Chap 34
Hạnh phúc đến quá đột ngột, Lâm An Vũ không biết làm cách nào để chăm sóc phụ nữ có thai cả. Thế là anh gọi điện thoại nhờ thư ký Tô mua cho mình một đống sách về chăm sóc thai phụ (Nói đúng hơn là gom cả cái nhà sách về =_=)
Sau đó đi thông báo tin tức này cho hai lão nhẫn nhà họ biết, tham khảo khắp nơi về mọi thứ liên quan đến bà bầu. Anh làm hết tất cả mọi thứ để chuẩn bị cho sự chào đời đầu tiên của thiên thần nhỏ. Đặc biệt anh còn không cho vợ động tay động chân vào việc gì hết, nếu gặp cô rửa bát hay tưới cây là lập tức chạy đến hùng hổ mà nói: " Không được đi lại lung tung, ở yên đó cho anh!".
Bội Vy được chăm sóc quá mức cẩn thận khiến cô cảm thấy buồn chán, haizzz.... Cái thai chỉ mới có một tháng mà cô sắp chán đến chết rồi, còn phải chịu đựng thêm tám tháng nữa, ông trời ơi!
Việc học ở trường cũng bị Lâm An Vũ đình lại, anh cho người xử lý hồ sơ của cô ở trường. Bội Vy cũng đành chịu, ai bảo cô lại mang thai vào lúc này.
Nhưng, Bội Vy vẫn luôn thắc mắc, cô có uống thuốc tránh thai, tại sao lại có con được? Cô nhìn qua Lâm An Vũ, nghi ngờ hỏi:
"Anh tráo thuốc tránh thai của em đúng không?"
Lâm An Vũ giật nảy mình, thôi xong rồi! Cô ấy mà biết là.... hậu quả khó tưởng tượng, anh lắp bắp:
"Bà xã... anh...anh"
Bội Vy cố gắng nhịn tức, cô vuốt vuốt ngực:
"Anh giỏi lắm!"
Lâm An Vũ chạy đến ôm tay cô, giọng đáng thương tội nghiệp:
"Bà xã, anh biết lỗi rồi! Em tuyệt đối đừng tức giận mà!"
Cái giọng này, sao mà nó ma mị thế chứ! Bội Vy đành chịu thua!
----------------------------------------
Qủa nhiên, động tĩnh của bên kia kéo dài không bao lâu thì một quả bom dội thẳng vào Lâm thị. Lần lượt các hợp đồng lớn nhỏ sắp ký đều bị hủy, hơn nữa các cổ đông còn đồng loạt đòi rút vốn. Các dự án mới xây dựng cũng bị ảnh hưởng do thiếu hụt ngân sách mà đình công, những linh kiện điện tử nhập về đều bị tráo, thị trường thì loan truyền tin đồn Lam thị làm ăn thất bại. Gía cổ phiếu của Lâm thị tuột dốc không phanh, nhưng để tiêu diệt Lâm thị thì như vậy chưa chắc đã đủ...
Mọi thứ trở nên rối rắm, Lâm An Vũ cuối cùng cũng đoán ra được bọn họ muốn làm gì, vì sáng nay Mạc Từ Hoa và Mạc Dung đã đến Lâm thị. Mạc Từ Hoa cầm một xấp tài liệu, đưa đến trước mặt Lâm An Vũ:
"Em rể, lâu ngày không gặp. Sao công ty em lại sa sút vậy?"
Lâm An Vũ giọng lạnh tanh:
"Em rể nào? Tôi không có vinh dự làm em rể Mạc tổng"
Mạc Từ Hoa cười âm hiểm, hắn châm điếu thuốc lên rít một hơi dài rồi lấy tờ giấy trong xấp tài liệu ra, nói:
"Ký vào cái này, mọi thứ tôi sẽ giúp cậu giải quyết"
Lâm An Vũ nhìn tờ giấy Chuyển nhượng cổ phần mà cười một cách sảng khoái, Mạc Từ Hoa và Mạc Dung không ngờ được anh lại có phản ứng này. Ông ta nghiêm giọng:
"Cậu vậy là có ý gì?"
"Các người nghĩ tờ giấy này có giá trị không?"
"Ý tôi là các người nghĩ tôi sẽ ký nó sao?"
Lâm An Vũ nói một cách tự nhiên nhất. Mạc Từ Hoa và Mạc Dung cũng nghĩ là anh sẽ không đồng ý, vậy nên Mạc Dung nhấn nút gọi một cuộc điện thoại. Đầu dây bên kia, âm thanh im ắng, chỉ nghe tiếng của một người đàn ông:
"Chúng tôi bắt được con ả đó rồi, giờ làm gì tiếp?"
Mạc Dung cố tình mở loa ngoài cho Lâm An Vũ nghe thấy, cô ta đáp:
"Cho tôi nghe tiếng của ả, chồng ả đang ở đây"
Bên kia lại nghe thấy tiếng của người đàn ông quát lớn:
"Này, nói vài câu xem nào. Chồng mày đang nghe đấy, kêu nó tới cứu mày đi"
Bội Vy vẫn ngậm chặt mồm không chịu nói, tức mình hắn tát cho cô một cái
"Chát"
Trong điện thoại nghe rõ mồn một. Môi cô chảy máu, cô sợ anh lo lắng nên cũng mở miệng, giọng cô khản đặc:
"Anh! Em không sao, đừng bị chúng uy hiếp"
Mặt Lâm An Vũ lập tức biến sắc, anh xiết chặt lòng bàn tay, gân xanh nổi lên rõ rệt. Các người, thực sự chọc giận Lâm An Vũ rồi!
------------------------------------------