• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm nay, Triệu Bác Văn theo thường lệ vào trò chơi làm hàng ngày, lại phát hiện Bạch Cảnh Tịch Bạch đại thần lại đang online! Thế là cậu lập tức kích động, vội vàng chọn nói chuyện riêng, hỏi thăm chuyện lúc trước Từ Minh nói với mình.

【 mật 】 bạn nói với [Bạch Cảnh Tịch]: đại thần /(ㄒoㄒ)/~~ đừng trêu em mà…

【 mật 】 [Bạch Cảnh Tịch] nói với bạn: có chuyện gì?

【 mật 】 bạn nói với [Bạch Cảnh Tịch]: có phải hôm trước anh nói muốn kết hôn với em trên thế giới không?

【 mật 】 [Bạch Cảnh Tịch] nói với bạn: … Đúng vậy.

【 mật 】 bạn nói với [Bạch Cảnh Tịch]: chuyện. Gì. Thế. Này!!!?? Em bây giờ là người đã có gia đình, nếu bị bạn đời trong nhà phát hiện anh như vậy, anh ấy nhất định sẽ giận dỗi với em đấy!

【 mật 】 [Bạch Cảnh Tịch] nói với bạn: tôi hiện giờ còn chưa biết nói với em thế nào…

【 mật 】 [Bạch Cảnh Tịch] nói với bạn: giận dỗi? Em với anh ta quan hệ rất tốt à?

【 mật 】 bạn nói với [Bạch Cảnh Tịch]: đó là tất nhiên… Em mà ra tay, anh ta còn không phải dễ bảo sao?

【 mật 】 [Bạch Cảnh Tịch] nói với bạn: … Vậy sao.

【 mật 】 bạn nói với [Bạch Cảnh Tịch]: tất nhiên rồi! ~(≥▽≤)/~ mỗi ngày em đều làm anh ta không xuống giường được!

【 mật 】 [Bạch Cảnh Tịch] nói với bạn: …

【 mật 】 [Bạch Cảnh Tịch] nói với bạn: ha ha, đúng là không nhìn ra, em hóa ra lại là người phía trên?

【 mật 】 bạn nói với [Bạch Cảnh Tịch]: đúng vậy! Vị kia nhà em tuy đầu to hơn em, lớn lên cường tráng hơn, nhưng ở dưới người em lại vô cùng ngoan ngoãn! Em bảo đi hướng đông, anh ta tuyệt đối không đi hướng tây!

【 mật 】 [Bạch Cảnh Tịch] nói với bạn: … Tôi out trước.

【 mật 】 bạn nói với [Bạch Cảnh Tịch]: a đợi đã! Chuyện lúc trước còn chưa nói xong mà!

Vừa đánh xong câu này đã nghe thấy bên cạnh có động tĩnh. Có thể vì những lời vừa nói kia nên Triệu Bác Văn cực kỳ chột dạ, lập tức tranh thủ tắt trò chơi, đang muốn đứng dậy cửa phòng đã bị mở ra.

Vương Cảnh Ngôn đứng ở cửa ra vào, khoanh tay nhìn Triệu Bác Văn.

Triệu Bác Văn lập tức chuyển ver chân chó: “Có chuyện gì vậy?”

Vương Cảnh Ngôn thản nhiên nói: “Không có gì, chỉ là nhớ em nên muốn làm với em thôi.”

Triệu Bác Văn: “… Phía sau của em vẫn chưa thoải mái.”

“Cứ làm rồi làm là thoải mái thôi.” Vương Cảnh Ngôn cười nói, nụ cười này lại làm Triệu Bác Văn nhìn hoa cả mắt, thế là còn chưa kịp lên tiếng phản đối Vương Cảnh Ngôn xằng bậy thì cậu đã bị đè xuống giường.

“Lần này cho em ở trên được không?” Vương Cảnh Ngôn hờ hững dùng ngón tay nắn nắn đậu nhỏ trước ngực Triệu Bác Văn.

Triệu Bác Văn thở dốc vài tiếng, chỉ cảm thấy điểm trước ngực vừa đau lại thoải mái, một loạt cảm giác không nói nên lời nảy lên trong lòng làm đầu óc cậu trống rỗng. Nhưng những lời này cậu vẫn nghe được, thế là hai mắt tỏa sáng hỏi: “Anh nói thật?”

Vương Cảnh Ngôn gật đầu: “Đương nhiên là thật.”

Nói rồi liền xoay người nằm xuống.

Triệu Bác Văn chảy nước mắt trong lòng vì quá vui vẻ!

Tuy đóa cúc non của cậu luôn khát vọng bị chọc vào, nhưng vì mặt mũi với tính tò mò, cậu vẫn hy vọng có thể ở trên một lần! Ai biết Vương Cảnh Ngôn lại nói vậy, không cần tự mình nói ra đã thỏa mãn mình rồi!

Nửa giờ sau…

Triệu Bác Văn thở dốc, thân thể bị Vương Cảnh Ngôn thúc một cái, cuối cùng không nhịn được oán giận: “Không phải anh để cho em ở trên sao!”

Vương Cảnh Ngôn nói: “Em đây không phải đang ở trên à.”

Triệu Bác Văn: “…”

Cúi đầu nhìn, toàn thân trần trụi, thân thể chỉ lướt qua cũng có thể thấy được dấu hôn của mình đang ngồi dạng chân trên người Vương Cảnh Ngôn, nơi riêng tư bị nhét cây gậy kia của Vương Cảnh Ngôn, coi như là vận mệnh bị đâm nhưng quả thực cũng ở phía trên.

Triệu Bác Văn chuyển ver tủi thân: “Đừng đến nữa… Em sắp không chịu nổi rồi QAQ ưm… A… A…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK