- Được rồi, cô đi ra ngoài đi.
- Vâng – Không chần chừ thêm một giây nào nữa, Đường Kiến Tâm quay người đi thẳng ra ngoài... Dựa vào tiếng bước chân gấp rút và cứng nhắc của cô thì có thể thấy cô không được tự nhiên cho lắm.
Mỗi lần trở về tổng bộ là cô cảm thấy rất căng thẳng, cũng không dám thả lỏng tinh thần một chút nào. Đơn giản là vì cô biết muốn giữ được mạng sống thì nhất định phải chuẩn bị toàn bộ tinh thần để ứng phó với Ám Hoàng. Cô không muốn chỉ vì nhất thời sơ ý mà lại bị mất mạng...
Cô còn có ước vọng lớn lao chưa thực hiện được, hiện tại chưa thể chết...
Khi Đường Kiến Tâm bước ra khỏi thư phòng, một ngón tay thon gầy lộ rõ khớp xương ấn xuống một cái nút trên ghế. Chiếc ghế xoay lại, Địch Long âm trầm nhìn theo bóng lưng cô, đôi mắt sáng mà thâm thúy, biểu cảm rất phức tạp...
Rốt cuộc làm vậy là tốt hay xấu?
***
Hòn đảo Sicilia[1] là tổng bộ của Ngục Thiên Minh, nơi đây có một tòa biệt thự cực kì xa hoa lộng lẫy. Những ngọn đèn màu cam chiếu sáng khắp cả căn phòng, ánh sáng dịu nhẹ bao trùm khắp nơi khiến bầu không khí hết sức ấm áp và mờ ảo...
Trên bàn làm việc, một ngón tay thô ráp cẩn thận chạm vào một bức ảnh, đôi mắt đầy tình cảm.
Bức ảnh tuy còn như mới nhưng đã được chụp từ cách đây khá lâu, nếu không phải đằng sau ghi năm chụp thì hoàn toàn không thể tưởng tượng ra bức ảnh này được chụp từ cách đây hơn hai mươi năm trước. Có thể thấy chủ nhân bức ảnh đã lưu giữ nó rất tốt, và cũng rất quý trọng bức ảnh!
Trong bức ảnh là hình một bé gái được tết tóc hai bên, mặc một chiếc váy màu trắng. Cô bé nở nụ cười tươi rạng rỡ, thậm chí có thể nhìn thấy cô bé bị khuyết mất một chiếc răng cửa, đôi mắt cười híp lại thành một đường cong nhỏ.
Ở phía sau bé gái là một cậu bé kháu khỉnh đang ngồi vắt vẻo trên hàng rào như một tên trộm, cậu bé nhìn cô bé đầy trìu mến...
Người đàn ông nhếch miệng nở nụ cười, ký ức từ nhiều năm trước đột nhiên ùa về, đôi mắt nhìn bức ảnh càng thêm sâu...
Cốc! Cốc!
Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên phá vỡ bầu không khí trong phòng...
- Vào đi!
Âm thanh trầm thấp khàn khàn vang lên, cùng với đó là tiếng mở cửa. Lôi Khiếu Thiên không hề rời tầm mắt khỏi bức ảnh, chỉ hơi nhíu mày lại.
- Có chuyện gì?
- Đại ca, viên “Dạ Chi Tâm” và “Dạ Đêm” đã xuất hiện rồi! – Thượng Quan Kiệt Thiếu đi vào phòng rồi đóng cửa, bước lại gần Lôi Khiếu Thiên.
Thượng Quan Kiệt Thiếu là một trong bốn ám vệ của Ngục Thiên Minh. Trong tổ chức, có thể nói bốn người này chỉ dưới một người mà trên vạn người. Tất cả mọi người đều nghe danh về tứ đại ám vệ của Ngục Thiên Minh, trong đó Thượng Quan Kiệt Thiếu là người quản lý rộng nhất. Anh ta quản lý cả khu vực Tam giác bạc[2] ở Mỹ Latinh, được coi là ông trùm buôn thuốc phiện đứng đầu giới hắc đạo, cùng ba người khác phân bổ thế lực khắp thế giới.
Khu vực Tam giác vàng[3] ở Đông Nam Á do một ám vệ khác của Ngục Thiên Minh phụ trách, đó là Phó Hạnh Lương, cũng là một ông trùm ma túy khét tiếng trong giới hắc đạo. Mọi người đều đồn thổi rằng tướng mạo anh ta rất anh tuấn và đẹp trai, dũng mãnh, cực kì thích hợp để làm người yêu. Ngoài ra còn có Huống Ngân Dịch và Hướng Diệp Lân cũng đều là những ông trùm ma túy. Tuy nhiên cả bốn người bọn họ đều dưới quyền của một vị lão đại kiệt xuất...
Thế lực được phân bổ rải rác trên toàn thế giới nhưng chỉ cần Lôi Khiếu Thiên lên tiếng, tất cả đều sẽ nghe theo mệnh lệnh của anh.
- Khẳng định chưa?
Lôi Khiếu Thiên hết sức nghiêm túc, khóe môi hơi mím lại. Cảm giác buồn bực khi bị quấy rầy vừa rồi hoàn toàn biến mất cho thấy tin tức này với anh cực kì quan trọng.
- Rồi! A Huống, A Lương và A Diệp đều đã theo dấu!
- Tốt lắm, cứ theo kế hoạch mà tiến hành, lập tức xuất phát đến thành phố C của Trung Quốc! – Lôi Khiếu Thiên nheo mắt lại, đôi mắt khẽ dao động vì tình huống cấp bách.
Rốt cuộc cũng xuất hiện rồi! Có biết tao tìm chúng mày khổ sở đến mức nào không? Lôi Khiếu Thiên đè chặt tay lên vị trí tim, trong đầu lại hiện lên khung cảnh anh và cô bé kia vui đùa cùng nhau nhiều năm về trước, hàng lông mi hơi cụp xuống.
- Vâng! – Thượng Quan Kiệt Thiếu cung kính đáp lời rồi nhanh chóng bước theo Lôi Khiếu Thiên. Anh ta hơi kinh ngạc khi thấy những bước chân gấp gáp, nóng vội của đại ca, trong lòng đầy nghi ngờ...
Đây là lần đầu tiên anh ta chứng kiến hành động như vậy của đại ca. Nguyên nhân... không rõ!
------------------
[1]: Sicilia là hòn đảo lớn nhất ở Địa Trung Hải, thuộc vùng tự trị của Italy.
[2]: Khu vực Tam giác bạc ở Mỹ Latinh với trung tâm là các quốc gia như Colombia, Ecuador, Bolivia và Peru. Đây được coi là nơi sản xuất cocaine và trung tâm buôn bán ma túy lớn nhất toàn cầu với hơn một nửa lượng cocaine sản xuất và phân phối tiêu thụ trên thế giới.
[3]: Tam Giác Vàng là khu vực rừng núi hiểm trở nằm giữa biên giới ba nước Lào, Thái Lan, Myanmar. Trước đây Tam Giác Vàng nổi tiếng là nơi sản xuất thuốc phiện lớn nhất thế giới với trên 70% lượng ma túy trên toàn cầu. Tuy nhiên hiện nay khu vực này chỉ còn cung cấp hơn 5% tổng sản lượng ma túy trên thế giới.