộc chính là Tư Đồ Chính Thiên, vị thẩm phán có uy vọng nhất, vợ là nữ cảnh sát tài ba, con gái duy nhất là luật sư huyền thoại trong giới – Tư Đồ Tử Nhiên, vô luận là từ gia thế, địa vị ,danh vọng , dung mạo, có thể lấy được Tư Đồ Tử Nhiên làm vợ là chuyện vinh hạnh cỡ nào, huống chi, bản thân Tư Đồ Tử Nhiên có khí chất đại mỹ nữ, cho nên, những nam nhân độc thân trong chính giới hay thương giới đều vì cô mà kéo đến đây.
Nhưng không ai ngờ đến nữ nhân vật chính lại dẫn bạn trai đến cùng, điều này làm cho mọi người đều kinh ngạc nhìn bọn họ, bao gồm vợ chồng Tư Đồ đang tiếp khách.
“Cha mẹ, con giới thiệu với hai người, đây là bạn trai con, Bạch Nhược Hiên, Nhược Hiên, đây là ba em Tư Đồ Chính Thiên, mẹ em Triệu Nhã Đình.” Tử Nhiên mang theo Nhược Hiên tiêu sái đến trước mặt vợ chồng Tư Đồ , rất tự nhiên giới thiệu song phương với nhau, trực tiếp bỏ qua tồn tại của mấy vị khách.
Nhược Hiên có chút khẩn trương, nhưng chuyện tới trước mắt, hơn nữa lại có Tử Nhiên bên cạnh, lần gặp mặt này anh muốn lưu lại ấn tượng tốt với cha mẹ vợ , cho nên, cố gắng nở một nụ cười đẹp, hơi khom người chào vợ chồng Tư Đồ, không có biện pháp, anh không nói được, chỉ có thể làm vậy biểu đạt ý tứ của mình.
Vợ chồng Tư Đồ thấy Nhược Hiên không nói lời nào, lấy làm lạ.
“Ba ba, mẹ, Nhược Hiên từ nhỏ đã không nói được,nhưng có thể nghe hiểu lời chúng ta nói, hắn vừa rồi anh ấy chào hỏi hai người, hy vọng ba mẹ không làm khó con rể tương lai.” Nhược Hiên ở một bên nghe, lúc Tử Nhiên nói anh chào hỏi ba mẹ cô, anh gật đầu theo, nhưng câu nói tiếp theo khiến Nhược Hiên ngượng ngùng đỏ mặt, anh nào có ý đó, hơi khẩn trương nhìn vợ chồng Tư Đồ
“Cha mẹ làm cậu ấy khó xử à? Chỉ là, cậu ấy là bạn trai con thật ư? Tử Nhiên, con đừng có vì đối phó cha mẹ mà tìm người đến đóng thay nha.” Có khả năng lắm đấy.
“Đương nhiên là thật rồi.” Tử Nhiên nghiêm túc nhìn thoáng qua Nhược Hiên, sau đó lớn tiếng tuyên bố “Rất vui vì mọi người đến đây?? Gia phụ vì tôi mà chuẩn bị, nên tôi xin tuyên bố, tôi Tư Đồ Tử Nhiên cùng Bạch Nhược Hiên hôm nay đính hôn, cuối năm sẽ tổ chức lễ cưới, đến lúc đó sẽ phát thiệp mời cho các vị, hoan nghênh mọi người tới tham gia.” Nhìn mọi người ai nấy đều kinh ngạc,Tử Nhiên thầm cười trộm, chơi vui nha
“Tử Nhiên…… Bạch tiên sinh, Tử Nhiên nói là thật sao? Hai đứa thực sự muốn đính hôn, cuối năm sẽ kết hôn?” Vốn Tư Đồ Chính Thiên muốn hỏi Tử Nhiên, nhưng mà nghĩ lại, cho dù Tử Nhiên lừa mình cũng sẽ không nói cho ông, cho nên xoay người hỏi Bạch Nhược Hiên thoạt nhìn thành thật.
Nhược Hiên khó xử nhìn nhìn Tử Nhiên, tuy rằng bọn họ đã quyết định kết hôn, nhưng cụ thể đều chưa quyết định, lần này Tử Nhiên tuyên bố thế anh không biết thật giả ra sao, cho nên chỉ có thể nhìn Tử Nhiên.
Tử Nhiên thấy ánh mắt anh, cũng hiểu ý, nghiêm túc gật đầu, tuy bên trong có chút đùa dai, nhưng là chuyện này là nghiêm túc, cuối năm cô còn dự định cùng mấy đứa bạn cùng tổ chức hôn lễ nữa cơ.
Thấy Tử Nhiên gật đầu, Nhược Hiên cũng tin tưởng đây sự thật, hướng vợ chồng Tư Đồ gật gật đầu, đến vợ chồng tư Đồ cũng chẳng biết làm sao chỉ có thể gật đầu chấp nhận.
Tân khách nhìn tình huống như vậy đều có chút mất hứng, nhất mấy quý công tử hôn nay đến đây, bọn họ chuẩn bị tỉ mĩ như vậy, ai ngờ phát sinh tình huống này, ngay lúc mọi người đang xấu hổ, một giọng nói khiến Tử Nhiên thấy chán ghét vang lên.
“Chúc mừng Tử Nhiên, rốt cục tìm được lang quân như ý, chúng ta cùng nâng chén chút mừng nào.” Lời Cung Trì Vũ nói khiến mọi người giật mình lại, đúng vậy, bằng vào thân phận của bọn họ chẳng lẽ không lấy được vợ sao, người ta đã có hôn phu rồi, bọn cũng nên tìm một nửa khác cho mình, sau đó cùng giơ ly rượu lên……
Tóm lại, không khí yến hội mặc dù xấu hổ vô cùng nhưng vẫn thuận lợi kết thúc, Tử Nhiên cùng Nhược Hiên lúc này ngồi trong xe cùng về nhà, xe chạy chậm mang theo tiếng cười của Tử Nhiên.
“Ha ha, Nhược Hiên, anh thấy lúc em nói anh là bạn trai em, nhìn mặt cha mẹ em mắc cười muốn chết, còn có tân khách, hừ, muốn bản tiểu thư, còn không xem lại mình có bản lĩnh không……”
Nhìn Tử Nhiên giống như đứa trẻ cười to, Nhược Hiên sủng nịch cười, không biết Tử Nhiên có phát hiện, mỗi lần cô trêu chọc ai đó, ánh mắt sẽ lòe lòe tỏa sáng, khiến cho người ta sa vào trong đó, không thể tự thoát ra được.
Anh cũng rất sợ, Tử Nhiên tài giỏi như vậy liệu có bị người khác cướp đi, nhưng ở chung đã lâu, anh biết, Tử Nhiên yêu mình, cô ở trước mặt mình khác xa với bình thường, mặc kệ người ngoài đánh giá Tử Nhiên thế nào, ở trong mắt anh, Tử Nhiên có tính tình như đứa trẻ, Tử Nhiên ở bên ngoài khôn khéo, xảo quyệt nhưng lúc ở nhà chưa bao giờ biểu hiện như vậy, bằng trực giác anh biết Tử Nhiên không cố ý làm vậy, tính cách cô sẽ thay đổi nếu thấy đồ ăn ngon, hoặc là cô có hai tính cách song song tồn tại.
“…… Còn Cung Trì Vũ thật đáng ghét, về sau nhất định không cho hắn vào nhà chúng ta, Hiên, về sau hắn có gõ cửa, anh không được mở, biết chưa?”
Giọng Tử Nhiên quanh quẩn trong xe, nụ cười của Nhược Hiên cũng chưa từng có biến mất, hai người , người nói, người không nói phút chốc tạo nên cảnh hài hòa……