Mục lục
Cô Dâu Thứ Mười Của Quỷ Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mẹ ơi! Người kia là ai vậy?” Đã lâu Bình nhi mới nhỏ giọng ở bên tai của nàng hỏi.
Vân Phi Tuyết lấy tay vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của các con nhẹ giọng hỏi:” Điệp nhi Bình nhi các ngươi không phải muốn biết cha là ai chăng? Muốn biết hắn ở nơi nào sao?”
“ Có chứ! Mẹ ơi, cha đến đây sao? “Các nàng mở to hai mắt.
“Ân ! hắn đến đây! hắn tới tìm chúng ta rồi nha!.” Vân Phi Tuyết ôn nhu gật gật đầu sau đó nhìn Tiêu Nam Hiên đến: “ Người kia là cha, chạy lại kêu cha đi các con “
Điệp nhi cùng Bình nhi ngẩng đầu nhìn hắn cũng không động đậy,các nàng là rất muốn cha nhưng là thời điểm cha thật sự ở trước mắt các nàng cũng không biết nên làm cái gì? Cha sẽ thích các nàng sao?
“Điệp nhi ! Bình nhi!” Tiêu Nam Hiên tay run nhè nhẹ vươn đi, gọi tên con gái, vui sướng trong lòng hắn đã muốn không có cách nào biểu đạt.
“Đi nhanh đi.”Vân Phi Tuyết thúc giục các nàng.
“Cha.” Điệp nhi cùng Bình nhi đi qua khứ thanh âm nhỏ bé mang theo xa lạ.
Tiêu Nam Hiên lập tức đem các con ôm vào trong ngực ,liền như vậy gắt gao ôm, đây là con gái của hắn, năm năm rồi hắn cư nhiên là ôm các con lần đầu tiên .
“Cha ngươi vì cái gì không đến tìm chúng ta cùng mẹ ? Có phải cha không thích chúng ta hay không?” Điệp nhi ở bên tai hắn hỏi, vấn đề này nàng suy nghĩ đã lâu rồi.
“Không! không phải cha rất thích các con, thực xin lỗi ,cha hiện tại tìm được các con về sau nhất định sẽ bên các con mãi mãi .” Tiêu Nam Hiên hôn khuôn mặt nhỏ nhắn các con ,về sau hắn sẽ không làm cho các con rời đi chính mình rồi.
“Ân! chúng ta cũng yêu cha.” Điệp nhi Bình nhi cũng hôn nhẹ hắn.
Con ngươi đen Tiêu Nam Hiên phiếm lệ quang lấy tay đang xoa đầu các nàng:” Nói cho cha các ngươi thích cái gì? Muốn cái gì? Cha cho các ngươi được không?
“Hảo chúng ta thích mứt quả!..”Điệp nhi cùng Bình nhi một người một câu nói không ngừng tựa hồ muốn đem tất cả những thứ nghĩ đến đều nói đi ra.
Mà Tiêu Nam Hiên giờ đây nghe các con nói một hắn muốn cấp 10.
Vân Phi Tuyết mâu trung mang theo nước mắt nhìn một màn ôn nhu này, hắn hiện tại chỉ sợ nữ nhi nói muốn mạng của hắn, hắn cũng cho. Không nghĩ đi quấy rầy bọn họ, nàng cất bước hướng phương hướng Quỷ Mị đi đến.
Quỷ Mị theo Vân Phi Tuyết xuất hiện một khắc liền gắt gao nhìn chằm chằm nàng ,mâu trung khiếp sợ chợt lóe mà qua, là nàng ! chỉ cần nàng còn sống bình an là tốt rồi, cái khác không trọng yếu. Năm năm sảng khoái hắn thật sự nghĩ đến nàng đã muốn mất, nàng lại dùng phương thức kinh người xuất hiện, càng ly kỳ là nàng cư nhiên mẹ của bọn nhỏ.
“Quỷ Mị! cám ơn ngươi.” Nàng lập tức đứng ở trước mặt hắn ,năm năm không thấy hắn càng thêm tà mị ,anh tuấn rồi, càng thêm yêu nghiệt mị hoặc người.
“Tiểu Tuyết nhi ngươi tạ ta như thế nào? Quỷ Mị yêu nghiệt cười lại khôi phục lại dĩ vãng tà mị dạng so sánh với năm năm trước, hiện tại nàng tản ra một loại loại sắc đẹp thành thục mang theo ý nhị , đẹp càng thêm làm người ta hít thở không thông.
Vân Phi Tuyết nhất thời đánh cái rùng mình đến: “Kính nhờ không cần kêu sến như vậy được không? Tiểu Tuyết nhi ta đã muốn là mẹ rồi”.
“Cho dù ngươi là bà nội của bọn nhỏ, nàng vẫn là tiểu Tuyết nhi của ta. “Quỷ Mị ái muội phao cái mị nhãn.
“Quỷ Mị thu hồi bộ dạng mị hoặc người của ngươi, cái này đối với ta không dùng được.” Vân Phi Tuyết khóe môi mỉm cười nói, năm năm nay hắn vẫn là bộ dáng cũ, thật sự là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời đi.
“Thế cái gì đối tiểu Tuyết nhi của ta dùng được. “Quỷ Mị để sát vào nàng.
“Quỷ Mị ngươi chừng nào thì sẽ đứng đắn một tý?” nàng liếc mắt một cái.
Hắn lại đột nhiên nở nụ cười đến: “Tiểu Tuyết nhi nếu ta đứng đắn thì ta sẽ không phải là Quỷ Mị rồi.”
Vân Phi Tuyết cười khẽ một chút, không sai cũng là như vậy.
Lơ đãng quay đầu liền thấy Điệp nhi cùng Bình nhi lấy tay tò mò vuốt màu bạc mặt nạ trên mặt Tiêu Nam Hiên, tâm cả kinh bước đi qua.
Hắn đầu hơi hơi trốn tránh hắn sợ chính mình trên mặt vết sẹo xấu xí sẽ dọa đứa nhỏ ,nhưng là không đành lòng bảo cho các con dừng tay.
“Điệp nhi Bình nhi! các ngươi đang làm cái gì? “Vân Phi Tuyết đi qua đi ngăn cản các nàng, biết hắn đang lo lắng cái gì.
“Mẹ à! Mặt nạ của cha đẹp quá !” Điệp nhi cùng Bình nhi ngôn ngữ kinh người nói.
“Thế ngày nào đó bảo cha làm cho các ngươi một cái được không? “Vân Phi Tuyết nhẹ giọng nói , sau đó đem các nàng kéo đến trong lòng mình.
“Tốt nhất! tốt nhất! ta nghĩ muốn.” Các nàng vỗ tay kêu lên.
Tiêu Nam Hiên nhìn các con bộ dáng thoải mái tự tại, mà chính mình lại không biết nói thế nào cùng các con ở chung, vì chúng có lẽ là hắn nên lo lắng xóa vết sẹo trên mặt này.
“Sư huynh! Phi Tuyết!. Long phi đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ nhìn hai cái hài tử mâu trung lộ ra tươi cười ôn nhu.
Vân Phi Tuyết thế này mới chỉ vào Long Phi cùng Nam Cung Thiên và Quỷ Mị giới thiệu đến:” Điệp nhi Bình nhi kêu sư thúc ,cậu, thúc thúc.”
Các nàng nhìn bọn hắn chằm chằm, nửa ngày mới đột nhiên nói: “Mẹ! vì sao sư thúc, cậu, thúc thúc lớn lên đều đẹp như vậy? làm cho người ta tự ti cùng ghen tị rồi.”
“A!” mọi người sửng sốt theo sau đều nở nụ cười.
“Không hổ là con gái của tiểu Tuyết nhi.”
“Tỷ tỷ dạy dỗ con cái đúng là khác người.”
“Phi Tuyết! ngươi bình thường đều giáo con cái gì?”
Vân Phi Tuyết sắc mặt xấu hổ đỏ lên này hai cái nha đầu thật đúng là cái gì đều dám nói, vội vàng nói sang chuyện khác hỏi: “Đúng rồi Quỷ Mị ngươi là như thế nào lại ở một chỗ với con ta ?”
Mọi người cùng nhau nhìn hắn ,bọn họ đều muốn biết vấn đề này.
Quỷ Mị nhìn bọn họ nếu nói cho bọn họ hai cái tiểu nha đầu là hắn cứu ra tử Uyên ương lâu không nói người khác phỏng chừng Quỷ vương một người sẽ đem Uyên ương lâu hủy đi
Thấy hắn không nói lời nào Nam Cung Thiên không khỏi trêu ghẹo đến: “Chẳng lẽ trên đời này còn có chuyện tình làm cho Quỷ Mị cố kỵ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK