• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đó không phải là một cuộc chiến tranh , như Kristen từng lo sợ, mà là một kế hoạch mới của đức vua Alfred và những cố vấn nhằm mục đích củng cố nền hòa bình hiện hữu. Nhóm 5 người đại diện tới Wyndhurst từ phía tây đang trên đường đến cung điện của vua Guthrum theo lệnh của Alfred. Họ đã không bị tấn công. Người đàn ông trông ốm yếu không hề bị thương, mà dường như nỗi phiền muộn nào đó khiến anh ta tổn thương nặng nề đến mức không muốn thực hiện lệnh của đức vua.

Kristen không hiểu công chuyện của những người đàn ông cho đến khi nàng nhìn thấy người đàn ông trông ốm yếu ấy tới giường và gọi đến vài thầy thuốc và khi nàng còn chưa kịp về phòng thì đã nghe tin anh ta đã qua đời. Nhanh đến mức hai thầy thuốc cũng không biết nói gì nữa.

Khi nàng đến báo tin dữ này cho những ngừời còn lại, họ có vẻ buồn rầu, không phải vì tiếc thương cho người bạn đồng hành không mấy quen biết, mà bởi sự thất bại với nhiệm vụ lần này – do cái chết của anh ta gây nên. Họ đóan rằng đức vua sẽ rất tức giận. Royce thì nghi ngờ về điều này. Vốn hiểu rõ tính tình của người bạn mình, anh có thể hình dung Alfred sẽ tức giận về sự chậm trễ và rồi sẽ tìm ai đó thay thế vị trí của người đàn ông xấu số.

Việc tìm một người thay thế hẳn là không dễ dàng, bởi chính người phiên dịch đã chết là người giúp vị giám mục nói chuyện với những người Đan Mạch trong bữa tiệc của họ và cũng là một nhà ngoại giao. Ba người đàn ông còn lại đi theo với vai trò bảo vệ, bởi lẽ họ có những mảnh đất đang chờ cấp phép mà những tên trộm đang thèm muốn. Vai trò giám mục này không dễ thay thế bởi lẽ không có nhiều đàn ông ở vương quốc của Alfred có thể nói được tiếng Đan mạch để trở thành một người phiên dịch.

Selig cũng phải đợi cho đến khi Royce có thể giải thích tình hình, không phải bởi vì anh đang bận bịu như em gái mình mà chỉ bởi anh không thể hiểu một lời nào của những người Saxon.

Không như Kristen, người được học nhiều thứ tiếng khác nhau từ những người nô lệ trong suốt những năm tháng trưởng thành tại quê nhà, bao gồm cả ngôn ngữ của chồng mình, Selig chỉ học những ngôn ngữ mà anh cho là cần thiết với việc buôn bán. Do đó anh có thể nói chuyện với bất cứ người Đan mạch hay Thụy Điển hoặc có thể khiến những người Phần Lan hay Slav hay Celt nghĩ rằng Selig là một người bản xứ, vì âm vực của anh rất khá, nhờ thừa hưởng từ mẹ của mình. Nhưng anh không thể nói chuyện với một người Saxon trừ Royce, người cũng hiểu tiếng Celt .

Selig thấy không cần thiết phải học những ngôn ngữ khác mà Kristen từng học, bởi lẽ anh không có ý định xâm nhập vào bất cứ mảnh đất phương Nam như những người Viking khác vẫn làm, mà chỉ định theo bước cha và trở thành một thương gia. Chuyến đột kích của anh và những người bạn năm xưa thực chất chỉ là một trò nghịch ngợm với mục đích là kiếm chác một chút từ mảnh đất này trước khi người Đan mạch có ý định chinh phục.

Giờ đây thì anh cần phải học tiếng Saxon, bởi lẽ anh định định cư trên mảnh đất này. Nhưng anh không còn là một đứa trẻ không có việc gì ngòai chuỵện học hành, nên anh không thu lượm được nhiều thêm vào đó, anh không vội vã với chuyện học , và thường xuyên không hiểu bởi không ai chịu nói chậm cho anh cả. Thực tế là những từ vựng mà anh học được, anh học từ những người đàn bà, và những từ vựng này không hẳn sẽ có ích trong những cuộc nói chuyện thường ngày.

Khi Royce quay trở lại nơi mọi người tụ tập tại đại sảnh, Kristen cũng vừa trở về từ phòng ngủ của lũ trẻ. Họ vừa ăn tối cũng với những vị khách, nhưng cả Selig và Kristen đều cố gắng không tham gia vào cuộc nói chuyện, chủ yếu là màn than vãn của những vị khách lạ. Sảnh đường vẫn nhộn nhịp bởi những hoạt động, mặc dù trời bên ngòai đã khá tối, vì giờ đang là mùa hè.

Sau khi rót đầy những cốc bia , Kristen nói trước “ Có phải em nghe lầm không? Có thật là đức vua Alfred thực sự mong muốn một số liên minh hình thành thong qua những cuộc hôn nhân?”

Royce nhún vai, tỏ vẻ không mấy ngạc nhiên như vợ mình “ Đó là mục đích chính. Đã có ba vị quý tộc tình nguyện hi sinh con gái mình cùng với những món hồi môn hậu hĩnh”.

Kristen để cho cụm từ “ hi sinh” trôi đi, biết rằng anh vẫn chưa thể tha thứ cho những người Đan mạch, có lẽ là không bao giờ có thể vì cuộc thảm sát tại Wynd vào nhiều năm trước “ Những món hồi môn đó có bao gồm cả đất đai ?”

“ Ừ”

“ Chúa nhân từ, Royce” , nàng thốt lên đầy hòai nghi “ Đức vua và những người anh trai của ngài đã đấu tranh suốt bao nhiêu năm để giữ những người Đan Mạch xa khỏi Wessex, và giờ đức ngài có thể dâng cho họ cả đất đai ở đây ư?”

“ Lí do của ngài rất giản đơn “, Royce giải thích, “ Thà 3 còn hơn tất cả cơ ngơi của Wessex rơi vào tay những người Đan Mạch tham lam. Chúng ta biết rằng giờ đây ít nhất một nửa quân đội của Guthrum mệt mỏi vì đánh nhau như chúng ta. Họ không muốn gì hơn là sống yên ổn trên những mảnh đất đã tự mình giành lấy “ Còn nửa còn lại, những chàng trai trẻ đến sau và chưa thu được gì nhiều sẽ tiếp tục cuộc chiến cuối cùng”.

Đó là trận chiến mà gần như thành công. Thực tế là những người Đan Mạch nghĩ rằng họ đã thắng, và vua Alfred đã chết. Và họ không phải là người duy nhất nghĩ vậy, và người Đan Mạch cố thủ tại Chippenham và cướp bóc ở vùng nông thôn quanh đó.

Royce lần đầu tiên tham gia vào cuộc cãi vã khi quân đội của Alfred phải đủổi người ĐM ra khỏi Wareham vào năm 876, và một lần nữa tại Exeter vào năm 877.Nhưng sau khi quân đội Saxon giải tán vào mùa đông năm ấy, như một thói quen thường lệ, người ĐM đột nhiên xuất hiện tại cung điện của Alfred tại Chippenham, nơi mà ngài đang nghỉ lễ, và ngài cùng gia quyến vừa xoay sở để lánh nạn. Cận thần của ngài bị phân tán, người ĐM tiếp tục cướp bóc ở vùng ngoại ô và loan truyền tin rằng đức vua Alfred đã bị đánh bại. Nhưng thực tế thì không . Với một đám hầu cận , ngài đã ẩn mình sâu vùng Somerset, xây dựng một công sự tại đó để có thể lên kế hoạch phản kích người ĐM.

Royce đã được lệnh tới nơi để gặp Alfred vào mùa xuân năm ngóai, tại Ecgbryhtes-stane, và cũng tại đó, anh ấy cùng Selig và đám thuộc hạ đã giao chiến sống còn. Họ đã gặp quân đội ĐM tại Ethandune và buộc họ phải chiến đấu, nhưng theo họ tới tận pháo đài của họ, và bao vây cho đến khi hòa ước được thỏa thuận sau đó. Đó là một hòa ước mà không mấy ai có thể tin tưởng, trong quá khứ, người ĐM đã phá vỡ hòa ước nhiều lần. Tất nhiên, lần này thì có sự khác biệt. Lần này vua Guthrum xứ ĐM và ba mươi vị tướng của ông đã được rửa tội dưới sự chứng giám của Chúa.

Guthrum đã cùng với đám quân còn lại quay lại Chippenham sau khi mọi thứ đã được sắp xếp và quay trở lại Tây Anglia năm nay, khi mà giao ước đã được họ thực hiện tại vùng đất này, nơi họ từng năm giữ từ rất lâu. Những kinh nghiệm từ quá khứ khiến nhiều người hòai nghi về một nền hòa bình thịnh trị. Hiện giờ chưa phải là lúc hi vọng, khi cân nhắc đó là lần đầu tiên vua Alfred không phải trả giá gì cho sự rút quân của người ĐM. Thay vào đó, ngài đã yêu cầu những con tin và sự rửa tội. Cuối cùng, Alfred cũng xác nhận rằng những vùng đất miền bắc Wessex đã thuộc về người ĐM.

Phía tây Mercia là của họ, những con người bắt phải làm nông nô, và phía đông Mercia đã ở trong tầm kiểm soát của họ . Họ đã định cư về phía Bắc Northumbria, và sở hữu Đông Anglia. Có lẽ đó là lúc từ bỏ hi vọng rằng họ cuối cùng có thể bị trục xuất khỏi những vùng đất này. Họ đều cố thủ ở đó, và Alfred thì thừa thông thái để nhận ra điều này để tiến tới kết luận rằng nền hòa bình hiện hữu có thể được đảm bảo. Và liên minh thông qua hôn nhân là một giải pháp tốt.

“ Nên Alfred sẽ gửi người đại diện này tới vua Guthrum”, Royce tiếp tục “Lực lượng mỏng như vậy sẽ không là mối đe dọa khi đi qua mảnh đất của người ĐM và cũng đủ để bảo vệ vị giám mục khỏi nguy cơ bị bắt cóc dọc đường. Anh ta là người duy nhất sẽ thương thuyết về những cuộc hôn nhân vơi vua Guthrum và chúng ta hi vọng ba người đàn ông mà Guth lựa chọn sẽ được trọng dụng”

“ Để mà họ sẽ thương thuyết ngừng chiến khi cuộc chiến có nguy cơ bùng nổ?”

“ Chính xác”, Royce tiếp lời “ Nhưng giờ đây họ sẽ phải trở về với Alfred cho đến khi tìm thấy người phiên dịch khác, việc tìm kiếm này có thể kéo dài vài tháng. Và giờ đức ngài đang trên đường đi thăm quận trưởng ở miền Tây, do đó sẽ tốn chút thời gian để tìm ra ngài”.

“ Sẽ không còn chậm trễ nào, Selig xen vào, nếu tôi có thể thế chỗ người đàn ông đó?”

Kristen khịt mũi còn Royce thì cười lớn, “ Ồ, anh có thể trò chuyện với Guthrum, nhưng ai có thể phiên dịch tiếng của những người bạn đường cho anh?”

Selig thoáng bối rối “ những khó khăn mà tôi đang gặp phải khi giao tiếp ở đây dần trở thành một điều phiền tóai ngu xuẩn”, anh càu nhàu, và nói với em gái của mình, “ Sao em không bao giờ thuyết phục anh học tiếng Saxon? Em đã dạy Eric và Thorall thứ tiếng ấy.”

Eric và Thorall là những người em trai của họ và Kristen liền trả lời “Chúng luôn nghe lời em và chúng từng trông nhỏ bé hơn em- trong một thời gian. Còn anh thì chưa bao giờ” Thấy anh ấy càu nhàu, nàng bèn them vào “ tại sao anh muốn dính vào vụ này? Có liên quan j đến anh đâu”

“ Điều này ..” Anh nhún vai “ Giờ anh chẳng có gì ngòai thời gian, mà không có thú gì tiêu khiển trong đại sảnh của em vào nửa tháng tới”.

Với nửa tá phụ nữ vẫn đang bị hút với người anh trai đẹp trai của nàng, nàng quay sang nói với chồng “ có lẽ đây cũng không phải một ý tưởng tồi”.

Royce cười lớn “ Anh có cảm giác rằng em gái mình không thích anh trai mình nằm dưới quyền không, Selig?”

“ Không có gì đáng cười, Saxon. Nàng đáp tỏ vẻ phật ý . Tất nhiên là em yêu anh trai mình, như anh ý vẫn biết, nhưng em muốn ngôi nhà của mình được điều hành trôi chảy, điều mà sẽ chả bao giờ xảy ra nếu anh ý còn ở đây. Có lẽ nếu anh có thể đưa anh ý ra ngòai và đấm vỡ mũi anh ý, có lẽ em sẽ đề xuất nhiều hơn một lần “

Royce bèn nói “ Em không bao giờ làm thế”

“ Em nên làm thế”

“ Anh nghĩ mình có thể đi cùng anh ý, Royce tiếp lời, với danh nghĩa người phiên dịch thứ hai”

“ Khi mà anh căm thù người ĐM? Anh nên tới đó với một tay đặt lên gươm còn tay còn lại nắm chặt con dao găm. Có lẽ em nên đi thì hơn, và sẽ không cần một người phiên dịch thứ hai, vì em có thể nói cả hai ngôn ngữ”.

Đôi mắt anh khẽ thu hẹp lại chứng tỏ Royce không hề thích lời đề xuất đó. Đưa Kristen xinh đẹp của anh tới vùng đất của những người ĐM chuyên đi cướp bóc và phá hoại ư? Có lẽ anh phải xích chân nàng lại trước, mặc dù lần gần nhất anh làm vậy, nàng đã khiến anh không khỏi điêu đứng. “

Tất cả những gì anh nói là “ Không, không thể.” Nhưng ánh nhìn của anh khiến nàng không dám tranh luận gì thêm.

Selig ngăn cản ngay ý định của nàng “ Cha có thể lột da anh nếu anh để em đi tới Đông Anglia mà không có người bảo vệ, Kristen, và em biết rõ điều đó. Đó là chưa kể em sẽ phải rời xa chồng và các con trong một thời gian dài. Cả hai em đều có nhiều việc hay ho hơn để làm, còn anh thì không. Thêm vào đó, Royce thì có một vài người có thể nói tiếng Celtic, bất cứ ai trong họ cũng có thể làm người phiên dịch thứ hai”

“ Elfmar có thể làm tốt điều đó, tôi nghĩ” Royce nói “ Nhưng ngài giám mục sẽ không thích những thứ rắc rối, phải để cho lời nói của mình qua nhiều người phiên dịch”

"Về điều đó, Selig trả lời, chắc Guthrum sẽ có riêng một người phiên dịch , trong khi Elfmar và anh sẽ đứng giới thiệu đảm bảo rằng những quyền lợi của người Saxon được đảm bảo. “

“ Tốt đó, vậy bây giờ chúng ta sẽ chờ quyết định của ngài giám mục” và Royce cười nhếch miệng cho thấy những gì anh nói không liên quan gì đến cảm nghĩ của mình “ Ông ta có lẽ thích trở về với vua Alfred hơn là tin tưởng một người Viking Nauy đại diện cho người Saxon chống lại người Viking Đan mạch. Anh sẽ ngạc nhiên bởi rất nhiều người Saxon không phân biệt được hai nhóm người Viking này”

Selig cười lớn “ Tôi cũng nhớ rằng có thời gian chính chú cũng không phân biệt được”

“ Điều đó diễn ra trước khi tôi biết đến nhóm người Viking đặc biệt này”

Nói rồi Royce kéo Kristen vào lòng – không một sự phản kháng nào, Selig có thể nhận ra điều này, và đó quả không phải là một việc dễ dàng, bởi lẽ em gái anh là một người phụ nữ khổng lồ khi đem so sánh với những phụ nữ Saxon “ Cô ấy có cách khiến một người đàn ông nghĩ đến những thứ khác hơn là chiến tranh”.

“ Vậy giờ anh đang nghĩ gì , ông chồng của em?” Kristen hỏi , vòng tay ôm lấy cổ anh.

“ Nghĩ rằng đã muộn rồi”.

Selig cười toét miệng khi chứng kiến màn diễn của đôi vợ chồng này. Đó là sự thật mà cả anh và gia đình phải chấp nhận, là em gái anh thực sự rất yêu người đàn ông Saxon này.

“ Ừ”, anh nói “ Anh phải đi tìm chiếc giường của riêng mình nếu anh tới Đông Anglia vào sáng mai”.

“ Nếu anh đi ...“ Kristen vặn lại “ Và hãy nhanh lựa chọn nếu anh muốn chia sẻ chiếc giường đó. Em không quan tâm nếu họ đánh lộn vì anh như lần trước, khi những vị khách của em bị đánh thức bởi điều đó “

Selig nheo mắt phản đối “ Đó không phải lỗi của anh, Kristen . Edith đã không hiểu rằng anh không thể tha thứ cho sự ghen tuông “

“ Vâng, anh có thể nhanh chóng biến một người đàn bà đang ghen thành một tên sát nhân”

“ Đi nào, con cáo nhỏ của anh”, Royce xen vào cuộc đấu khẩu của hai anh em, cũng để ngăn tiếng cười lớn. “ Em đã trêu chọc anh ý đủ rồi đó. Anh ý bắt đầu lúng túng rồi kìa”.

“ Anh ấy ư?”, nàng châm chọc, giả vờ không tin tưởng “ Anh ấy thôi không ngượng ngừng trước phụ nữ từ khi anh ý mới 15. Anh em không bao giờ xấu hổ cả”

“ Bởi vì cô ấy sẽ không để tâm đến chồng của mình “ , Royce cắt ngang, nhấc bổng Kristen trên đôi tay mình bước lên cầu thang “ Và anh sẽ thử xem mình có thể lấp đầy tâm trí cô ấy bởi những thứ khác hay không “

Selig không phàn nàn gì về đề nghị ấy. Kristen chỉ nói “ Ngài sẽ gẫy lưng vì cố thử bế em lên lầu đó “

“ Chúa nhân từ, anh ghét những lời thách thức của em”

Royce đã bế nàng dọc theo cầu thang lên tới phòng của họ, và nếu điều này là khó khăn với anh – chiều cao khác thường của nàng đảm bảo cho cân nặng không hề khiêm tốn – anh không còn nghi ngờ khi nhận ra vợ anh đã lấp đầy “ những thứ khác “ mà anh vừa nhắc tới

Tuy nhiên, Kristen đã đúng về anh trai của mình. Có quá nhiều phụ nữ ở đây để anh lựa chọn, quá nhiều người sẵn lòng trở thành sự lựa chọn ấy. Và nếu Selig không thả mình dạo quanh chiều lòng tất cả họ thì anh sẽ không gặp nhiều vấn đề như vậy. Thực sự là anh cần phải phân biệt đối xử hơn nữa… không, anh không thể trở nên ích kỷ như vậy.

Anh cười và uốn cong ngón tay về phía Edith. Anh phải chọn người khác. Cô ấy đã đánh nhau vì anh và đã thắng – nhưng anh đã trừng phạt cô ấy đủ bằng cách an ủi kẻ thua cuộc .Chính sự ghen tuông và sở hữu của Edith chính là một kinh nghiệm độc nhất vô nhị với anh. Anh chưa bao giờ có những cảm xúc như vậy , và những người đàn bà của anh biết nhiều hơn là chịu thua. Nếu họ mong muốn một sự chung thủy, họ phải đi tìm người đàn ông khác.

“ Ngài muốn nhiều bia hơn? Edith hỏi khi lại gần anh, một chút gì hờn dỗi trong giọng nàng.

Anh đem đến cho cô một nụ cười khiến nhiều phụ nữ phải rung động “ Chỉ em thôi”

Cô ấy gần như đã hạ anh xuống chiếc ghế dài, một công việc không mấy dễ dàng khi anh ở trên cô và cao hơn đến cả foot và nặng hơn cô đến hàng trăm pound. Khi anh còn chưa kịp chuẩn bị thì cô đã giành thế chủ động, đôi môi ngấu nghiến lấy anh, đôi bàn tay đã trượt vào bên trong tấm áo chẽn của anh. Anh phải bật cười. Có lẽ sự ghen tuông không tệ như anh tưởng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK