“Được, thế thì tôi nói...” Giọng của Từ Huyền trở nên có chút nghiền ngẫm: “Sau khi trải qua việc này, cha của cậu suýt chút nữa thì đánh gãy chân của cậu.” “Sâu trong nội tâm ông ta có chút chán ghét cậu.” “Ông ta cảm thấy tính cách và thái độ làm người của cậu đều rất rác rưởi, hoàn toàn khác với ông ta.” “May mà ông nội và mẹ của cậu rất cưng chiều cậu, ngăn cản cha cậu lại.” [Một Đao Chém Rồng] nghe thế, sắc mặt quả nhiên cứng một chút. Sau đó cậu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.