• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 20: Mộc U Cốc Bí Cảnh-Gặp Lại.

Hai ngày sau Tiêu Diễm quả thật đã đến tìm Vũ Linh, lần này người đi theo lại là Hình Liệt Phong và một xa lạ nam nhân.

Tiêu Diễm chỉ xa lạ nam nhân, nói: "Đây là Tiêu Lẫm biểu đệ ta, sau này ngươi sẽ theo vào đội ngũ của hắn"

Tiêu Lẫm đi tới trước mặt Vũ Linh, khách khí chào hỏi:

"Vũ Linh sư muội tốt, lần đầu gặp mặt, ta là Tiêu Lẫm, nghe danh ngươi đã lâu"

"Tiêu sư huynh tốt." Vũ Linh theo đó khách khí đáp lại.

Tiêu Diễm bĩu môi, nha đầu này chuyên giả heo ăn thịt hổ, lần đầu gặp mặt hắn, nàng cũng lễ phép ngoan ngoãn như thế, quen thuộc đi lên liền lộ ra bản tính quỷ quái, quả nhiên trên Lăng Tiêu Phong này, không bao giờ có người nào là bình thường.

Tiêu Diễm chợt hí mắt xem Vũ Linh, thấy trên người nàng linh khí phiêu hốt tán loạn, có đột phá xu thế, hí mắt cười gật đầu.

"Nha đầu, ngươi sắp đột phá."

Hình Liệt Phong khi vừa vào liền đã chú ý Vũ Linh trạng thái, chỉ là chưa kịp nói thì Tiêu Diễm đã nói lên trước.

Vũ Linh gật đầu:"Ân, vốn định bế quan đột phá, nhưng ta đợi sư thúc đến mới nói một tiếng, lần này đột phá mất không quá mười ngày nửa tháng đi, hẳn là kịp lúc bí cảnh mở cửa."

Hình Liệt Phong nhìn Vũ Linh, quan tâm nhắc nhở nàng:

"Còn may Mộc U Cốc bí cảnh tháng sau mới mở ra, vừa vặn đủ thời gian cho ngươi bế quan, ngươi sau khi đột phá nên củng cố ổn định lại tu vi cho vững chắc, tránh làm qua loa ảnh hưởng đến căn cơ sau này."

"Vâng, ta đã rõ" Đối với Hình Liệt Phong quan tâm, Vũ Linh vui vẻ ứng tiếng.

Tiêu Lẫm mắt nhìn Vũ Linh, lòng lại suy nghĩ, kỳ thật hắn không mấy tình nguyện cho Vũ Linh vào đội, một phần vì nàng còn quá nhỏ tu vi lại thấp đi vào sẽ kéo chân sau mọi người, khi đó không mấy ai có thể tùy thời bảo vệ trông chừng nàng, phần khác hắn e sợ lỡ mình không thể bảo đảm nàng an toàn đi ra, như vậy biểu huynh và Mộ sư thúc sẽ tìm đến hắn tính sổ, chưa kể còn một cao cao tại thượng tính khí thất thường Tử Dận đạo quân.

Cho nên Tiêu Lẫm cảm thấy rất rối rắm, nhưng biểu huynh đã mở miệng như thế, hắn từ chối cũng không tiện, ai mà không biết Lăng Tiêu Phong đi ra nhân người nào đều không phải bình thường người, lại nói sau này có thể nhờ đó cho Vũ Linh thiếu mình phần này nhân tình, tương lai nàng nhớ đến nhất định sẽ cho hắn lợi ích không nhỏ.

Bởi thế Tiêu Lẫm quyết định liều mạng một phen, hắn giờ đã luyện khí viên mãn, coi trừng Vũ Linh cũng không quá sức, chỉ cần nàng không tìm chết hắn có thể đảm bảo nàng an toàn trở về.

Tiêu Diễm móc ra cho Vũ Linh một lệnh bài màu đen, nói:

" Đây là lệnh bài thông hành vào Mộc U Cốc bí cảnh, ta giao cho ngươi, giờ ngươi trước tiên bế quan tăng lên tu vi, nhất định phải ổn định tu vi mới được đi ra, đến khi đó ta sẽ kiểm tra ngươi, nếu thấy ngươi lơ là không ổn định tu vi ta sẽ không cho ngươi tham gia bí cảnh."

Lại híp mắt, nguy hiểm cười: "Đừng trách ta không nhắc nhở, nếu ngươi thật sự vi phạm, ta không những không cho phép ngươi tham gia bí cảnh, còn sẽ kêu Trần Thanh ngưng mang thức ăn lên trong vòng hai năm, chưa kể ta sẽ nói để Mộ Thần Hy chuẩn bị cho ngươi một chương trình rèn luyện dài hạn. Cho nên a, Vũ Linh nha đầu, ngươi vẫn là ngoan ngoãn đi tu luyện đi. "

"...vâng" Vũ Linh tiếp nhận lệnh bài, u uất đáp.

Tên hồ ly này, dám lấy thức ăn cùng Mộ Thần Hy ra uy hiếp nàng, đáng chết!!!

Một năm qua toàn ăn ích cốc đan, Vũ Linh dù không kén chọn nhưng cũng cảm thấy miệng đầy khô khan, thật không hiểu nổi đám người kia thế nào có thể ăn ích cốc đan suốt mấy trăm năm liền, Vũ Linh từ thành người bình thường nhờ ích cốc đan biền biến thành ăn hóa.

Kể ra nàng cũng đủ khổ, gần chừng ấy năm sống dưới dạng linh hồn thể không biết đói là gì no là gì, càng không ăn được một chút gì vào bụng, đến lúc có thân thể tưởng chừng có thể ăn thật no, nhưng lại bị bỏ đói tới móc meo.

Đây là so nữ phụ còn nữ phụ mệnh a!!

Nhưng mà nể tình Tiêu Diễm cũng vì nghĩ tốt cho nàng, cho nên Vũ Linh rộng lòng bỏ qua cho hắn lần này, hừ.

Tiêu Lẫm cũng từ túi trữ vật lấy ra một màu vàng phù triện, đưa cho Vũ Linh:

"Đây là Thông Linh Phù, thứ này có thể giúp ngươi liên lạc xác định vị trí với mọi người khi tiến vào bí cảnh."

"Thông Linh Phù?" Vũ Linh đưa tay tiếp nhận, khó hiểu hỏi.

"Tác dụng thế nào?"

Hình Liệt Phong thuận miệng đứng ra giải nàng nghi hoặc:"

Thông Linh Phù có tác dụng nhận biết hơi thở vị trí của những người được ghi nhận, nhưng chỉ hiệu quả trong vòng hai trăm thước khoảng cách.

Tại Mộc U Cốc bí cảnh và đa số các bí cảnh sau này ngươi gặp, cơ hồ chúng đều sẽ là loại này tùy cơ truyền tống trận, đến khi đó thứ này sẽ giúp ích cho ngươi tìm đến đồng đội của mình."

Vũ Linh hiểu ra gật đầu, nói cách khác đây là máy định vị GPS phiên bản tu chân giới, nhưng thay vì dùng pin thì lại dùng linh khí, còn rất thuận tiện đây, nghĩ đến mình giống như cục pin nạp linh lực cho thứ này, Vũ Linh khóe miệng không khỏi co quắp một cái.

Bên này Hình Liệt Phong vừa nói xong, liền nhận ra Tiêu Diễm hướng mình đánh mắt, hiểu ý, quay sang gọi Tiêu Lẫm trước rời đi, lấy cớ có việc cần xử lý, Tiêu Lẫm biết biểu ca có việc cùng Vũ Linh bàn giao, liền nhanh chóng nói cho Vũ Linh địa điểm tập hợp.

Mục đích đến đây của Tiêu Lẫm xem như đã hoàn thành, Tiêu Lẫm cũng không còn gì để tiếp tục nán lại, huống chi hắn quả thật còn rất nhiều chuyện phải làm, nếu không phải nể mặt Tiêu Diễm hắn cũng sẽ không cất công lên đây, vì thế Tiêu Lẫm cũng thức thời theo Hình Liệt Phong đi ra ngoài.

Giờ chỉ còn lại Tiêu Diễm và Vũ Linh hai người, Tiêu Diễm lấy ra một hộp ngọc và một cái khác ngọc bài. Mở ra hộp ngọc là một mặt nạ mỏng như cánh ve, nhìn rất tinh tế.

"Đây là mặt nạ trước Thần Hy nhờ ta đưa ngươi, khi vào bí cảnh ngươi phải đội nó lên, thân phận ngọc bài này là của một đệ tử ngoại môn đã mất tích, khi ngươi đeo vào mặt nạ hãy lấy thân phận ngọc bài này để che dấu.

Dù có phần nguy hiểm nhưng ta vẫn khuyên ngươi nên độc hành, cho đến khi nào bí cảnh sắp đóng lại, ngươi hãy cùng Tiêu Lẫm đám người tập hợp, khi đó mới tháo mặt nạ ra, tất nhiên nếu ngươi không muốn cũng không sao, nhưng nhất định phải vạn phần cẩn thận.

Đặc biệt không nên quá tin tưởng vào bất cứ ai, bên trong bí cảnh cơ duyên rất nhiều nhưng tranh đoạt cũng vô cùng tàn khốc, ngươi tâm tư còn đơn thuần chưa chứng kiến rõ mọi thứ đen tối, nhưng là sớm muộn gì cũng phải đối mặt, ta chỉ có thể nhắc nhở ngươi vài câu, còn lại ngươi phải tự mình lo liệu."

Tiêu Diễm nhìn Vũ Linh, thu hồi lơ đãng mà nghiêm túc dặn dò, Vũ Linh chỉ im lặng nghiêm chỉnh lắng nghe, Vũ Linh biết Tiêu Diễm đây là đang lo lắng nàng, với điều này Vũ Linh rất cảm kích, trong lòng cũng dâng lên ấm áp dòng khí.

Tiêu Diễm đối với Mộ Thần Hy quyết định cho phép Vũ Linh tiến vào Mộc U Cốc bí cảnh hoàn toàn không có ý kiến, Tiêu Diễm càng không phản đối Vũ Linh đi vào trong đó thử luyện, bởi vì điều này là do chính Vũ Linh chủ động đề ra tự mình muốn đi, huống chi hắn đã quá rõ thế giới này quy tắc, nơi đây vốn không có chỗ cho một chấp bình hoa vô dụng chỉ biết làm cảnh.

Muốn sống sót và an toàn lớn lên, Vũ Linh phải trải qua thật nhiều gian khổ, hay nói trắng ra nàng phải đối mặt và vượt qua những mặt trái của thế giới này, dùng máu của kẻ thù tẩy đi tính ngây thơ ngu dại, cho dù điều này với nàng mà nói thật tàn khốc.

Hắn phần nào hiểu được tại sao Mộ Thần Hy chấp nhận để nàng rời đi, bởi vì hắn cũng nhận ra rằng Vũ Linh không đơn thuần như vẻ ngoài non nớt kia, đôi mắt thấu triệt ấy...

Vốn không thuộc về một đứa trẻ nên có.

Cho nên mọi chuyện hẳn là không đến mức tệ hại, chưa nói đến Mộ Thần Hy nhất định sẽ cho nàng không ít thứ bảo mệnh, tên kia đưa đồ cũng không là bình thường vật, giờ chỉ còn xem nàng tận dụng thế nào thôi.

Tiêu Diễm khẽ bật cười, không hiểu sao hắn lại dám chắc nha đầu này có thể an toàn trở về, nhưng nghĩ đến nàng có nhiều quỷ dị đồ, hắn cũng không biết nói thế nào cho phải, không chừng hắn còn phải lo lắng ngược lại những kẻ bị nàng tai họa.

Vũ Linh còn chưa ý thức được mình bí mật gần như đã bại lộ trước Mộ Thần Hy, Tiêu Diễm và Hình Liệt Phong, nghĩ cũng là, Vũ Linh dù sao cũng là người, nàng không thể cứ mãi giả trang thành một đứa bé, trong lúc lơ đãng vô thức cũng để lại vài dấu vết, nếu lâu ngày chung sống nhất định sẽ tinh ý nhận ra nàng khác biệt.

Nếu không phải xác nhận nàng là thân thể này nguyên chủ, bọn họ còn cho là đoạt xá, vì họ cũng nhận ra linh hồn Vũ Linh rất mạnh mẽ, của nàng thần thức càng vượt xa tu vi hiện tại, thật sợ nàng là do lão quái vật nào đoạt xá đến, may mắn Vũ Linh biểu hiện cũng không làm họ thất vọng, cuối cùng đành quy cho biến dị linh căn ưu thế, bởi vì trước kia Mộ Thần Hy cũng gặp tương tự trường hợp, nhưng so Vũ Linh thêm dễ chấp nhận hơn nhiều.

Nếu Vũ Linh biết được mình nhém chút bị mấy người bóc lột chân tướng, nhất định sẽ cảm khái một phen, quả nhiên tu chân giới đâu đâu cũng là nhân tinh.

---------------

Hai mươi ngày sau, Vũ Linh đã xuất quan, khoảng cách Mộc U Cốc bí cảnh xuất thế còn mười sáu ngày, tính ra là vừa vặn.

Nàng tu vi là luyện khí ba tầng hậu kỳ, ước chừng sức chiến đấu có thể so luyện khí sáu tầng viên mãn, với tu vi thế này vào bên trong Mộc U Cốc bí cảnh còn là rất nguy hiểm.

Vũ Linh nhìn sáu cây huyết lệ đào đang theo gió nhẹ nhàng đu đưa, lại nhìn trên trời đang phủ đầy mây đen, trời sắp mưa, cơn mưa mùa thu thứ ba sau khi nàng chính thức đến thế giới này.

"Tháng tám, mưa thu a" Vũ Linh đưa tay đón nhận vài hạt mưa đầu tiên, cảm nhận trên tay truyền tới mát lạnh ướt át xúc cảm, môi khẽ cong cong.

"Ah!!!!"

Vũ Linh chợt vỗ trán, nàng quên mất, tác giả từng tiết lộ tháng tám ngày hai mươi ba là ngày sinh thần của Mộ Thần Hy.

Hôm nay là ngày mười bảy, còn mấy ngày nữa sẽ đến, Vũ Linh vò tóc, nàng có nên tặng quà mừng cho Mộ Thần Hy?

Hai năm trước sinh thần đầu tiên của nàng khi đến thế giới này đã trải qua cùng Tử Dận, Tử Dận đã lấy sáu cây huyết lệ đào này làm quà mừng cho Vũ Linh, sau một năm ở cùng Mộ Thần Hy thì sinh thần của nàng ngay đúng vào thời gian nàng bế quan, thế nên không thể mừng sinh thần.

Chờ đã, chẳng lẽ thanh Mạc Tà kiếm là qua sinh thần muộn cho nàng?

Vũ Linh trầm mặt, chắc là không phải đâu, nàng vẫn nên thanh tỉnh lại đừng tự mình đa tình, người như Mộ Thần Hy làm gì quan tâm đến sinh thần của nàng.

Chưa kể tu sĩ tu luyện dài lâu, tuổi thọ cũng theo đó tăng trưởng, nếu theo phàm nhân năm nào cũng mừng sinh thần, còn là thôi đi.

Kể ra cũng trùng hợp, sinh thần của Vũ Linh và Nhị Nha là cùng một ngày, Vũ Linh không ít lần vì điều này cảm khái một phen.

Cơn mưa kéo dài chừng hai canh giờ, Vũ Linh đóng lại cửa sổ quay người đi hướng phòng kho, sắp đến ngày rời đi, nàng nên chuẩn bị sắp xếp mọi thứ.

Năm ngày sau.

Từ từ hấp thu cuối cùng một dòng linh khí, Vũ Linh thu hồi tu luyện trạng thái, cầm lấy thiết kiếm Vũ Linh dưới tán hoa đào múa lên kiếm pháp.

Vẫn là các chiêu thức kiếm pháp cơ bản, dù đã tập hàng vạn lần Vũ Linh vẫn thấy mình như thiếu mất điều gì đó, điều này khiến nàng như lâm vào sương mù, Vũ Linh biết nếu nàng có thể phá tan tầng này sương mù, nhất định sẽ mang đến cho nàng kinh hỉ.

Chỉ là, nói dễ hơn làm, Vũ Linh vẫn lâm vào bế tắc, nàng càng cố gắng muốn phá tan tầng sương mù, thì trong lòng càng bức bối khó chịu, Vũ Linh nghĩ mình có lẽ đang gặp phải kiếm đạo bình cảnh.

Đâm một kiếm về phía trước, Vũ Linh chợt cúi người, đưa chân phải thẳng ra giữ thăng bằng, mũi hài theo đó đánh một vòng cung, trên tay thiết kiếm sắt nhọn cắt phá một đạo kiếm khí bất ngờ tập kích.

"Sư thúc, ngươi xuất quan rồi"

Vũ Linh thu kiếm, nhìn đứng phía sau mình lúc nào không biết Mộ Thần Hy, kiếm khí lúc nãy là hắn bắn ra.

"Ân"

Mộ Thần Hy lạnh nhạt ứng tiếng, mắt lạnh xem Vũ Linh, cái nhìn khiến Vũ Linh lông tơ đều dựng đứng.

"Đây là ngươi một năm qua thành quả?"

Giọng nói lạnh lùng không mang chút gợn sóng, Vũ Linh thầm than hỏng bét, nàng gặp phải bình cảnh Mộ Thần Hy nhất định đã nhận ra.

"Tệ hại"

Mộ Thần Hy như trần thuật phun ra hai từ, sau đó không chút lưu tình xoay người, bỏ lại một câu.

"Hai canh giờ trong vòng chém cho ta năm trăm cây trúc, dùng ngươi thiết kiếm, cấm dùng linh khí"

Vũ Linh: 〒_〒 Muốn mạng người a!!!!

Không ngờ sau một năm gặp lại Mộ Thần Hy liền cho nàng một món quà vô cùng kinh...hoàng thế này, nàng sai rồi, tên máu lạnh đó mà biết tặng nàng quà sinh thần, dám chắc mặt trời sẽ mọc đằng tây.

Tuy không tình nguyện Vũ Linh vẫn phải ngoan ngoãn mà chạy tới trúc lâm, đám trúc này cũng không là bình thường trúc a, nếu dùng linh lực truyền vào kiếm để chặt chúng thì năm trăm thân cây rất dễ dàng làm thành, nhưng nếu không dùng linh lực, thì không phải chỉ là hơi vất vả ba từ đơn giản.

Quả nhiên, Mộ Thần Hy và Vũ Linh khí tràng chính là không hợp nhau.

-----

Mười ngày sau.

Tại quảng trường, rất nhiều người đang tụ tập lại, nếu để ý sẽ thấy đại đa số người đến đều là ngoại môn đệ tử thanh y phục bào, mà nội môn bạch y phục bào chỉ chiếm chưa đến một phần ba.

Hôm nay là ngày khởi hành đi đến nơi Mộc U Cốc bí cảnh xuất thế, tính đến hiện tại Thiên Kiếm Tông có khoảng ngàn người sẽ tham gia, tông môn sẽ dùng hai chiếc đại hình phi chu để đưa đám người bọn họ rời đi.

Lưu Thẩm Nhã đứng trộn lẫn trong đám người, xung quanh nàng ai ai cũng kết thành đội, chỉ riêng nàng cô linh linh đứng một người, giống nàng nhân cũng không ít, nhưng chỉ có Lưu Thẩm Nhã đặc biệt khiến người hé mắt.

Bởi vì nàng đắc tội Triệu gia và Sơn gia, cả hai gia tộc đối với Lưu Thẩm Nhã dám giết chết con em đệ tử của mình rất tức giận, nhưng Lưu Thẩm Nhã không biết từ đâu đào tới một quả năm trăm năm Bạch Đinh Quả.

Vừa vặn được chưởng môn nhân nhìn trúng và có phần xem trọng nàng, cho nên Triệu gia và Sơn gia vì thế cố kỵ chưởng môn nên chưa dám ra tay, bình thường chỉ cho người chèn ép nàng, nhưng giờ Lưu Thẩm Nhã sẽ tham gia bí cảnh, đây nhất định sẽ là cơ hội tốt để ra tay.

Chết trong bí cảnh nhân, dù có phát hiện cũng không ai dám dị nghị điều gì.

Lưu Thẩm Nhã bị mọi người cô lập, không ai sẽ vì nàng ra mặt mà đắc tội Triệu gia cùng Sở gia, chưa kể còn một từ đầu không vừa mắt nàng đích tỷ và cũng là đệ tử nội môn Lưu Thiến Thiến.

Lưu Vĩnh đứng bên cạnh Lưu Thiến Thiến, đảo mắt nhìn đứng xa xa Lưu Thẩm Nhã, quay sang tỷ tỷ nói nhỏ.

"Tỷ tỷ, Lưu Thẩm Nhã ở bên kia"

Lưu Thiến Thiến theo Lưu Vĩnh nhìn sang, hừ lạnh một tiếng.

"Tiện nhân đó ngược lại còn rất to gan, đắc tội cả Triệu gia và Sơn gia, khiến Lưu gia chúng ta theo nàng bị liên lụy, nếu không phải nàng mạng lớn được chưởng môn ra mặt trợ giúp, hừ, nàng sớm bị đám người kia giết chết không chỉ trăm lần."

"Tỷ tỷ, ngươi nói xem Lưu Thẩm Nhã lấy Bạch Đinh Quả ở đâu ra? Hơn nữa nàng thật sự chỉ có một quả thôi sao? Còn có, nếu nàng đã có thứ tốt như thế không cống hiến cho gia tộc, lại đi đưa ra ngoài, ta thấy nàng chính là một bạch nhãn lang."

Lưu Thiến Thiến nghe Lưu Vĩnh nói thế càng thêm tức giận, Bạch Đinh Quả ý nghĩa thế nào nàng rất rõ, là loại quả không những có thể thanh trừ trong cơ thể tạp chất do sử dụng đan dược lâu ngày tích tụ độc tố, nó còn tác dụng tăng lên thọ nguyên, năm trăm năm Bạch Đinh Quả có thể gia tăng thêm một trăm năm thọ nguyên.

Vậy mà Lưu Thẩm Nhã trước không nghĩ tới

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK