Nói là phòng bệnh, thì có tí không thỏa đáng, phong cách trang hoàng tinh mỹ ấm áp, biến phòng bệnh biến thành phòng ngủ thoải mái, coi như là điểm đặc sắc nhất của bệnh viện.
Tần Tiểu Ý lấy ly tự rót nước cho mình, vừa rồi nói chuyện với Ngô Tĩnh, cô không phải không để ý, ví dụ đối phương nói có nhiều chuyện biết nhiều hơn cô, cái này Tần Tiểu Ý cũng thừa nhận, ai bảo Ngô Tĩnh ở bênh cạnh Vu Hạo Viễn lâu hơn cô, nhưng dù sao đi nữa, cô cũng chưa thua người ta về chí khí, chỉ cần Vu Hạo Viễn không quyết tâm đẩy cô ra, cô sẽ được cách phá bỏ núi băng kia.
Đang lúc cô xuất thần, người trên giường bỗng giật giật, tiếng vang nhè nhẹ lập tức kinh động Tần Tiểu Ý, vội vàng chạy đến giường nhìn, người đàn ông mở nửa mắt nhìn cô.
Tần Tiểu Ý không để ý đến hắn, trực tiếp ấn chuông điện tìm bác sĩ.
Bác sĩ ở đây làm việc hiệu suất cao, không đến một phút đồng hồ, vài bác sĩ vài y tá, từng người chậm rãi bước vào phòng. Tốc độ này, chẳng lẽ nhóm bác sĩ lúc nào cũng túc trực cách vách chờ gọi sao? Tần Tiểu Ý 囧 囧 hữu thần đoán.
Nhóm bác sĩ cẩn thận nhẹ nhàng kiểm tra toàn thân cho Vu Hạo Viễn, y tá lưu loát đo nhiệt độ cơ thể, Tần Tiểu Ý đứng bên cạnh như người gỗ giương mắt nhìn.
Vu Hạo Viễn vừa tỉnh liền nhìn chằm chằm vào Tần Tiểu Ý, trừ lúc bác sĩ hỏi mấy vấn đề đơn giản hắn lắc đầu và gật đầu, lực chú ý lúc nào cũng dừng trên người cô.
Nhóm bác sĩ đến vội vàng, đi cũng vội vàng, chỉ nói với Tần Tiểu Ý, y tá chuyên nghiệp ở ngay bên cạnh, có việc gì ấn chuông điện là được.
“Lại đây.” Thanh âm nam nhân khàn khàn, không cẩn thận sẽ nghe không rõ.
Tần Tiểu Ý bước qua ngồi vào mép giường, thấy môi Vu Hạo Viễn khô, liền đứng dậy đi rót ly nước, lấy ra miếng khăn nhỏ, chấm nước nhẹ nhàng chà lên môi hắn.
Vu Hạo Viễn vẫn yên tĩnh ngồi nhìn cô.
“Nếu mệt thì nhắm mắt ngủ một lát đi.”
“Không mệt.” Hắn trả lời.
Tần Tiểu Ý tiếp tục lau môi cho hắn, nói: “Làm sao mà ăn bữa cơm cũng ăn đến bị thương.”
Vu Hạo Viễn nâng tay vòng qua eo cô, nhạt nhạt đáp, “Nằm trong dự kiến, đừng lo lắng.”
“Bị thương cũng nằm trong dự kiến?”
Người đàn ông lắc đầu, cánh tay giữ chặt hơn.
Tần Tiểu Ý thả cái ly ra, quay đầu kéo chăn cho hắn, “Đừng dùng sức, động đến vết thương.”
“Ngủ cùng anh đi.” Người đàn ông nhéo nhéo lưng cô, yêu cầu.
“Không được, anh còn đang truyền dịch, em muốn nhìn.”
“Nằm nhìn.”
Tần Tiểu Ý không nói gì, nhếch mày nhìn hắn, cảm thấy biểu tình người đàn ông này tuy bình tĩnh, nhưng trong giọng nói dường như mang theo chút làm nũng? Vu Hạo Viễn mà làm nũng? Tần Tiểu Ý bị suy đoán của mình làm hoảng, có cần khủng bố vậy không, chắc chắn là cô suy nghĩ quá nhiều.
Dù sao bệnh nhân vẫn là lớn nhất, Tần Tiểu Ý nghe lời cởi giày, lên giường, cẩn thận nằm bên người hắn.
Giường bệnh ở đây không phải là giường đơn bình thường, giường này là giường đôi hai thước cộng thêm nệm giường cao cấp cứng mềm vừa phải, Tần Tiểu Ý nằm lên, cảm giác quá mức thoải mái lập tức làm cô buồn ngủ, nhưng không quên cô là người tới đây chăm sóc, chứ không phải là người được chăm sóc.
Hình như thuốc trong cơ thể còn chưa hoàn toàn tan hết, người đàn ông cô rất nhanh tiến vào giấc ngủ, nhìn từ góc độ của Tần Tiểu Ý, mặt của người đàn ông đến lỗ chân lông cũng có thể thấy rõ.
Vừa rồi hắn nói chuyện này là nằm trong dự kiến, trưa đó hắn gọi điện nói cô rời đi, chắc là sợ cô ở lại sẽ bị liên lụy, nghĩ vậy, tâm tình liền sáng tỏ thông suốt.
Chỉ là, người đàn ông này sợ cô bị cuốn vào nguy hiểm, vì sao còn đưa Ngô Tĩnh theo? Chẳng lẽ không sợ Ngô Tĩnh cũng gặp nguy hiểm, hay là, Ngô Tĩnh có đủ năng lực đối mặt với nguy hiểm?
Phân tích điểm này, Tần Tiểu Ý lại buồn bực, vì cô cảm thấy năng lực đối mặt với nguy hiểm của cô, phải lợi hại hơn Ngô Tĩnh mới đúng.
Mà mặc kệ cô và Ngô Tĩnh ai lợi hại hơn ai, người làm bạn với Vu Hạo Viễn đến cuối cùng, chính là cô, trong khoảng thời gian Vu Hạo Viễn nằm viện này, Ngô Tĩnh không xuất hiện, tên cũng chưa từng được nhắc tới.
Thời gian này, Tần Tiểu Ý cũng biến thành boss chỉ tay năm ngón, cả ngày, gần như tất cả thời gian đều ở bên cạnh Vu Hạo Viễn, chuyện ở công ty, đều thông qua điện thoại, máy tính để giải quyết, chỉ cần không phải chuyện quan trọng, đều ném cho Hướng Chỉ tự đi làm.
Vu Hạo Viễn lần này bị thương, tự dưng có được hai đại ân hiếm có, nên nhàn nhã ở bệnh viện tránh việc, coi như trong họa có phúc.
Tần Tiểu Ý xem xong văn kiện quan trọng, tùy tiện tắt máy, quay đầu nhìn người đàn ông, cũng đang ôm máy nhìn này nhìn kia, không nhịn được bật cười, miệng nói là dưỡng thương kiêm nghỉ ngơi, nhưng thật ra hai người chẳng ai nhàn rỗi.
Mấy ngày nay, quan hệ hai người có thể nói là phấn khởi, sau khi Tần Tiểu Ý cố ý dẫn dắt, đã nhanh chóng chạm đến tình yêu tốt đẹp.
Tần Tiểu Ý cảm nhận được, Vu Hạo Viễn có để ý đến cô, thậm chí còn thích cô, chỉ là vẻ bề ngoài bình tĩnh của hắn che giấu rất tốt nội tâm, cô có ra sức dò xét đi nữa, cũng không thể biết được.
Hai người đều là động vật ăn thịt, lúc trước ngủ cùng giường, lần nào cũng là thiên lôi câu địa hỏi, thường xuyên đại chiến vài hiệp, còn mấy ngày nay, vì eo Vu Hạo Viễn bị thương, hai người đều nhẫn nhịn rất vất vả, lần nào hôn môi xong đều nắm kéo quần áo nhau, nhưng sợ ảnh hưởng đến vết thương, chỉ có thể khẩn trương, cắn răng chịu đựng.
Chỉ cần nghĩ đến biểu tình nghiến răng nghiến lợi của Vu Hạo Viễn, cô liền muốn cười trộm.
Tần Tiểu Ý duỗi thắt lưng, bước qua khép máy tính của hắn lại, nói: “Vừa mưa xong, không khí bên ngoài rất tốt, chúng ta ra ngoài chút đi?”
Công việc bị cắt đứt, Vu Hạo Viễn cũng không giận, nhờ Tần Tiểu Ý dìu hắn đứng lên.
Thật ra eo hắn đã sắp bình phục, chỉ cần đừng dùng sức quá là được, nhưng nhìn thấy người phụ nữ này cẩn thận chăm sóc hắn như vậy, Vu Hạo Viễn cảm thấy, ở lại vài ngày cũng được, chẳng qua do tiểu nữ nhân này quá cố chấp, mỗi lần động tình, đều không thỏa nguyện cho hắn, nhất định phải chờ hắn khỏi hẳn xuất viện, chẳng lẽ cô không biết, giải trừ bảng cấm cũng là có lợi cho thể xác và tinh thần của bệnh nhân sao.
Hai người dựa vào nhau đi đến hoa viên phía sau bệnh viện tản bộ, vừa mới có một trận mưa, cây cối trong hoa viên đều như được rửa sạch hoàn toàn, không khí trong lành còn mang theo hương vị của bùn đất.
Đi hai vòng chậm chạp xong, Tần Tiểu Ý lấy khăn tay ra lau ghế đá cho khô, rồi hai người ngồi xuống nghỉ ngơi, cánh tay người đàn ông đặt lên lưng ghế, thuận thế ôm cô vào lòng, Tần Tiểu Ý cúi đầu thưởng thức bàn tay to kia của hắn.
“Người trẻ tuổi, vừa kết hôn không lâu phải không.” Ngồi ở ghế đá cách đó không xa, một bà lão đột nhiên hỏi bọn họ.
Tần Tiểu Ý ngây ra một lúc, lập tức cười trả lời: “Hơn nửa năm.”
Bà lão gật đầu, cảm khái: “Đúng rồi, tân hôn nên ân ái nhiều chút.”
Ân ái? Tần Tiểu Ý ngẩng đầu nhìn Vu Hạo Viễn, chỉ thấy khóe miệng hắn khẽ nâng, ánh mắt thẳng tắp dừng trên mặt cô, cô có chút không kìm được, cười ngẩng đầu hôn lên hai má hắn.
Sau đó nghe được tiếng nói trầm thấp của người đàn ông bên tai cô đầy thô lỗ: “Về thôi, anh muốn em.”
Tần Tiểu Ý nhịn không được cười ha ha, nhỏ giọng đáp: “Sao lại trở thành không kìm được rồi?”
Người đàn ông không để ý đến câu giễu cợt của cô, đứng lên ôm cô trở về, Tần Tiểu Ý bị bắt về, bên miệng vẫn còn nguyên vẻ tươi cười.
Trở lại phòng, cô ngăn người đàn ông đang động tay động chân giúp cô trên giường lại, nói: “Có làm, thì em ở trên, anh chỉ cần nằm là được.”
Vu Hạo Viễn biết cô yêu cầu như vậy, là sợ lát nữa hắn động đến vết thương, nên không phản bác, tự giác nằm dài trên giường, chỉ cần có thể làm, hắn rất vui vẻ phối hợp các loại yêu cầu với người phụ nữ này.
Nhưng rất nhanh, Vu Hạo Viễn vì sự phối hợp này mà buồn phiền không thôi, hiển nhiên là hắn đánh giá khả năng nhẫn nại của mình rất cao, đồng thời cũng xem nhẹ năng lực ép buộc của người phụ nữ kia.
Lúc nữ nhân cởi quần áo chậm rì rì, rồi lại chậm chạp, lúc cô chạm đến ngực hắn, Vu Hạo Viễn cảm thấy bản thân đã gần như bùng nổ, lúc cọ xát, hắn khẳng định muốn bạo phát.
Tần Tiểu Ý đã sớm phát hiện người dưới thân giương cung bạt kiếm, nhưng cô hiếm khi giành được quyền chủ động, không xấu xa đùa giỡn một phen thì quá xin lỗi người xem, hơn nữa, lúc đốt người, biểu tình của người đàn ông có chút sinh động, cô không muốn nó biến mất nhanh như vậy.
Chỉ là lúc người đàn ông căng trướng khó chịu, thoạt nhìn có thể thấy có gì đó rỉ ra, nếu không giúp hắn làm, khó bảo đảm người đàn ông này sẽ không trở mặt, vẫn nên giúp hắn một lần rồi nói sau.
Tính toán xong, Tần Tiểu Ý liền hôn một đường từ ngực người đàn ông xuống dưới, vừa hôn vừa nghe tiếng thở gấp của hắn, trong lòng lập tức trào lên một cơn thỏa mãn, vì thế không chút do dự, mở miệng bao lấy lửa lớn của người đàn ông.
Vu Hạo Viễn cấm dục nhiều ngày bị kích thích, nhịn không được nhích eo, một tay chống giường, tay kia nắm lấy mái tóc ngắn của người phụ nữ, thở hổn hển.
Lúc hắn vặn vẹo hạ thân, bị Tần Tiểu Ý ngăn lại, thấy cô giương mắt nhìn thẳng vào hắn, cố gắng khống chế đầu của mình di động trước sau, cố gắng ma sát cự vật của người đàn ông, lúc nông, lúc sâu.
Khoang miệng mềm ướt ấm áp, khiến Vu Hạo Viễn đỏ mắt, bàn tay to dùng chút sức, cố định đầu cô, hạ thân dùng sức, xông thẳng vào nơi sâu nhất trong cuống họng cô, thân thể run run, chất lỏng nóng lập tức tràn ra, nhanh chóng đầy thỏa mãn ngập đầy cuống họng cô.
Tần Tiểu Ý hai mắt trừng mạnh, nuốt không kịp, lập tức nôn khan đến kinh thiên động địa, chất dinh dính bám vào cổ họng cô, nuốt không được nôn không xong, chỉ có thể cố gắng nôn khan, khuôn mặt nhanh chóng đỏ bừng.
Vu Hạo Viễn bên này còn chưa hết thoải mái, đã thấy Tần Tiểu Ý nôn khan đến muốn sốc hông, lập tức hoảng hốt, chân tay tự động luống cuống, lúc kích động, thậm chí còn định ấn chuông điện, bị Tần Tiểu Ý lanh tay lẹ mắt cản lại, chỉ vào ly nước ra hiệu hắn lấy nước.
Súc miệng xong, uống vài ly nước, Tần Tiểu Ý mới dần dần ngừng ho.
“Anh đây là lấy oán trả ơn sao.” Nằm xụi lơ trên giường, Tần Tiểu Ý hữu khí vô lực hỏi hắn.
Người đàn ông mím môi, kéo cô lên, để cô nửa ngồi nửa dựa vào lòng hắn, sau đó giơ tay ôm cô lại.
“Đúng là, nhanh như vậy đã bắn, muốn bắn cũng không nói trước một tiếng, còn bắn nhiều như vậy.” Tần Tiểu Ý tiếp tục oán giận, mãi đến khi người đàn ông cúi đầu, dùng đôi môi chặn miệng cô lại.