• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sinh hoạt của Trương Bác Văn là ba điểm trên một đường thẳng, nhà – trường học – nhà. Bởi không trọ trong trường, khi đi học cũng thuộc loại chẳng có tiếng tăm gì nên bạn cùng lớp không có mấy người biết cậu.

Một ngày trôi qua nhàm chán, Trương Bác Văn gần như không nói một câu, cậu thấy mình sắp mốc meo rồi.

Thế nên vừa tan học cậu liền dùng tốc độ ánh sáng lao về nhà.

Như thường lệ bật máy tính, Trương Bác Văn đeo tai nghe, châm một điếu thuốc.

Hôm nay cậu đã hẹn với một bang hội cùng đi đánh phó bản, không cần làm tank, chỉ cần làm DPS, hoặc không thì đứng im cũng được. Nhiệm vụ của cậu là đợi mọi người đánh boss xong thì sờ trang bị. Mớ trang bị cậu sờ được đưa cho bang hội, nếu có trang bị cực phẩm thì cậu còn được trả một khoản tiền.

Đội ngũ nhanh chóng tổ xong, acc bé loli của Trương Bác Văn cầm một thanh trường thương không tương xứng với thân thể, lảo đảo đi theo sau đội ngũ. ID game của cậu là Bé Ngốc Nghếch, tuy là acc nữ nhưng chỉ cần là người chơi lâu năm ở server này thì đều biết bản thân cậu là nam. Đáng tiếc, bây giờ người chơi lâu năm ngày càng ít.

【 đoàn đội 】 Phong Diệp: Bé… Em gái Ngốc vì sao không đánh quái?

【 đoàn đội 】 Bé Ngốc Nghếch: …

Trương Bác Văn nhìn qua pro5 của người nói chuyên, thế mà phát hiện cậu nhớ em gái tên Phong Diệp kia. Em gái này thường nhảy vào kênh YY chính thức của game, lúc nói chuyện giọng rất ngọt, rất ỏn ẻn, rất dẹo, khổ nỗi trong game luôn thích tìm người chơi cùng giới tính bới móc, gặp phải chuyện không như ý liền lên kênh thế giới spam khoác lóc kể lể, phiền chết người.

Trương Bác Văn đoán, nếu tiếp theo không có người biết chuyện trong bang nói cho cô ta biết vì sao Bé Ngốc Nghếch không cần đánh quái, thì nhất định em gái này lại ầm ĩ lên cho xem.

Quả nhiên, im lặng được một lát.

【 đoàn đội 】 Phong Diệp: nếu em gái Ngốc có thể đứng phía sau đội ngũ không cần đánh quái, vậy em có phải cũng có thể làm vậy không? Dù sao hai ngày nay làm việc mệt chết đi được 〒_〒.

【 đoàn đội 】 Bé Ngốc Nghếch: …

【 đoàn đội 】 Lâm Quân Tiễn: đừng ồn, lại ồn nữa đá ra ngoài.

Mặc dù đội trưởng Lâm Quân Tiễn không nói, nhưng ai cũng nhìn ra được người đang ồn ào là ai.

【 đoàn đội 】 Thần Phong Phiêu Miểu: Quân Tiễn đừng nói Phong Diệp như vậy chứ? Dù sao tất cả mọi người đều biết nhau.

Tất cả mọi người đều biết nhau? Ý của mấy lời này, chẳng phải đang xa lánh Bé Ngốc Nghếch không quen biết mọi người đấy sao?

Trương Bác Văn hừ một tiếng, thầm nghĩ cậu thực sự coi tôi là đồ ngốc à? Ngón tay cậu giật giật nhưng cả buổi vẫn không đánh một chữ, cuối cùng nghĩ lại, cậu quyết định mặc kệ. Cậu thấy, Lâm Quân Tiễn tuy trong lòng đứng về phía thành viên của bang mình, nhưng bề ngoài vẫn phải làm ra vẻ, dù sao đánh xong còn cần nhờ cậu lấy được trang bị cực phẩm.

Đây là lần đầu tiên Trương Bác Văn cảm ơn vận khí tốt của mình như vậy.

Trong đội im lặng một lát, Phong Diệp lại bắt đầu líu ríu.

【 đoàn đội 】 Phong Diệp: A! Giờ em mới biết, hóa ra em gái Ngốc chính là người chơi số đỏ được mời đến kia, khó trách không cần vất vả đánh quái như chúng ta.

【 đoàn đội 】 Bé Ngốc Nghếch: (^_^)

Cứ như vậy, trong kênh nói chuyện rốt cuộc cũng yên tĩnh được trong chốc lát.

Đợi đến khi boss đầu tiên ngã xuống, lúc này Bé Ngốc Nghếch mới đủng đỉnh đi ra phía trước đội ngũ. Trương Bác Văn đang định điều khiển Bé Ngốc Nghếch lên một chút để sờ thi thể thì trên giao diện đột nhiên xuất hiện một đống đồ.

Trương Bác Văn sửng sốt, những thứ này rõ ràng là đánh boss tuôn ra.

【 đoàn đội 】 Phong Diệp: em gái Ngốc đã lấy được thứ tốt gì rồi?

Trương Bác Văn vô thức nhìn qua giao diện, phát hiện một ID ngự tỷ thư sinh trên đầu có tên ‘Phong Diệp’ đang đứng trước mặt mình, khoảng cách còn gần boss hơn mình.

【 đoàn đội 】 Lâm Quân Tiễn: một kiện trang bị cũng không có.

【 đoàn đội 】 Bé Ngốc Nghếch: không phải tui động vào.

【 đoàn đội 】 Phong Diệp: em gái Ngốc?

【 đoàn đội 】 Lâm Quân Tiễn: chứng minh thế nào?

【 đoàn đội 】 Phong Diệp: em gái, chẳng lẽ em muốn chối? Trước đây Tiễn Tiễn nói với chị, em dựa vào vận khí tốt mới có thể theo đoàn tinh anh của bọn chị, bây giờ không sờ được trang bị lại nói không phải mình động vào, vừa muốn giữ thanh danh lại muốn lấy tiền?

Trương Bác Văn nghĩ bà này cứ như bắn pháo vậy, đánh chữ không ngừng.

Cậu bực bội vò tóc.

Nói thật, boss này quả thật không phải cậu động vào, nhìn khoảng cách Bé Ngốc Nghếch còn kém boss một khoảng, sao có khả năng sờ được trang bị? Nhưng người bình thường căn bản không để ý chi tiết này.

【 đoàn đội 】 Bé Ngốc Nghếch: tin hay không là tùy mấy người.

10 giây sau, cửa sổ trò chơi nhắc nhở Bé Ngốc Nghếch của Trương Bác Văn bị đá ra khỏi đội.

Ba giờ sau, một bài post nghi vấn vận khí của Bé Ngốc Nghếch xuất hiện trên diễn đàn game Thịnh Thế, ngay lập tức nổi lên một hồi gió tanh mưa máu.

Có rất nhiều khách hàng trước đây của cậu tự thân ra trận làm sáng tỏ, nói vận khí của Bé Ngốc Nghếch quả thực tốt vô cùng, sờ cho bang phái bọn họ rất nhiều trang bị cực phẩm, bọn họ rất cảm ơn, nhưng mấy cái này không hề làm dịu đi tức giận của Trương Bác Văn. Cậu dùng chuột kéo đến cuối bài post kia, nhìn nhìn, nhịn không được đập mạnh lên đầu máy tính.

Trương Bác Văn: “Phong Diệp! Phắc mẹ mày!” Cuối cùng, ngẫm lại mình có lẽ mình cũng không có hứng thú với một khuôn mặt phụ nữ già nua, đành phải sửa lại, “Đệch mợ mày là đồ ngu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK