Bên cạnh đó Phương Nhĩ cũng tốt nghiệp cô ta cũng có bằng khen nhưng là bằng khen cấp C, nên chỉ được thực tập các công ty tư, chi nhánh. Phương Nhĩ nhìn Tô Thanh Lam bằng con mắt ganh tị, tại sao cái gì cô ta cũng có, có nhà cao cửa rộng, có người chồng tuấn tú, lại còn bằng hạng A, còn cô ta chỉ được bằng C, bỗng chốc ánh mắt cô ta lóe lên, Tống Tử Tuyệt là chủ tịch tập đoàn của Tống gia, nếu cô ta cầu xin chắc chắn anh ấy sẽ đồng ý vì cô ta cũng là em dâu của hắn mà.
Sau khi lễ tốt nghiệp kết thúc, cô cầm bằng khen và giấy tốt nghiệp đi ra cổng, cô muốn khoe với hắn, nhưng mà hắn đâu rồi a. Cô loay hoay tìm kiếm bóng hình của hắn, phía sau lưng bị một thân ảnh cao lớn phủ lấy, hơi thở nam tính phả lên tai cô, mùi hương bạc hà khiến đầu óc cô giãn ra, Tô Thanh Lam dụi mặt lên tay cô, ánh mắt to sáng nhu tình như nước khúc khích cười.
" Em đã tốt nghiệp rồi, thầy à " Giọng nói thập phần là vui mừng.
" Học trò cưng của anh, chúc mừng em tốt nghiệp " Hắn hôn lên đỉnh đầu cô.
Tống Tử Tuyệt buông cô ra, nắm lấy tay cô bước lên xe, trong lòng hắn cũng vui không kém, hai người cùng nhau lên xe.
Ngồi trong xe, Tô Thanh Lam dựa đầu lên vai hắn, có thể thấy cô đang rất cao hứng, mắt nhắm hờ, môi mỏng hơi chu ra, hai bên má phúng phính có chút hồng hồng. Tống Tử Tuyệt vén cọng tóc đang vướng trên mặt cô, ánh mắt đầy cưng chiều.
Về đến biệt thự, chiếc xe hơi đen bóng dừng ngay tại cổng, Tống Tử Tuyệt bế cô xuống xe, cô vẫn còn đang ngủ, có lẽ đêm hôm qua đã chăm sóc hắn đến mệt rồi. Dàn người hầu trong nhà cúi đầu chào hắn cung kính.
" Ông chủ, phu nhân mừng hai người trở về " Ông quản gia lên tiếng.
Hắn chỉ gật nhẹ đầu rồi đi lên phòng, đặt cô xuống giường đầy nhẹ nhàng , hắn luôn như vậy, chăm sóc và yêu thương Tô Thanh Lam tuyệt đối. Ánh nắng chiều chiếu qua cửa, lúc đó cô đã mở mắt thức dậy, cô không nhớ là mình đã ngủ quên lúc nào, nhìn sang bên cạnh, không thấy Tống Tử Tuyệt, có lẽ hắn đã đến công ty.
Tô Thanh Lam lật đật đi tắm, nước đã được pha sẵn từ lúc nào, vẫn còn ấm,
trên mặt nứic còn có vài cánh hoa hồng, cô có chút cảm động a, cô biết hắn lúc nào cũng tốt với cô, nhưng bây giờ hắn lại làm cô rất cảm động. Tô Thanh Lam nhanh chóng ngồi vào bồn, cảm thụ sự thoải mái nhất.
Sau khi tắm xong, cô đi vào phòng sấy tóc, trên người chỉ quấn lấy khăn tắm, cảnh tượng này đúng là đòi mạng người mà, mái tóc ướt dần dần được sấy khô. Tô Thanh Lam tiện tay với lại bộ váy ngủ hôm bữa cô cùng Triển Âm mua, giết cô đi, nó có phải bộ váy ngủ không? Mỏng như vậy? Hở nữa? Làm sao mà mặc chứ hả, giống đồ tình thú thì đúng hơn. Loay hoay một hồi cô lấy bộ váy ngủ bằng nhung kia mặc, đỡ hơn bộ hồi nãy rồi a.
Cô đi xuống dưới sảnh thì trời cũng đã tối hẳn, đương nhiên Tống Tử Tuyệt vẫn chưa về, hiện tại cô đang nhớ ông xã của cô lắm a, thiếu hơi của hắn cô liền cảm thấy khó chịu. Tô Thanh Lam nằm ra ghế coi ti vi, bật những kênh hoạt hình cô thích, lâu lâu lại cười khúc khích.
Đồng hồ cũng chạy tới 11h đêm, lúc này ngoài cửa có tiếng bước chân , Tô Thanh Lam quay đầu lại liền thấy hắn, cô vui vẻ chạy lại ôm chặt lấy hắn làm nũng.
" Sao về muộn vậy a? Em nhớ anh muốn chết " Khuôn mặt cạ lên lồng ngực của hắn.
Tống Tử Tuyệt cảm giác nhột nhột trước ngực, liền nâng cằm cô lên, môi mỏng phủ lên môi nhỏ xinh kia, cắn mút điên cuồng.
Hai tay ôm lấy cổ hắn câu dẫn, ánh mắt nhu tình nhìn hắn đầy khiêu gợi, làm tâm hắn ngứa ngáy. Tống Tử Tuyệt ôm cả cơ thể cô lên, cắn nhẹ lên cổ cô thủ thỉ.
" Anh nhớ em quá, làm sao đây? Càng ngày anh càng yêu em đến điên mất " Hơi thở nóng phả vào cổ khiến da gà của cô nổi lên, tay xoa xoa cặp mông tròn trịa.
" Uhm...đừng như vậy " cô kháng nghị.
Tống Tử Tuyệt nhếch miệng, nhanh chóng đưa cô lên phòng, cánh cửa được khóa chặt lại, ánh mắt hắn trở nên nóng bỏng, như muốn nuốt sạch cô vào bụng.
Không cần nói nhiều, Tống Tử Tuyệt cởi ngay áo của mình ra vứt hết xuống giường, làm lộ bờ ngực vững trãi, hắn cúi xuống hôn lên môi Tô Thanh Lam, mút lấy lưỡi nhỏ của cô, đôi lúc lại trêu đùa khiến cô thở không thông a.
" Anh, mau đi tắm đi, thối chết được " Cô đánh lên tay hắn, hôm nay cô mệt muốn chết rồi a.
Hắn hừ lạnh, tay nhéo lên má cô, khuôn mặt lạnh nhưng đầy nhu tình.
" Cấm em ngủ " Trước khi bước vào nhà tắm còn buông lời cảnh cáo.
Tô Thanh Lam gật đầu, nhưng lại cuộn tròn người lại trên giường, miệng ngáp một hơi dài rồi nhắm mắt ngủ. Tống Tử Tuyệt tắm cực nhanh, sau 10 phút hắn bước ra liền thấy cô đã ngủ, hắn thở dài rồi sấy khô tóc. Dù sao cô cũng mệt rồi, đêm nay coi như tha cho bảo bối, Tống tử Tuyệt đắp chăn cho cô và hắn, miệng hôn nhẹ lên má cô thì thầm.
" Bảo bối, chúc mừng em tốt nghiệp " rồi cả hai chìm vào giấc ngủ.