“Khéc ~” Chu Yếm bị giật mình sợ hãi mãnh liệt nhảy dựng lên, cấp tốc trốn ra phía sau của Từ Huyền, tận lực co cơ thể không ngừng run rẩy của mình lại thành một đoàn. Trong ánh mắt nó còn lộ ra vẻ khẩn trương. Một lát sau, nó phát hiện bên ngoài đã không còn tiếng sấm nữa. Lúc này, nó dường như đã hiểu là chuyện gì xảy ra. Nó ngẩng đầu, dùng ánh mắt u oán nhìn chằm chằm vào Từ Huyền. Từ Huyền lại mỉm cười vỗ đầu của nó lần nữa: “Đi,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.