Khi Sở Y Lâm về đến thành phố s thì đã là 10 giờ sáng.
Cô trở về căn hộ của mình cất hành lý và nghỉ ngơi.1
Buổi chiều Sở Y Lâm đến công ty tìm ông nội.
Cả ngày hôm nay cô đã suy nghĩ rất nhiều, cô quyết định vẫn nên sớm nói với ông chuyện mình muốn hủy hôn, mặc dù không biết là ông có đồng ý hay không nhưng cô sẽ cố gắng thuyết phục.
vietwriter.vn
Trong lòng đã chuẩn bị vô số kịch bản và lý do hủy hôn để nói với ông, nhưng khi đến nơi, lại khiến Sở Y Lâm ôm thất vọng ra về.
Ông nội Sở đã ra nước ngoài, cô không biết là vì lý do gì nhưng nghe chú hai nói khoảng một tháng nữa mới trở về, mọi việc ở công ty đều giao lại cho bác hai của cô là Sở Minh tạm thời quản lý.
Như vậy thì việc từ hôn sẽ phải kéo dài thêm một tháng nữa sao? nhưng không sao, bây giờ đang là tháng 12, từ giờ đến ngày kết hôn vẫn còn tận 4 tháng.
Sở Y Lâm nghỉ ngợi rồi thở hắc ra một hơi đành ủ rũ quay về.
Trên đường đi bỗng điện thoại cô reo lên, là một dãy số lạ. Sở Y Lâm đưa tay bắt máy.
,, Alo,,
[ Alo,chị có phải là Sở Y Lâm không? ] một giọng nữ êm dịu vang lên từ trong điện thoại.
vietwriter.vn
,, Phải, là tôi, cô là.....?,,
[ E là Ninh Giai kỳ đây, lần trước ở khu mua sắm chị đã giúp e đó, chị có còn nhớ không? ]
,, À,vậy em gọi cho tôi có gì không?,,1
[ Chuyện là lần trước e nói muốn mời chị với chị Chu Nguyệt ăn cơm, không biết hôm nay chị có thời gian không ạ. ]
Sở Y Lâm nghe vậy thì cũng sực nhớ ra, hôm nay vừa hay lại là cuối tuần, gần đây đúng là có hơi bận, chuyện này cô cũng quên mất.
,, Được...vậy em gửi thời gian địa điểm, Chị và Chu Nguyệt sẽ đến.,,1
[ Vâng ạ ] Ninh giai kỳ vui vẻ đáp.
Thay vì trở thành kẻ thù của nhau, Sở Y Lâm sống lại trong kiếp này sẻ tự mình vẻ ra một con đường màu hồng cho tất cả, nếu tránh xa họ mà được bình yên, vậy trở thành người thân thiết bên cạnh họ cũng là một ý tưởng không tệ nha.
Tại một quán lẩu nào đó.
Cả ba cô gái nhanh chóng gặp được nhau
họ cùng đi đến một vị trí không quá đông người.
Ninh Giai Kỳ hôm nay tâm trạng rất vui vẻ, sau khi gọi món, cô nhìn Sở Y Lâm và Chu Nguyệt mỉm đầy cười khả ái.Trông thật đáng yêu.
" Chị Y Lâm, chị Chu Nguyệt, thật sự cảm ơn hai người hôm đó đã giúp em, còn không chê em, đồng ý để em mời nữa, em thực sự rất vui. "
" Không có gì đâu, em đừng khách sáo như vậy, chị cũng rất có cảm tình với em, theo chị thấy là chúng ta rất có duyên đó nha, hay chúng ta làm bạn với nhau đi, "
Chu Nguyệt vẻ mặt hòa ái thần sắc có vài phần trẻ con luyên thuyên nói.
" Thật sao ạ "
Ninh giai kỳ ánh mắt sáng lên khi nghe Chu Nguyệt nói.
" Lâm Lâm, cậu thấy thế nào? "
Chu Nguyệt quay sang hỏi, cả cô và Ninh Giai Kỳ đều hiện lên ánh mắt mong chờ nhìn vào Sở Y Lâm.
" Đương nhiên là được rồi " Sở Y Lâm nét mặt điềm đạm, chỉ cười nhẹ một cái rồi trả lời.
Sau đó một lúc thì thức ăn cũng được đưa đến, ba cô gái nhỏ nhanh chóng trở nên thân thiết cùng nhau ăn tối.
Được một lúc khi đã ăn uống xong thì cả ba người cũng chuẩn bị ra về. Khi đang đi ra đến bậc cầu Thang ở cửa thì Ninh Giai Kỳ bị một người va vào khiến cô loạng choạng như sắp ngã.
Sở Y Lâm và cả Chu nguyệt vội phản ứng lại đỡ lấy người của Ninh Giai kỳ.1
" Không chứ chứ? "1
Chu Nguyệt hỏi, sau đó cả ba cùng nhau quay lại nhìn thì thấy vẻ mặt đắt ý của người đó, đây rõ ràng là cố ý mà.
" Nè, cô đụng trúng người ta rồi sao không chịu xin lỗi vậy?"
Chu Nguyệt nhìn thấy cô gái trước mắt đang định rời đi thì lên tiếng hỏi1
Cô ta quay lại, có vẻ là một người giàu có, đồ mang trên người toàn đồ hiệu, cô ta mặt mày phấn son dầy cộm, vẻ mặt kiêu kỳ đanh đá mà đáp.
" Sao tôi phải xin lỗi con nhỏ nhà quê này, vừa nghèo hèn vừa đê tiện. "
Cô ta nói rồi nét mặt khinh thường định rời đi, còn Sở Y Lâm và Chu Nguyệt nghe vậy thì liền tức giận, đâu ra con người không nói lý lẽ như vậy, đã sai lại còn lớn tiếng lăng mạ người khác, chỉ có Ninh Giai kỳ là cuối đầu không nói gì, nước mắt to như hạt đậu đã rơi xuống.
" Cô không được đi, rõ ràng là cô cố ý kiếm chuyện, còn mắng người, mau xin lỗi cô ấy "
Chu Nguyệt tức giận tiến đến giữ cô ả lại
yêu cầu cô ta xin lỗi. Nhưng cô ta không những không nghe lại còn dùng sức đẩy Chủ Nguyệt xém chút ngã xuống cầu thang.
Sở Y Lâm lại một lần nữa phản ứng thật nhanh đỡ lấy Chu nguyệt, Ninh Giai kỳ cũng hốt hoảng giữ lấy người của Chu Nguyệt.
Sắc mặt Sở Y Lâm đen lại, cả người toả ra hắc tuyến, phóng ánh mắt sắc như dao về phía của cô ả Kia.