Trương Bác Văn: “…”
Trương Bác Văn bó tay với những lời Từ Minh nói, buông tay không thèm chấp ngồi trên giường lạnh lùng liếc người nào đó: “Có phải ông nói tài khoản mới của tui cho Bạch Cảnh Tịch không?”
“Ắc… Ai bảo ông vậy?” Từ Minh nháy mắt mấy cái, “Nói thế nào chúng ta cũng là anh em, so với Bạch Cảnh Tịch kia thì thân hơn nhiều, tui đương nhiên là hướng về ông chứ không phải anh ta, cho nên sao có thể đem tin tức bây giờ của ông cho anh ta biết chứ? Quả thực anh ta có hỏi tui, nhưng tui không có nói gì á ~” nói xong Từ Minh còn tỏ vẻ ‘cầu khen ngợi’.
Trương Bác Văn: “… Không phải ông?”
“Đương nhiên không phải tui, coi như tui thấy trong chuyện này là ông sai nhiều hơn, nhưng dù gì ông cũng là anh em của tui, vì anh em không tiếc cả mạng sống vầy mà tôi cũng có thể làm được!” Từ Minh nhấc tay thề, “Nếu tui nói tin tức của ông cho Bạch Cảnh Tịch, vậy thì rủa tui… Rủa tui trọn đời chết không yên, ra ngoài bị xe đụng chết!”
Trương Bác Văn: “…”
Thấy Từ Minh thề trơn tru như vậy, lại thấy vẻ mặt Từ Minh không giống như đang nói dối Trương Bác Văn cũng đã tin tưởng cậu ta, nhưng ngay sau đó lại trầm tư.
Nếu không phải Từ Minh mật báo, vậy sẽ là ai?
Trương Bác Văn nghĩ nghĩ: “Lúc trước ông có đem chuyện trong nhà tui nói cho bọn Triệu Hạo Vũ không?”
Từ Minh quả quyết lắc đầu: “Mấy thằng đó đứa sau còn chơi điên hơn đứa trước, cả kỳ nghỉ bọn tui chưa gọi điện cho nhau lần nào, trên game dù có gặp nhau nhưng cảm giác không cần thiết phải nói nên cũng không cho cậu ta biết.”
Trương Bác Văn cảm thấy trăm mối không thể giải, thấy vấn đề không phải do Từ Minh thì ngơ ngác quay về phòng mình. Nếu chính mình không nghĩ ra được, vậy thì trực tiếp hỏi tên khốn Vương Cảnh Ngôn kia.
Lúc này kênh bang phái đã biến thành đại hội hâm mộ Vương Cảnh Ngôn và Trương Bác Văn rồi. Trương Bác Văn chỉ cảm thấy không còn gì để nói, cậu kéo ghi chép trò chuyện lên đầu, phát hiện Vương Cảnh Ngôn lại thừa dịp thời gian cậu không ở đây mà nói tất cả chuyện ở chung yêu nhau của hai người họ! Sau đó còn nói là làm Trương Bác Văn tức giận khiến Trương Bác Văn trốn ở nhà người khác không muốn trở về.
Cái tên này, sao nói mà không biết xấu hổ vậy?
Trương Bác Văn chỉ cảm thấy có chút tức giận, nhưng sau nghĩ lại hình như chuyện đúng như những gì Vương Cảnh Ngôn nói…
【 bang phái 】 Hình Thiên: sao anh lại biết ID mới này của tôi?
【 bang phái 】 Hình Phong: … Có người nói cho anh biết.
【 bang phái 】 Hình Thiên: ai?
【 bang phái 】 Hình Phong: … Anh không thể nói, anh đã hứa với hắn không nói cho người khác.
【 bang phái 】 Hình Thiên: không thể nói? Đã hứa với người ta? A, vậy thì mời tự giác vào toilet quỳ bàn giặt, sau khi quỳ xong nếu vẫn không thể nói thật với tôi, vậy cả đời này anh đừng mong gặp được tôi nữa!
【 bang phái 】 Hình Phong: … Vợ ơi, nhà chúng ta không có bàn giặt.
Trương Bác Văn: “…”
【 bang phái 】 Hình Thiên: cmn vậy anh đi quỳ bàn phím! Hơn nữa không được gọi tôi là vợ, gọi lần nữa tôi sẽ đánh gãy chân anh! Cũng không được xuất hiện trong game này nữa! Cứ nhìn thấy anh là tôi lại thấy bức bối, anh nói trước đây anh theo đuổi tôi rất thú vị à? Chẳng lẽ là bởi vì không tìm thấy trên thế giới này một người coi tiền như rác giống tôi?
Trương Bác Văn nói liên tục một tràng, gửi đi mới cảm giác những lời này trước thì mập mờ thế nào, sau lại lạnh lùng vô tình bao nhiêu, càng như phủ nhận những lời Vương Cảnh Ngôn thảo luận với bang phái. Nhưng cậu muốn đổi ý cũng không được nữa, lời nói ra như bát nước hất đi, không hốt lại được, chỉ có thể giương mắt nhìn màn hình.
【 bang phái 】 Run M Thụ Thật Lẳng Lơ: cmn sao ngay lập tức có cảm giác đôi cp Hình Phong trung khuyển công với Hình Thiên ngạo kiều thụ này thật hữu ái, tôi mạnh rồi làm sao bây giờ…
【 bang phái 】 Hai Mươi Mấy Thư Sinh: … Hủ nữ cầu phắn xa…
【 bang phái 】 Run M Thụ Thật Lẳng Lơ: làm sao? Cậu xem thường hủ nữ à?
【 bang phái 】 Hai Mươi Mấy Thư Sinh: … Không không, chỉ sợ có một ngày mình cũng bị chọc ghẹo thì làm thế nào…
【 bang phái 】 Tuyết Nhi Bay Bay: …
【 bang phái 】 Run M Thụ Thật Lẳng Lơ: tôi đã nhìn thấy ảnh cậu rồi, với cái mặt đáng sợ kia của cậu thì ai muốn chọc ghẹo hả? Cậu nên ở nhà tự lau súng của mình đi.
Trương Bác Văn: “…”
Trước đây mọi người trong bang đã từng chat voice nên Trương Bác Văn biết ‘M thụ thật lẳng lơ’ này thật ra là con gái, nghe giọng còn là một người rất điềm đạm nho nhã. Không ngờ lúc nói chuyện… Lại thô lỗ như vậy…
【 mật 】 [Hình Phong] nói với bạn: vợ ơi, đừng giận nữa được không? Anh biết em còn yêu anh mà, nếu không sẽ không trốn đến chỗ khác đúng không?
【 mật 】 bạn nói với [Hình Phong]: ha ha ha ha… Tôi đến nơi khác chỉ vì không muốn nhìn thấy cái mặt anh thôi, bây giờ tôi thấy anh là lại khó chịu, là khó chịu thật.
【 mật 】 [Hình Phong] nói với bạn: … Đừng như vậy, về nhà đi, anh đã nấu cơm xong chờ em.
【 mật 】 bạn nói với [Hình Phong]: xin lỗi, chúng ta không thể tiếp tục.
【 bạn tốt 】 bạn tốt Hình Phong của bạn đã logout.