Khả Ái đỏ mặt, hai tay ôm chặt Diễn Tước sợ sệt, lần đầu tiên của cô rất đau nha, có phải lần này cũng đau vậy không? Như nhìn thấu ý nghĩ đó của Khả Ái, Diễn Tước chỉ hôn môi an ủi, bàn tay vãn không rút ra khỏi hoa huy*t, tiếp tục luân động không ngừng, khiến Khả Ái lên cao trào lần thứ hai, cô há miệng thở dốc xin tha. Diễn Tước cười an ủi. Anh cởi chiệc khăn quấn lỏng lẻo ở hông ra, vật nam tímh đã sớm căng đau khó chịu cần được giải thoát, anh nhẹ nhàmg đưa vào trong khe huyệt đã sớm ướt át. Khả Ái nhíu nhíu mày, bụng dưới hơi trướng lên. Diễn Tước cũng chẳng sung sướng gì, cái miệng nhỏ phía dưới kẹp chặt anh. Anh thủ thỉ.
" Thả lỏng... Ái Ái"
Hai tay Khả Ái choàng qua cô Diễn Tước, mắt nhắm chặt, nhỏ giọng kêu.
" Đau..."
Diễn Tước lo lắng, đây đâu phải lần đầu tiên của Khả Ái, cố di chuyển chậm để cô thích nghi với dị vật lạ. Vừa nhẹ giọng an ủi.
" Sẽ không đau...thả lỏng đi!"
Cô đương nhiên lại nghe theo lời của anh, lỗi sợ cứ thế mà tiêu tán dần đi, phóng túng hơn.Dần dầnKhả Ái thích nghi được với vật to lớn của Diễn Tước, miệng nhỏ không khống chế được mà rên rỉ. Khoái cảm Diễn Tước mang đến xâm chiếm toàn bộ tâm hồn và thể xác của cô. Đầu óc dần dần mơ hồ, cô không rõ mình đã lên cao trào bao nhiêu lần, anh vẫn cứ tiếp tục luân động, căn phòng rộng lớn sực mùi vị tình dục.
Đêm, những ngôi sao sáng lấp lánh trên bầu trời đầy sao, Khả Ái mơ màng tỉnh dậy, bên cạnh, Diễn Tước ôm eo nhỏ của cô mắt nhắm nghiền, hơi thở đều đều, đôi lông mày thẳng tắp hiện lên vẻ ôn hoà, khác hẳn với lúc tỉnh là một người đàn ông yêu nghiệt lạnh lùng, lúc trên giường lại giống như mãnh thú vậy. Khả Ái tò mò, bàn tay nâng lên chạm vào lông mày, trượt xuống đôi mắt, lông mi, cánh mũi cao, cuối cùng là đôi môi mỏng quyến rũ. Tuy đèn của căn phòng mờ ảo nhưng cô vẫn thấy rõ vẻ đẹp của người đàn ông này. Cô tự hỏi, mình gặp người đàn ông này trong đời không biết là may mắn hay xui xẻo nữa.