________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Tư Đồ Hiên Nhiên đi tới gần, ánh mắt âm trầm, nhìn chằm chằm khuôn mặt Nhược Nhiên, nhìn sự bất mãn trên mặt cô.
"Bây giờ đi theo tôi!" Hắn trầm giọng, bắt lấy cổ tay Nhược Nhiên.
"Tôi không muốn đi theo anh!" Nhược Nhiên giãy giụa, chán ghét tràn lan trên mặt.
"Trầm Nhược Nhiên, đừng quên thân phận cô là gì, tôi muốn cô đi theo tôi ngay bây giờ!" Đôi mắt Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh lùng, lóe lên ánh sáng nhọn hoắt nhìn Nhược Nhiên, khẩu khí ra lệnh.
Nghe ra hàm xúc mệnh lệnh. Nhược Nhiên nhìn vào mắt hắn, thấy rõ ý trong mắt Tư Đồ Hiên Nhiên.
Cô là người phụ nữ hắn mua về, cho nên, cô phải nghe theo lời của hắn, đây là quy ước từ ban đầu, nên bây giờ hắn cũng làm ra vẻ mặt thế này với cô.
Nhược Nhiên cười lạnh, và trong lòng cũng lạnh, hất tay hắn ra, cười nhạo nói: "Dĩ nhiên là tôi chưa, một trăm vạn có phải không?"
Nói xong, Nhược Nhiên xoay người, cầm túi của mình trên ghế sofa, không để ý tới Tư Đồ Hiên Nhiên, đi ra cửa.
Tư Đồ Dật bĩu môi nhìn Nhược Nhiên, vẻ mặt vô vị.
Lúc Nhược Nhiên đi qua bên cạnh Tư Đồ Dật, ánh mắt tỏ ra cám ơn, sau đó sải bước ra ngoài.
Tư Đồ Hiên Nhiên mím chặt môi, nhìn Nhược Nhiên rời đi, hắn cũng xoay người đi theo.
Thật ra thì, hắn không muốn nói với Nhược Nhiên những lời như vậy, nhưng hắn lại nhìn thấy nụ cười xinh đẹp như hoa của cô dành cho Tư Đồ Dật.
Cô chưa lúc nào cười với hắn như thế, giờ hắn muốn đưa Nhược Nhiên đi, Nhược Nhiên lại bày ra vẻ mặt khó chịu.
Ở trước mặt Tư Đồ Dật, Tư Đồ Hiên Nhiên đã sinh ra một ý muốn chiếm giữ Nhược Nhiên, và khống chế cô.
Hắn muốn Nhược Nhiên và Tư Đồ Dật cũng hiểu, cô - Trầm Nhược Nhiên là người của hắn, chỉ có thể nghe theo sắp xếp của hắn.
Cho nên, hắn mới có nói như vậy, dùng giọng điệu đó cũng chỉ muốn Nhược Nhiên nghe lời của mình.
Sắc mặt Tư Đồ Hiên Nhiên âm trầm đi tới, Tư Đồ Dật đứng ở trước cửa mang theo vẻ mặt không có gì.
"Em cũng dọn dẹp rồi về biệt thự đi, ở đây không ai chăm sóc em, ăn uống cũng không tốt!" Tư Đồ Hiên Nhiên bất mãn nhìn Tư Đồ Dật.
Danh Sách Chương: