Cứ thế suy tư, cô cũng không biếp mình thiếp đi từ lúc nào, bầu trời sao huyền ảo dần dần bị thay thế bởi ánh bình minh buổi sáng. Những tia nắng sớm chiếu rọi xuống căn phòng, chiếu lên từng đồ vật khiến chúng như được phủ một lớp vàng kim sa hoa. Đẹp đẽ đến mê hồn.
Khả Ái mở mắt ra, dụi dụi mắt, thấy anh vẫn còn ngủ, cô nhìn xung quanh tìm chiếc áo choàng tắm hôm qua. Vật đáng thương bị vùi lấp bên cạnh anh, cô phải rướn người sang mới lấy được.😑
Cô nhè nhẹ rướn người sang Diễn Tước, kéo chiếc áo bị anh nằm lên một nửa. Bỗng, anh mở mắt ra. Khả Ái giật mình định thu tay trở về. Nhưng lại bị anh kéo xuống, mặt cô áp vào khuôn ngực vạm vỡ của anh, nghe rõ từng nhịp tim mạnh mẽ trong lồng ngực anh. Cô đỏ mặt, kêu oai oái.
" A a a! Bỏ ra bỏ ra..!!!"
Diễn Tước ôm đầu cô kéo người cô lên, mắt đối mắt. Khuôn mặt đẹp trai sáng ngời được ánh mắt trời chiếu rọi vào như được rưới thêm một tầng ánh vàng kim, chói loá.
Anh cúi đầu hôn lên môi cô, nụ hôn triền miên kéo dài rất lâu. Khiến Khả Ái dãy dụa muốn thoát. Diễn Tước hôn sâu hơn, chiếc lưỡi ma quái đảo khắp khoang miệng cô, quấn vào chiếc lưỡi nhỏ của cô. Hút.
Cái tay anh để vào gáy cô, áp đầu cô gần thêm. Bàn tay mân mê xuống dưới khiến cô run rẩy. Miệng khó khăn mấp máy.
" Đừ..ng!"
Diễn Tước rời khỏi môi cô, để cho cô ngồi lên cơ bụng rắn chắc của mình. Giọng anh khàn khàn quyến rũ.
" Em có biết...trêu chọc đàn ông vào buổi sáng là...điều tối kị không? Hử? Nhất là...ở trên giường! Em có phải nên giúp anh dập lửa? "
Khả Ái cảm nhận được vật to lớn của anh dần dần to lên, xấu hổ muốn rời khỏi người Diễn Tước. Nhưng lại được Diễn Tước bế lên bước vào phòng tắm. Khả Ái bối rối khi Diễn Tước bế mình như vậy, thật là ngại ngùng a.
" Bỏ tôi xuống a!"
Diễn Tước đe doạ, mặt ranh mãnh.
" Em còn nói... Anh bắt em dập nửa giúp!"
Khả Ái sợ sệt, chối băng chối bỏ.
" Không có gì."
Diễn Tước bấy giờ mới cười tươi. Bế cô đặt vào phòng tắm to, chính mình cũng bước vào theo. Tiến hành bước tắm rửa xấu hổ nhất trong đời cô.