• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong mắt thiếu niên loé lên một luồng sáng xanh yếu ớt. Giây tiếp theo, thân hình của một người đàn ông trưởng thành to lớn đen kịt hiện rõ trong mắt cậu ——

Khuôn mặt nó vặn vẹo, phảng phất như được gộp lại từ những khối thi thể khác nhau, thậm chí đã bắt đầu hơi biến thành màu đen trở nên hư thối. Nhưng cơ thể này lại là hết sức tươi sống cường đại, khoẻ mạnh vô cùng. Gân xanh trên cánh tay nổi lên, mạch máu đập rõ rệt dưới da, tuôn trào hơi thở của sự sống.

Rõ ràng hai bộ phận này không xuất phát từ một cơ thể.

Tên đó trầm giọng không ngừng lẩm bẩm lặp đi lặp lại câu đó vừa nhìn chằm chằm thiếu niên trước mặt. Tựa hồ như khoá chặt cậu lại, từng bước vững vàng tiến lại gần cậu.

Mỗi một bước đi, khí huyết trong người hắn như rung động theo, mạch máu kịch liệt nhảy lên, huyết mạch phun trào như thể sẽ vỡ tung trong giây tiếp đó. Ở trong màn đêm đen nhánh nhìn trông thật khủng khiếp.

—— Trên đường đi tất cả đều là binh tôm tướng cua, vốn tưởng rằng khu căn cứ thí nghiệm này không có gì đáng xem, dường như lá át chủ bài cuối cùng cũng được tung ra rồi.

Nhóm người này lấy danh nghĩa thì là người biến đổi gen, kết quả lại làm ra một con quái vật sống dở chết dở, thật là nực cười.

Thiếu niên hừ lạnh một tiếng, giây tiếp theo liền lướt tới, thừa dịp đối phương không kịp phản ứng, nhanh như chớp đem đoản đao trong tay vững chắc cắm vào ngực đối phương.

Tuy nhiên lần này điều cậu không ngờ tới chính là......

Sinh vật trước mắt thần sắc vẫn cứ như thường, không phát ra một âm thanh nào như thể không hề cảm thấy đau đớn. Nó thuận thế cầm lấy con dao trong tay cậu, rồi dùng sức đâm mạnh vào ngực chính mình, nháy mắt giam giữ thiếu niên trước mặt!

Giây kế tiếp, nó mở cái mồm ngập máu, hướng tới đầu chàng trai táp một cái!

【 Cạch——! 】

Thiếu niên rút dao, đem hết toàn bộ sức lực ra sức tránh khỏi giam cầm của sinh vật phía trước, né được một đòn này trong gang tấc. Nhưng mà cánh tay cậu bởi vì vừa rồi bị giữ chặt lại nên đã bị móng tay sắc bén con quái vật cào một vết máu sâu dài. Nháy mắt máu tươi theo tay cậu ào ạt chảy xuống, thẩm đỏ cả cánh tay.

Giống như không cảm nhận được đau đớn, mặt cậu không đổi sắc mà gắt gao nhìn chằm chằm sinh vật trước mắt, chỉ là lúc này đây biểu cảm trên mặt dần trở nên nghiêm túc lên.

......



"Tiến sĩ Michael! Cục Tình báo Trung ương gửi thông báo, kiểm tra phát hiện điểm bất thường của dự án căn cứ thí nghiệm, yêu cầu lập tức dừng việc thực hiện kế hoạch A37!" Bóng dáng một người lính trẻ vội vã bước vào phòng thí nghiệm, cậu ta vừa thở hổn hển, vừa lớn tiếng báo tin.

Mọi người trong phòng thí nghiệm lại không có bất cứ hành động gì, bọn họ đồng thời nhìn chằm chằm thân ảnh hai người đang giao chiến trên màn hình tinh thể lỏng, như thể bị cảnh tượng này mê hoặc, lực chú ý không hề dời đi.

"Tiến sĩ Michael? Trung tâm tình báo đã phát ra tử lệnh, kiên quyết không cho phép người biến đổi gen cấp ba tham chiến. Yêu cầu ngài lập tức đình chỉ kế hoạch!" Binh lính kia hạ thấp âm lượng, lặp lại lần nữa.

"Được rồi, tôi đã biết." Tiến sĩ Michael ngắn gọn đáp, sau đó phớt lờ thông báo của người lính, tiếp tục nhìn không chớp mắt vào màn hình trước mặt.

Thấy vẻ mặt đối phương như thường, lại không có một chút dáng vẻ tính toán hành động nào, trên mặt binh sĩ nhất thời lộ ra vẻ do dự. Cậu ta quay đầu liếc mắt nhìn màn hình một cái. Chỉ thấy dưới quầng sáng của camera hồng ngoại, một thiếu niên cùng một người cải tạo gen cấp ba giờ phút này đang chém giết hừng hực khí thế trong màn hình, trên người cả hai đều lần lượt có thêm vài vết thương, thoạt nhìn đánh ngang bằng nhau, nhất thời khó phân thắng bại.

Binh lính không khỏi có chút ngây người.

Cậu ta đã sớm nghe nói người cải tạo gen cấp ba cường hãn vô cùng, thậm chí còn có lời nói rằng họ có một số "Siêu năng lực" mà người bình thường không cách nào lý giải được, một khi ra tay, liền rất có khả năng sẽ dẫn tới hậu quả khó có thể khống chế. Cho nên từ khi nghiên cứu người cải tạo gen cấp ba thành công, nó vẫn luôn bị giam giữ ở nhà giam sâu nhất trong viện nghiên cứu. Ngoại trừ việc đưa thức ăn hằng ngày và tiến hành nghiên cứu thử nghiệm, ngày thường cơ hồ không cho phép bất luận kẻ nào tới gần.

Nghiên cứu người cải tạo gen cấp bốn đã sắp kết thúc. Mặc dù nói rằng nó sở hữu trí thông minh và khả năng tư duy gần với con người, nhưng lại bỏ rất nhiều gen xuất sắc trong chiến đấu, cuối cùng cũng không đạt được hiểu quả như mong muốn khi đấu. Sau mỗi lần đề cập đến đề tài này ở các hội nghị báo cáo, tiến sĩ Michael đều không ngừng bày tỏ sự tiếc nuối.

Nói về thực lực, vẫn là người biến đổi gen cấp ba ngày ngày bị giam cầm trong ngục tối mạnh nhất, chỉ tiếc là khiếm khuyết về trí tuệ, giống như một cỗ máy giết người không hề có cảm xúc, chỉ cần là sinh vật sống thì dưới mắt nó đều là mục tiêu công kích, thậm chí còn điên cuồng hơn so với cấp một và cấp hai.

Vừa mới được sinh ra không lâu liền nổi cơn điên, ở trong căn cứ đại sát một hồi. Cuối cùng tốn biết bao lực, tổn thất hơn một ngàn binh lính đặc chủng tinh nhuệ mới rốt cuộc dụ nó về lại ngục tối, phong ba bão táp mới dừng lại.

Sau phía trên lại ban hành lệnh tử, yêu cầu hoàn toàn hạn chế hoạt động chung thân người cải tạo gen cấp ba, một khi dự án người cải tạo gen thành công, liền trực tiếp tiêu diệt người cải tạo gen cấp ba trong ngục tối để ngăn chặn tình trạng hỗn loạn lần nữa.

Tuy nhiên tại sao con quái vật giết người như ma này bây giờ lại được thả ra?

Hơn nữa căn cứ theo video giám sát, cư nhiên còn có con người có thể ngang tài ngang sức với nó? Đối phương thoạt nhìn thậm chí còn là một chàng trai tuổi không quá lớn nữa!

Này hết thảy thật sự có chút vượt ngoài tầm hiểu biết của con người mà!

Binh lính há hốc mồm, cậu ta có chút không thể tin nỗi hai mắt mình.

......

Trận chiến tựa hồ lâm vào cục diện bế tắc.

Thiếu niên thấp giọng thở hổn hển. Trong bóng tối, tay chân câu lúc này giống như một con con nhện bám vào trên vách tường, không chớp mắt chăm chú nhìn động tĩnh của sinh vật kỳ dị trước mặt.

Trận đấu vừa rồi quá mức kịch liệt, tiêu hao không ít sức lực của cậu —— đối thủ lần này quá mạnh, cậu đánh với nó một trận cũng chẳng phân được cao thấp, cũng không giành được bất cứ ưu thế nào.

Dù cho cậu cũng không bị thương quá nặng, nhưng mỗi một đòn đánh cậu phát ra đều như tốn công vô ích, không hề làm giảm tốc độ cũng như khả năng phản ứng của nó chút nào.

Đã lâu rồi cậu không rơi vào cuộc chiến giằng co như vậy.

Đối phương không có cảm xúc, cũng không có cảm giác đau đớn, sẽ không cảm thấy mệt mỏi sợ hãi hoặc là lùi bước, ở phương diện tác chiến lại còn thành thạo kỹ năng điêu luyện. Quả thực giống như một con robot không bao giờ ngừng lại, trong đầu dường như chỉ có hai chữ tấn công, động tác vô cùng khốc liệt.



Điều này thật sự làm cậu hơi ngạc nhiên.

Một đường đi tới quá mức trôi chảy, cậu có chút đại ý khinh địch.

Thể lực dần cạn kiệt, thiếu niên nhanh chóng điều chỉnh hơi thở, nhưng mà đối phương lại như không có ý định cho cậu cơ hội để làm vậy, vừa mới dừng lại nghỉ không quá vài giây, quái vật kia liền gầm lên rồi lao nhanh về phía cậu lần hai ——

Thiếu niên né một cái, tránh được lưỡi kiếm bén nhọn của con quái vật. Nhưng mà đối phương phản ứng hiển nhiên so với cậu tưởng tượng còn nhanh hơn nhiều, đột nhiên liền hất đuôi xoay người lại, nhân cơ hội ấn thiếu niên ngã xuống mặt đất.

Tiếng sàn nhà nứt toạc từ phía sau truyền đến, thiếu niên cắn răng, cổ họng truyền đến một mùi tanh nồng nhàn nhạt.

Cậu lạnh lùng nhìn thân hình to lớn đối diện, trên khuôn mặt tuấn tú không những không lộ ra một tia đau đớn nào, ngược lại thế nhưng còn nở một nụ cười trên mặt......

Chính là lúc này!

Môi chàng trai khẽ mấp máy, như thể đang lẩm bẩm câu thần chú nào đó.

Ngay khoảnh khắc đó, một sợi dây trắng sáng loé lên từ lòng bàn tay của chàng trai trẻ, sau đó như thế có một loại cảm giác nào đó, vụt đi quấn quanh buộc chặt bốn phía nó——

Cùng với một tiếng phẫn nộ rít gào thật lớn, con quái vật bị trói vùng vẫy vặn vẹo để thoát ra. Thấy tránh né cũng không có hiệu quả, dây thừng ngược lại càng siết chặt, nó nhanh chóng tỉnh táo lại, sau đó dùng thân hình cường hãn đem đầu sỏ gây tội nặng nề lại lần nữa đè trên mặt đất. Nó muốn vươn đôi tay vặn gãy cổ cậu, nhưng mà thân thể lại không thể động đậy. Cuối cùng đành phải ngoác to cái miệng đầy máu cắn vào cổ cậu ——

Thiếu niên quay đầu lại, miễn cưỡng khó khăn mà né tránh công kích. Nhưng mà cơ thể lại bị lực lượng khổng lồ này giam giữ không thể động đậy.

Tiếng rống giận dữ không ngừng vang vọng trong căn phòng tối om, trước người truyền đến từng trận tanh tưởi hỗn tạp giữa máu và hơi thở.

Hai thân ảnh gắt gao mà giam giữ đối phương, rồi lại nhất thời lực bất tòng tâm không thể làm gì được nhau.

Tình thế lại lần nữa lâm vào cục diện bế tắc.

Biểu cảm thiếu niên lạnh lùng, trong mắt cậu hiện lên một tia sát khí nồng đậm kịch kiệt bùng cháy.

Nhưng đột nhiên, cậu lại sửng sốt ——

Trong lòng ngẩn ngơ, cậu mơ hồ nghe thấy tiếng thì thầm của một giọng nữ ẩn ẩn vang lên từ xa.

Theo sau ở phía xa chợt loé lên ánh sáng, tựa như sao băng, không trung tức khắc truyền đến từng luồng không khí dao động dữ dội, tựa hồ sắp bị xé toạc ra!

Sắc mặt thiếu niên lập tức biến đổi.

Cậu muốn né tránh, thân thể lại bị ép tới gắt gao. Chỉ có thể trơ mắt nhìn nguồn sáng kia lao về phía mình như tia chớp——

Sau đó ——



【 Bùm ————!! 】

Một tiếng nổ oanh liệt vang lên!

Âm thanh đinh tai nhức óc, kinh thiên động địa! Toàn bộ toà nhà tựa hồ đều theo cơn chấn động mà rung chuyển.

Khi tiếng răng rắc từ từ lắng xuống, trong phòng khói bụi mù mịt bay khắp nơi, một chùm ánh trăng lành lạnh từ bên ngoài chiếu vào, như nước rơi trên mặt đất. Nhìn kỹ lại, toà căn cứ thí nghiệm kiên cố như thế lại bị chùm sáng vừa rồi trực tiếp đánh bay một góc!

Gạch ngói nơi góc tường không ngừng vỡ vụn rơi xuống, trong khói thuốc súng còn có tiếng va chạm lanh lảnh.

Một cô gái với thân hình mảnh khảnh yểu điệu từ trong bóng tối chậm rãi đi ra.

Trên mặt cô đeo một cặp kính đen dày cộm, làm người ta khó thấy rõ dung mạo. Chỉ có thể thấy một nửa khuôn mặt thanh tú trắng trẻo, thoạt nhìn đại khái có vẻ là khuôn mặt Châu Á xinh xắn.

Đến một khoảng cách nhất định, cô cuối cùng mới dừng lại.

Khói bụi mịt mù trước mặt, một vệt máu nhàn nhạt từ đống gạch ngói đổ nát chậm chạp chảy ra, chất lỏng màu đỏ như máu đen kịt dần dần hội tụ thành một dòng chảy nhỏ.

Ánh mặt cô gái lưu lại trên vết máu trong phế tích một hồi, tiếp theo khóe miệng khẽ nhếch, chậm rãi gợi lên một ý cười nhạt.

......

Dọc đường bản thân bị giẫm đạp dưới chân như một con kiến, bị người ta cắt cổ chặt đầu hết sức thảm thiết. Nhưng mà hiện nay rốt cuộc...... Cũng để cho cô chờ đợi đến giây phút này!

Mùi vị báo thù lại tuyệt vời như vậy, quả thực giống như một đoá hoa anh túc nở rộ.

—— Mỹ vị ngon miệng.

Hàn Thanh trong nháy mắt cảm thấy cả người vô cùng thoải mái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK