• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đang mải nói chuyện với Sênh Sênh, Bội Vy không hề biết ở phía xa xa có một đôi mắt đầy cưng chiều đang nhìn về hướng mình...

"Tặng cậu"

Một giọng nam ấm áp cắt ngang câu chuyện của Bội Vy và Sênh Sênh, ngẩng mặt Bội Vy nhìn thấy Lạc Dĩnh Chân đang nhìn mình đầy tình ý, trên tay cầm một bó hồng đỏ rực. Lạc Dĩnh Chân đích xác là tiểu thịt tươi thơm ngon mơn mởn của cả trường Đại Học D. Anh ta có làn da trắng trẻo mịn màng, ngũ quan tinh xảo với nét cười tỏa nắng. Thành tích học tập luôn xếp vào loại nhất nhì bảng ở trường, là con trai của Lạc gia buôn bán đá quý cũng được coi là giàu có, đây đúng là một đóa hồng tỏa hương ngào ngạt khiến các cô gái ngây ngất si mê.

Chuyện kết hôn của Bội Vy được giấu kín, vì vậy mà Lạc Dĩnh Chân không hề hay biết, hằng ngày vẫn kiên trì theo đuổi cô, đến nay cũng được hơn ba tháng rồi.

"Oa...oa ganh tị quá đi"

"Thích chết mất"

"Cậu xem bó hoa kia, chắc đắt tiền lắm đấy"

"Hu hu, anh Dĩnh Chân của mị"

......

Từ xa xa, tiếng hâm mộ của đám con gái cứ kéo dài không ngớt. Thích cái gì mà thích chứ, có giỏi các người chạy lại lấy đi này, phiền phức chết được.

Bội Vy vốn dĩ lúc đầu cũng có chút hảo cảm với hắn, nhưng hắn lại dùng hành động theo đuổi thái quá khiến cô cảm thấy dần dần chán ghét.

"Ừm, cảm ơn"

Không còn cách nào khác, Bội Vy đành phải nhận lấy bó hoa của hắn. Kệ, lấy xong rồi đem vứt! Thái độ lạnh nhạt này của Bội Vy Lạc Dĩnh Chân đã nhìn quen vậy nên vẫn vui vẻ quay về chỗ, chỉ cần cô nhận hoa là được (aiyo, nam phụ si tình này!)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK