Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương21: Sông Ngầm Dưới Lòng Đất

Ngoại trừ Hàn Sâm, bọn Thần Thiên Tử còn dùng tiền thuê thêm ba bốn mươi tên lính đánh thuê cần tiền không cần mạng, sau đó đám người cùng khỏi Cương Giáp Tí Hộ Sở, xuất phát thẳng vào chỗ sâu trong sơn mạch.

Mặc dù biết bọn Thần Thiên Tử dùng tiền tìm người sẽ không có chuyện gì tốt, nhưng bởi vì trọng thưởng trong miệng Thần Thiên Tử quá có sức hút, cho nên có rất nhiều người muốn đi mạo hiểm đánh cược một lần.

Cũng giống như Hàn Sâm lúc trước, nếu như không phải bị hai người Tần Huyên và Thần Thiên Tử bắt nạt, hắn cũng rất có thể sẽ vì tiền thưởng mà đi mạo hiểm.

Bây giờ Hàn Sâm đương nhiên không cần phải đi mạo hiểm nữa, thế nhưng bọn Thần Thiên Tử và La Thiên Dương lại muốn kéo hắn đi làm bia đỡ đạn, chuyện này lập tức khiến cho sát cơ trong lòng Hàn Sâm bùng cháy mạnh mẽ.

Hàn Sâm thờ ơ theo sau đám người, suy đoán xem bọn họ rốt cuộc muốn làm gì, lúc bọn Thần Thiên Tử chiêu mộ người, chỉ nói là đi săn sinh vật biến dị, bởi vì nơi nào đó có rất nhiều sinh vật bình thường và sinh vật nguyên thủy, cho nên cần phải có nhiều người.

Nhưng mấy lời nói nhảm này Hàn Sâm sẽ không tin, chỉ là săn giết một con sinh vật biến dị, lấy sức mạnh của đám Thần Thiên Tử còn không làm được ư.

Không nói tới Thần Thiên Tử, chỉ là mười tên cao thủ bên cạnh y, mỗi người đều có năng lực một mình giết chết sinh vật biến dị, nếu chỉ là một con sinh vật biến dị, vậy sẽ không cần mười người bọn họ cùng đi, hơn nữa còn chiêu một thêm một đám người như vậy.

Trên đường đi gặp phải dị sinh vật, bọn La Thiên Dương đều tiện tay giải quyết, thịt săn được trực tiếp phân cho những tên liều mạng được chiêu mộ tới, khiến cho tất cả mọi người vui vẻ không thôi.

Đoàn người đã đi liên tục sáu bảy ngày, bọn Thần Thiên Tử vẫn không có ý định dừng lại, mãi cho đến ngày thứ tám bọn họ mới hạ trại ở một miệng núi.

Chỗ này cách Cương Giáp Tí Hộ Sở rất xa, đã không có nhân loại qua lại, thứ duy nhất có thể gặp trên đường chỉ có dị sinh vật, một đường đến đây đám người Thần Thiên Tử đã giết chết không ít sinh vật nguyên thủy, có thể mang liền mang theo làm lương thực, không thể mang đều trực tiếp vứt bỏ.

- Xem ra cũng sắp đến nơi rồi, không biết bọn họ đến cùng muốn làm gì?Hàn Sâm vẫn không nghe ngóng được tin tức gì, nhưng nhìn vẻ mặt dần dần nghiêm nghị của bọn La Thiên Dương, xem ra hành động lần này tuyệt đối không đơn giản.

Ở trong doanh địa nghỉ ngơi suốt một ngày, sáng sớm hôm sau, bọn Thần Thiên Tử mới mang theo bọn họ tiến vào trong miệng núi, đi hơn mười dặm liền nhìn thấy hẻm núi phía trước xuất hiện một cái hang động lớn, kéo dài thẳng xuống lòng đất, cũng không biết nó rốt cuộc sậu bao nhiêu, nhìn xuống chỉ thấy một màu đen tối như mực.

Mọi người đều đốt đuốc lên, bọn Thần Thiên Tử để đám người đánh thuê đi phía trước, thẳng xuống hang động dưới lòng đất.

Đám người đánh thuê kia cũng biết đã đến lúc liều mạng, cả bọn đều e dè đi rất chậm.

- Lề mà lề mề như đàn bà vậy! Đi nhanh lên đi, còn muốn tiền hay không?La Thiên Dương giơ roi lên, hung hăng quất lên lưng mấy người cố ý đi chậm, lạnh giọng quát.

Đám lính đánh thuê không còn cách nào, chỉ có thể bước nhanh hơn đi xuống dưới.

Hàn Sâm cũng xen lẫn trong đám người kia, mặc dù là đi xuống dưới lòng đất, thế nhưng địa hình không quá lắc léo, một đường đi xuống bình an vô sự không có nguy hiểm gì, đám lính đánh thuê đều thở dài một hơi, cười cười nói nói.

Nơi cuối cùng hang động đã không có ánh sáng mặt trời, chỉ dựa vào ánh sáng lập lòe của bó đuốc mới có thể thấy được không gian cực lớn giống như hang động dưới mặt đất này, trước mặt bọn họ là một còn sông ngầm đang chảy về một hướng khác của hang động, cũng không biết nó sẽ chảy đến chỗ nào.

- Qua sông, đến bên bờ đối diện đi.

La Thiên Dương giơ roi lên chỉ sang bờ bên kia nói.

- La ca, tôi không biết bơi, con sông này rộng quá, tôi không qua được.

Một thanh niên được chiêu mộ đến nói.

- Ai bảo mấy người bơi qua, có thuyền hơi mà, mau bơm lên đi.

La Thiên Dương mở ba lô trên lưng tọa kỵ ra, bên trong quả nhiên có không ít thuyền hơi, sau khi bơm đầy khí, một chiếc thuyền cũng có thể chở bốn năm người.

Mọi người ba chân bốn cẳng bơm đầy khí vào thuyền hơi, bốn năm người một tổ, lên thuyền chèo tới bờ đối diện.

Bởi vì tốc độ nước chảy không quá nhanh cho nên không sợ thuyền bị cuốn về phía hạ du, lúc này đã có hai chiếc thuyền sắp cặp bờ.

Đột nhiên mặt nước đen như mực phát ra tiếng rào rào, một quái vật lao ra khỏi mặt nước, nửa thân lộ ở trên mặt sông, giống như mãng xà, nhưng thân thể nó còn lớn hơn thùng phi gấp mấy lần, toàn thân đều là vảy đen bóng loáng, miệng rắn há to đến mức có thể nuốt được cả một con trâu.

Chỉ là lúc này thứ nó nuốt không phải trâu, cái miệng đầy răng nanh giống như chậu máu kia một hơi táp thẳng đến thuyền hơi, thân thể khổng lồ trực tiếp đè nát chiếc thuyền nhỏ, mấy người ngồi trên thuyền đều tủm tủm rơi xuống sông.

Bọn họ sợ hãi không thôi, những chiếc thuyền nào đã xuống nước thì đều liều mạng chèo trở về, còn chưa xuống nước thì vứt thuyền mà chạy.

Đột nhiên ánh đao lóe lên trong bóng tối, hai người chạy nhanh nhất lập tức bị La Thiên Dương và một người khác chém bay đầu, La Thiên Dương cầm thanh đao vẫn còn đang rỉ máu chỉ vào mọi người hung ác kêu lên:- Quái vật chỉ có một con, đến bờ đối diện là có thể sống, CMN ai dám ôm tiền chạy, lão tử liền chém người đó, sống hay chết tự bọn mày chọn.

Tất cả mọi người bị khí thế hung ác huyết tinh của La Thiên Dương dọa sợ, liên tục có người bị La Thiên Dương lấy đao ép xuống nước, bơi đến bờ đối diện.

- Đám Thần Thiên Tử khốn kiếp, bọn họ muốn dùng mạng người lấp đầy dụng con quái vật kia sao?Hàn Sâm thầm mắng trong lòng, chiếc thuyền nhỏ lúc trước bị quái vật đè nát kia, mấy người rơi xuống nước đều liều mạng bơi đến bờ đối diện, thế nhưng mới bơi được một lúc đã bị thứ gì đó vô thanh vô thức kéo xuống nước.

Trên mặt sông đen kịt không thể thấy rõ tình huống bọn họ như thế nào, chỉ là mùi máu tanh nồng đậm kia đã chứng minh kết cuộc của bọn họ không được tốt đẹp cho lắm.

Đám lính đánh thuê lại bắt đầu chần chờ không dám bơi tới phía trước, thế nhưng bọn La Thiên Dương không nói hai lời trực tiếp vung đao chém, khiến cho bọn họ bất đắc dĩ phải lên thuyền chèo tới bờ bên kiaLúc thật sự xuống sông, không ai dám lơ là cảnh giác, cả đám liều mạng chèo về phía trước, cầu mong có thể nhanh chóng đến được bờ bên kia, ở trong lòng sông càng lâu thì càng nguy hiểm.

Hàn Sâm giơ bó đuốc chiếu khắp nơi xung quanh, vạn nhất quái vật kia thật sự từ trong nước lao ra, hắn nhất định sẽ không do dự gọi ra thần huyết thú hồn, bảo trụ mạng nhỏ của mình trước rồi tính sau.

Rào rào!Quái vật một lần nữa từ trong nước xông tới đè nát một con thuyền nhỏ, người ngồi trên đó lập tức kêu la thảm thiết, sau đó chợt nghe thấy tiếng sóng nước quay cuồng.

- Nhìn cái gì mà nhìn, muốn sống thì mau dùng sức chèo nhanh lên!Hàn Sâm rống lớn với hai người cùng thuyền đang bị dọa ngốc, bản thân hắn cũng liều mạng quơ mái chèo nhựa plastic trong tay, trong lòng đồng thời mắng to:- Đám Thần Thiên Tử khốn kiếp, đúng là là mất hết tính người, ngay cả loại chuyện thất đức này cũng làm ra đượcHai người cùng thuyền bị Hàn Sâm mắng tỉnh, đều cầm mái chèo liều mạng chèo, sau đó chợt nghe thấy sóng nước bên cạnh ọc ọc vang lên, thỉnh thoảng truyền đến âm thanh nước động và tiếng kêu thảm thiết, cũng không biết đã có bao nhiêu người táng thân trong miệng rắng rồi.

.
Chương22: Vỡ Trứng

Hàn Sâm có thể chắc chắn trăm phần trăm con rắn lớn kinh khủng này là một sinh vật thần huyết, sinh vật trong nước đã khó giết, huống chi nó còn là sinh vật thần huyết.

Đám người Thần Thiên Tử có nhiều cao thủ như vậy, nhưng cũng không muốn săn giết con rắn lớn này, dường như chỉ muốn cho nó săn no để bọn họ có thể an toàn đến bờ đối diện.

Hàn Sâm vừa liều mạng chèo vừa quan sát chỗ bờ đối diện, sau khi thuyền đến giữa sông, ánh sáng của bó đuốc đã có thể soi sáng bờ bên kia.

Từ khi Hàn Sâm tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, cơ năng của thân thể đã mạnh hơn không ít, thị lực cũng được tăng cường rất nhiều, tựa hồ đã có một chút năng lực nhìn ban đêm, lúc này hắn nhìn thấy ở trên vách đá bờ bên kia có một hang động đường kính 2 tới 3m, ngoài ra không có đường nào khác, xem ra cái hang động kia chính là nơi bọn Thần Thiên Tử muốn đến.

Hàn Sâm đang đánh giá hang động, đột nhiên nghe thấy bên cạnh vang lên tiếng nước chảy kịch liệt, lập tức kêu lớn không tốt, nghiêng người nhìn xem, quả nhiên thấy con hắc lân đại xà to lớn kia cách thuyền của hắn không đến 2m, miệng rắn khổng lồ táp thẳng đến thuyền của hắn, hàm răng nanh nhấp nhô không đều dần dần phóng to trong tròng mắt mọi người.

Hàn Sâm không chút nghĩ ngợi, xoay người nhảy vào trong nước trước, ở dưới nước gọi ra áo giáp Hắc Giáp Trùng bao phủ toàn thần, sau đó lặn hụp xuống nước, dốc sức liều mạng bơi đến bờ bên kia!.

Toàn bộ quá trình qua sông vô cùng thảm thiết, con hắc lân đại xà kia không biết là sức ăn kinh người hay là cố ý giết chết nhân loại, ba bốn mươi người cuối cùng chỉ có hai chiếc thuyền nhỏ đến được bờ bên kia, tổng cộng chỉ có bảy người sống sót, còn lại đều rơi xuống nước không biết sống chết, có lẽ tám chín phần mười đã mất mạng.

Mà con hắc lân đại xà kia cũng không nổi lên mặt nước nữa.

- Thiên Tử, con súc sinh hắc lân kia mặc dù là sinh vật thần huyết, nhưng chỉ số thông minh của nó không cao, bây giờ nó đã ăn no rồi, chúng ta qua sông sẽ không gặp nguy hiểm quá lớn.

La Thiên Dương cười nói.

- Qua sông.

Thần Thiên Tử ra lệnh một tiếng, lúc này mười mấy người bọn họ mới phân ra ba thuyền, chèo đến bờ sông bên kia.

Quả nhiên mãi đến lúc ba con thuyền cập bến bờ bên kia, con hắc lân đại xà lúc trước cũng không xuất hiện công kích bọn họ nữa, mười mấy người đều an toàn lên bờ.

- Còn ngẩn ra đấy làm gì? Đi vào bên trong!La Thiên Dương quất vài roi tới bảy người còn sống sót kia, bảy người bị y đánh vội vàng đi vào trong hang động.

Bảy người may mắn sống sót trong lòng run rẩy không thôi, thân thể vừa đi vừa run rẩy, bây giờ bọn họ đã rất hối hận, không nên ham tiền thưởng, có lẽ lúc nữa mạng nhỏ của mình phải để lại nơi đây, có tiền cũng không thể dùng.

Tuy nhiên một đường đi đến lại không gặp phải dị sinh vật nữa, đi hơn nửa tiếng, bọn họ đã đi đến phần cuối.

Phần cuối của hang động là một cái ao nước, bên cạnh ao nước có một cái ổ đá vụn đường kính mười mấy thước, ở giữa ổ đá vụn có hai quả trứng lớn cỡ trứng đà điểu, phía trên có hoa văn màu đen.

- Ha ha, quả nhiên không tệ, trứng của sinh vật thần huyết, lại có tới hai quả, lần này thần gen của mình có thể tăng lên đến tám mươi điểm rồi.

Thần Thiên Tử mừng lớn.

Cho dù như thế, Thần Thiên Tử cũng không mất đi lý trí, y liếc La Thiên Dương cũng đang hưng phấn một cái, La Thiên Dương lập tức hiểu ý, dùng roi đuổi bảy người kia kia đi lấy trứng.

Bảy người kia nơm nớp lo sợ đi đến ổ đá vụn, ôm hai quả trứng đi ra.

Thế nhưng còn chưa kịp rời khỏi ổ đá vụng, ao nước bên cạnh đã ùng ục trào lên, sau đó chỉ nghe bịch một tiếng, nước bên trong phun ra ngoài, theo nước chảy, một cái đầu rắn to lớn chui ra, đôi mắt màu máu quỷ dị nhìn chằm chằm vào mấy người đang ôm trứng rắn.

- CMN, sững sờ làm gì, ném trứng qua đây!Thần Thiên Tử hét to lên, nhưng mà bảy người kia đã sợ ngây người, bị hắc lân đại xà ngưng mắt nhìn gần như vậy, gan đều bị dọa vỡ rồi, hai chân mềm nhũn không còn sức, Thần Thiên Tử kêu thế nào cũng không có ai đáp lại y.

- CMN, đám phế vật vô tích sự!Thần Thiên Tử mắng lớn một tiếng, gọi ra thanh kiếm lớn màu đỏ, rút kiếm lao về phía mấy người.

Mấy người bọn La Thiên Dương cũng không chậm trễ, đều nhao nhao lấy binh khí ra, theo Thần Thiên Tử vọt tới.

Vài bước đã vọt tới chỗ mấy người đang bị dọa sợ ngây người kia, Thần Thiên Tử đoạt lấy hai quả trứng rắn, quay người nhanh chóng chạy ra khỏi hang động.

Con hắc lân đại xà kia nguyên bản còn lo lắng cho trứng của mình, lúc này thấy Thần Thiên Tử vậy mà cướp trứng rắn chạy ra ngoài, nó lập tức bạo phát, thân thể từ trong đầm nước lao ra, điên cuồng cắn tới đám người.

- Ngăn nó lại.

Thần Thiên Tử quát to một tiếng, nhưng bước chân ngược lại nhanh thêm mấy phần.

La Thiên Dương ác hơn, một phát bắt được hai người đang run lẩy bẩy, trực tiếp ném thẳng tới mặt con hắc lân đại xà kia, hắc lân đại xà há mồm ngai vài cái rồi nuốt xuống bụng.

Những người khác cũng học theo, xem mấy người còn sống làm khiên thịt để dùng, tạm thời ngăn chặn công kích của con hắc lân đại xà lại, vừa ngăn cản vừa lui ra ngoài hang động.

Thần Thiên Tử ôm hai quả trứng rắn chạy cực nhanh, không đầy một phút đã vọt tới cửa hang động, trong lòng đang vui mừng thì đột nhiên phía trước xuất hiện một nắm đấm màu vàng, rất nhanh đã biến lớn ở trong tròng mắt y.

Bành!Thần Thiên Tử sao có thể ngờ được cửa ra hang động bị người phục kích, nắm đấm màu vàng kia đánh thẳng vào mặt y như thế, mắt mũi đều bị đánh lệch cả đi, máu tươi chảy ào ào ra, cả người ngã xuống phía sau, theo bản năng lấy tay che mặt.

Mà hai quả trứng rắn y ôm trong ngực kia lập tức rơi xuống, chỉ thấy một bóng người màu vàng óng lưu loát nhảy lên, mỗi tay bắt được một quả trứng rắn, sau khi rơi xuống dất lập tức chạy như bay tới chỗ bờ sông.

- Kim Tệ!!!Thần Thiên Tử bụm mặt té xuống đất, lập tức gắng gượng chịu đựng bò lên, lúc nhìn thấy một thân áo giáp màu vàng óng độc nhất vô nhị kia, y sao có thể không nhận ra người kia là ai, vì thế lập tức cắn răng nghiến lợi kêu thành tiếng.

Hàn Sâm vừa rồi thừa dịp hỗn loạn bơi lên bờ, nhưng lại không đi vào hang động mà ẩn núp ở một bên, chờ bọn Thần Thiên Tử tiến vào trong hang động, lúc này mới lặng lẽ theo sau, ở bên ngoài nhìn chốc lát, đúng lúc thấy Thần Thiên Tử mang theo trứng rắn lao tới liền không chút do dự nện y một quyền, thuận tiện mang hai quả trứng rắn đi.

Hàn Sâm âm thầm tiếc nuối Nguyệt Nha Thương của mình bị đã Tuyết Long Nhạn làm hỏng, nếu không khi nãy đã có thể giải quyết mối họa ngầm Thần Thiên Tử này đi.

Hàn Sâm vừa mới chạy đến bờ sông, đột nhiên thấy nước sông quay cuồng, một con hắc lân đại xà cực lớn từ trong nước sông nhô ra.

- CMN, tại sao ở đây còn một con nữa?Hàn Sâm quay đầu nhìn về phía sau, bọn Thần Thiên Tử đã vọt ra, phía sau cũng có một con hắc lân đại xà đang đuổi theo.

- Mẹ kiếp, mày chạy nữa đi, Kim Tệ, lần này xem tao giết mày thế nào.

Thần Thiên Tử đã hận Kim Tệ đến tận xương tủy, lúc này thấy hắn bị hắc lân đại xà ngăn lại, trong lòng hả hê không thôi.

Mắt thấy con hắc lân đại xà từ trong lòng sông chui ra đang nhìn chằm chằm vào mình, ý nghĩ của Hàn Sâm cấp tốc xoay chuyển, tay phải âm thầm dùng sức, ném một quả trứng rắn trong tay về phía Thần Thiên Tử:- Đón lấy, mỗi người một quả, chúng ta liên thủ đối phó đại xà trước.

- Có quỷ mới liên thủ với mày, hôm nay ông mày trứng muốn cầm, người cũng muốn giết!Thần Thiên Tử tưởng rằng Hàn Sâm đang sợ hãi, cười lạnh bắt lấy trứng rắn, ai ngờ vừa chụp đến thì trứng rắn liền vỡ ra, lòng đỏ lòng trắng trứng văng tung tóe cả người, Thần Thiên Tử lập tức ngây dại.

.
Chương23: Mặc Ngọc Cầu

Rốngggg!!!!Hắc lân đại xà ở trong sông phát ra một tiếng gầm quái lạ, tựa như nổi điên lao đến Thần Thiên Tử đang dính lòng trắng lòng đỏ trứng đầy người, tiếng kêu tựa như đang gào khóc, hoàn toàn phát điên, căn bản không để ý tới Hàn Sâm ở bên cạnh, trong mắt chỉ còn lại Thần Thiên Tử đang sững sờ giống như bị điểm huyệt.Hàn Sâm không nói hai lời xoay người chạy, mang theo quả trứng rắn còn lại, nhảy lên một chiếc thuyền hơi, liều mạng chèo đến bờ bên kia, cũng không nhìn lại phía sau sẽ có kết quả gì.Trên tay hắn còn một quả trứng rắn, nếu như hai con rắn lớn kia quay sang tìm hắn, vậy thì chuyện này hết vui rồi.- Kim Tệ, thằng ch.

.

.Hàn Sâm chỉ nghe phía sau truyền đến tiếng chửi vô cùng tức giận của Thần Thiên Tử, nhưng mà cũng chỉ nghe được đến thế, sau đó đã bị tiếng la hét và tiếng thú gào che lấp.Hàn Sâm một hơi chèo đến bờ bên kia, sau khi nhảy lên bờ về liền dốc sức liều mạng chạy ra khỏi hang động, ra khỏi hang động cũng không ngừng lại, hắn dựa theo đường cũ chạy một mạch về Cương Giáp Tí Hộ Sở.Chạy một hồi Hàn Sâm lại cảm thấy không đúng, vạn nhất bọn Thần Thiên Tử sống sót nhất định sẽ tới tìm hắn, đám người kia đều có tọa kỵ, hai chân mình sao lại lại tọa kỵ của họ.Cắn răng một cái, Hàn Sâm chạy sang một hướng khác, tình nguyện đi đường vòng xa một chút, chấp nhận nguy hiểm lớn một chút, cũng tốt hơn việc bị bọn Thần Thiên Tử đuổi theo.Bọn Thần Thiên Tử kia nhiều năm ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, mỗi người đều là nhân vật hung ác trên thân mang theo rất nhiều thú hồn, cho dù đấu không lại hai con hắc lân đại xà, cũng không dễ dàng chết đi như vậy, nhất định có mấy người trốn thoát, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.Để tránh đêm dài lắm mộng, ban đêm Hàn Sâm tìm một góc núi tránh gió, kiếm chút ít củi, phủ một lớp bùn mỏng lên trừng rồi nướng lên.Vừa nướng, Hàn Sâm vừa lẩm bẩm nói:- Sinh mạng nhỏ bé à, thay vì đến cái thế giới bẩn thỉu này, hãy để cho tao nhận lấy tất cả tội nghiệt, tiễn mày trở lại Cực Nhạc Tịnh Thổ đi.- Săn giết ấu thể thần huyết Mặc Ngọc Cầu, không đạt được thú hồn, ăn vào có thể nhận được từ 0 đến 10 điểm thần gen.Nướng trong chốc lát, trong đầu Hàn Sâm liền vang lên âm thanh kỳ dị.- Thì ra thứ này không phải là rắn, nhưng đáng tiếc không lấy được thú hồn.Hàn Sâm lòng tham không đáy nghĩ.Rất nhanh trứng Mặc Ngọc Cầu đã bị nướng chín, Hàn Sâm dùng gậy đập nát lớp bùn bên ngoài, đồng thời bóc vỏ trứng ra, trước mặt hắn liền xuất hiện lòng trắng trứng thơm nức trắng nõn.Hàn Sâm cắn một miếng, lập tức miệng đầy mùi thơm, thứ này ngon hơn trứng gà vô số lần.- Ăn ấu thể Mặc Ngọc Cầu, đạt được một điểm thần gen...Hàn Sâm một hơi ăn sạch trứng của Mặc Ngọc Cầu, bụng căng phình cả lên, tổng cộng tăng thêm được năm điểm thần gen, cộng thêm lúc trước tám điểm, hiện tại Hàn Sâm đã có mười ba điểm thần gen.Lúc Hàn Sâm đi đường vòng trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở đã là tám chín ngày sau, đám người bọn Thần Thiên Tử hai ngày trước đã về tới Cương Giáp Tí Hộ Sở.Nhưng trên thân mỗi người đều mang thương tích, cuối cùng chỉ có tám người trở về, tâm phúc đắc lực bên cạnh Thần Thiên Tử chết khá nhiều người.Ban đầu đám Thần Thiên Tử giữ miệng rất kín, không lộ ra chút manh mối bọn họ sẽ đi đâu, đám Tần Huyên và Quyền ca cũng không nghe ngón được chút nào.Thế nhưng sau đó có mấy tên lính đánh thuê rơi xuống nước không chết, được sông ngầm cuốn về hạ du, bọn Tần Huyên và Quyền ca mới biết đám người Thần Thiên Tử muốn làm gì.Nhưng mà mấy tên lính đánh thuê cũng không biết chuyện xảy ra sau đó, bọn Tần Huyên chỉ cho rằng đám người Thần Thiên Tử bị Mặc Ngọc Cầu đánh bị thương.Đáng tiếc bọn họ chỉ đoán đúng phân nửa, bọn Thần Thiên Tử sở dĩ thảm bại như vậy, hơn phân nửa là nhờ quả "trứng" của Hàn Sâm.Nếu không cho dù không lấy được trứng, bọn họ cũng không cần liều mạng với hai con Mặc Ngọc Cầu kia.Thần Thiên Tử sợ bị người ta nhạo báng cho nên không nói chuyện sau đó ra, tuy nhiên y lại âm thầm triển khai một đợt hành động tìm kiếm Kim Tệ mới.- Quá đáng tiếc, hai tên khốn Thần Thiên Tử và La Thiên Dương kia vậy mà không chết.Sau khi Hàn Sâm biết chuyện xảy ra liền âm thầm thở dài một hơi.Nguyên bản hắn còn sợ rằng mình sống sót trở về sẽ khiến Thần Thiên Tử hoài nghi, cắn mãi không tha.Nếu như đã có vài tiền lệ rồi, Hàn Sâm không cần phải băn khoăn nữa, tiện đường bắt sống một con Đồng Nha Thú cấp nguyên thủy trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở, nếu như bọn Thần Thiên Tử thật sự tìm tới, hắn cũng có thể nói là mình bị cuốn xuống hạ du, may mắn chạy thoát được.Hiển nhiên Hàn Sâm đã nghĩ nhiều rồi, Thần Thiên Tử căn bản không có thời gian đến tìm hắn gây phiền phức, đã sớm nhận định Hàn Sâm may mắn sống sót, hoàn toàn không liên tưởng hắn và Kim Tệ là cùng một người.Một chuyến này Hàn Sâm đi đến nửa tháng, hắn truyền tống rời khỏi thế giới Tí Hộ Sở, muốn về nhà thăm mẹ và Hàn Nghiên, nào ngờ còn chưa ra khỏi cổng trạm chuyên chở, hắn đã thấy Tần Huyên mặc quân trang đứng ở chỗ cửa ra, mặt mũi lạnh lẽo nhìn hắn.- Cậu quả thật rất biết cách trốn đấy, hơn nửa tháng không đi ra, cậu cho rằng như thế thì tôi sẽ bỏ qua cho cậu ư? Làm chuyện xấu thì phải tiếp nhận trừng phạt, cậu trốn không thoát đâu.- Tần đại tiểu thư, phải làm thế nào cô mới bằng lòng buông tha cho tôi đây?Hàn Sâm buồn bực nhìn Tần Huyên nói, bây giờ Tần Huyên là trạm trưởng trạm chuyên chở này, muốn tránh mặt cô ấy căn bản là chuyện không thể.- Muốn tôi bỏ qua cũng rất đơn gian, mặc bộ đồ này lên rồi đi theo tôi.Tần Huyên ném cho Hàn Sâm một bộ quần áo chiến đấu.- Đi thì đi, dù gì cũng không đến mức đánh chết tôi.Hàn Sâm cắn răng một cái, ôm bộ quần áo chiến đấu đi theo Tần Huyên trở về trạm chuyên chở.Chỉ là không phải đi tới thế giới Tí Hộ Sở, mà là đi đến phòng chiến đấu của trạm chuyên chở.Sau khi Hàn Sâm thay xong quần áo chiến đấu liền bước ra, hắn thấy Tần Huyên đã mặc một bộ quần áo chiến đấu màu đỏ viền đen đợi sẵn ở trong phòng.Quần áo chiến đấu cũng không phải quần áo bình thường, mà là một loại sản phẩm công nghệ cao, có một chút tác dụng phòng ngự, còn có máy truyền cảm bên trong, có thể ghi lại các loại số liệu trong lúc chiến đấu.Ví dụ như nhịp tim, hô hấp, tốc độ ra quyền, tốc độ di chuyển bản thân.

.

.

đều có ghi chép tỉ mỉ, còn có xung lượng phải thừa nhận lúc bị đánh trúng.

.

.

tất cả các số liệu đều sẽ được ghi chép lại, giúp cho người sử dụng hiểu rõ trạng thái bản thân, có thể căn cứ theo số liệu để xác định phương hướng rèn luyện sau này của mình.- Đánh thắng tôi...!sau này tôi sẽ không tìm cậu gây chuyện nữa.Tần Huyên ngoắc ngón tay gọi Hàn Sâm, ra hiệu Hàn Sâm có thể tấn công.- Cô muốn mạng tôi thì cứ nói thẳng đi, gen thần huyết của cô đã sắp đầy 100 rồi, thú hồn cao cấp có vô số, còn ở trong quân đội huấn luyện lâu như vậy, tôi chỉ là một tên học sinh vừa mới tốt nghiệp, sao có thể đánh thắng cô được?Cho dù Hàn Sâm có thể đánh thắng, hắn cũng không muốn lộ ra chuyện mình là Kim Tệ, huống chi hắn thật sự không biết mình có thể đánh thắng Tần Huyên hay không.- Chúng ta đều không dùng thú hồn, nếu như cậu có thể tiếp được năm mươi chiêu của tôi, vậy chuyện của chúng ta coi như xong.Tần Huyên lạnh nhạt nói.- Được, một lời đã định.Trong lòng Hàn Sâm quyết tâm:- Cô không dùng thú hồn, tôi chỉ thủ chứ không công, tôi không tin ngay cả năm mươi chiêu của cô cũng không đỡ nổi..
Chương24: Kỹ Xảo Đánh Lén

Tần Huyên đã quyết định cẩn thận dạy dỗ Hàn Sâm một trận, lần thứ nhất Hàn Sâm chọc mông cô, cô ta còn có thể cho rằng Hàn Sâm là tuổi trẻ vô tri, nhưng mà lúc trên đoàn tàu lại bị Hàn Sâm quấy rối, chuyện này rất khó để nói là trùng hợp.Đã cho rằng Hàn Sâm là một tên lưu manh, sau khi Tần Huyên hoạt động tay chân liền đi đến trước mặt Hàn Sâm, đôi mắt đẹp hung dữ nhìn hắn nói:- Cậu ra tay trước đi.Bành!Hàn Sâm đánh một quyền lên trên mặt Tần Huyên, khiến cho Tần Huyên che mũi rút lui vài bước, mở to hai mắt không thể tin tưởng nhìn hắn.Cô quả thật chưa từng gặp qua người nào giống như Hàn Sâm, vừa mới nói để cho Hàn Sâm ra tay trước, Hàn Sâm thật sự không nói hai lời đột nhiên một quyền đánh tới, hành vi của hắn hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Tần Huyên, khiến cho cô nhất thời không kịp phản ứng, hơn nữa khoảng cách đứng lại quá gần, lập tức bị Hàn Sâm đánh trúng vào mũi.Ở trong nhận thức của cô, luận võ ở trong phòng chiến đấu, không phải là hai bên đi đến giữa sàn chào hỏi, sau đó mới ra chiêu đối chiến hay sao? Hơn nữa là đàn ông con trai, bình thường ở trước mặt cô đều biểu hiện rất lịch sự, cho dù thực lực không đủ, cũng phải bày ra khí khái nam nhi của mình, nào giống như Hàn Sâm, bên này vừa dứt lời, hắn lại không chút do dự đánh tới, hơn nữa còn đánh vào khuôn mặt không mang dụng cụ bảo hộ của cô, khi phách nam tử hán đại trượng phu đâu?- Thực xin lỗi...!thực xin lỗi...!còn chưa bắt đầu sao?Hàn Sâm liên tục nói xin lỗi, nghĩ thầm sau này mình thường xuyên phải theo trạm chuyên chở, nam tử hán đại trượng phu cần gì chấp nhất với phụ nữ như thế, để cô ấy đánh vài cái hả giận là được rồi, vốn là muốn nhanh chóng chấm dứt, không ngờ một quyền của mình lại đánh lên trên mũi Tần Huyên, khiến cho cái mũi nhỏ cao của cô ấy đỏ cả lên rồi, lúc này đôi mắt đẹp đang ngậm nước mắt óng ánh.- Đã bắt đầu rồi, chúng ta tiếp tục, cậu.

.

.Bốp!Thế nhưng lúc Tần Huyên vừa mới nói chúng ta tiếp tục xong, vốn còn có lời muốn nói nữa, ai ngờ Hàn Sâm nghe cô nói chúng ta tiếp tục xong, vậy mà lại đánh tới một quyền, vị trí ngay chính giữa mũi của cô, nguyên bản cái mũi xinh xắn vẫn còn đau nhức, hiện tại chịu thêm một đòn, Tần Huyên liền phải che mũi ngồi chồm hổm trên mặt đất, đau tới nỗi nước mắt đều không ngăn được tràn ra.- Không phải là cô nói chúng ta tiếp tục sao, tôi còn tưởng rằng.

.

.Hàn Sâm vội vàng giải thích.- Tôi đánh chết cậu.

.

.Tần Huyên từ dưới đất nhảy lên một cái, cũng không quan tâm tới quy củ gì nữa, hướng về phía Hàn Sâm quyền đấm cước đá một hồi.Hàn Sâm liều mạng ngăn cản quyền cước của Tần Huyên, Nhưng rất nhanh hắn phát hiện những quyền cước và kỹ năng vật lộn mà mình học trong trường học kém quá xa Tần Huyên, ngay cả phòng thủ cũng không phòng được, hai ba quyền đã bị Tần Huyên đã phá vỡ xu thế phòng thủ, miễn cưỡng chống đỡ được hơn mười quyền liền bị đánh ngã xuống đất.- Cậu không đỡ được 50 chiêu của tôi, lần sau lại tiếp tục.Tần Huyên hầm hầm quay người đi, vứt bỏ Hàn Sâm thương tích đầy mình lại.Hàn Sâm cười khổ, cũng may trên người mặc quần áo chiến đấu, không thật sự bị thương, chịu chút ít nỗi khổ da thịt mà thôi.

Chỉ là hôm nay hình như không thể khiến cho Tần Huyên hả giận, ngược lại làm cho cô ấy càng tức giận hơn.Hàn Sâm rời khỏi trạm chuyên chở về nhà, Tần Huyên ở trong trạm chạy thẳng đến phòng điều khiển, lấy hình ảnh và số liệu đối chiến vừa rồi ra, chuẩn bị xóa bỏ hình ảnh vừa rồi đi.Tốt xấu gì cô cũng là trạm trưởng trạm chuyên chở này, hơn nữa còn là người mạnh nhất ở trong Cương Giáp Tí Hộ Sở, thế mà lại bị tên cuồng mông dùng hai quyền đánh chảy nước mắt, giống như là một cô bé bị bắt nạt khóc lên vậy, loại hình ảnh này sao có thể để cho người ngoài thấy được.Trước khi xóa bỏ, Tần Huyên lại xem thêm một lần, nhưng lần này lại khiến cho Tần Huyên có chút ngây người, nguyên bản cô cho rằng mình bị trúng quyền là do bản thân quá chủ quan, không có tâm lý phòng bị, để cho Hàn Sâm có cơ hội đánh lén.Thế nhưng sau khi xem lại, đột nhiên Tần Huyên phát hiện mặc dù đây cũng là một nguyên nhân, thế nhưng cũng không phải toàn bộ, Hàn Sâm có thể đánh trúng cô, cũng không phải bởi vì cô chủ quan.- Chẳng lẽ là.

.

.Tần Huyên lại xem đoạn cô bị đánh trúng kia, sau đó xem đi xem lại mấy lần, cuối cùng còn so sánh với số liệu mà quần áo chiến đấu ghi chép được.- Quả nhiên là như vậy, quyền cước kỹ xảo cận chiến của hắn thật sự rất kém cỏi, chỉ bằng một người tốt nghiệp chương trình giáo dục bắt buộc, nhưng lúc hắn ra tay thì tính bạo phát và sức bật lại nằm ngoài dự đoán của mình.Tần Huyên vừa xem số liệu vừa tự lẩm bẩm:- Hơn nữa lúc hắn ra tay có một loại cảm giác rất đặc biệt, phải hình dung như thế nào nhỉ, sát thủ.

.

.đúng.

.

.chính là sát thủ.

.

.trước khi hắn ra tay, hoàn toàn không cảm thấy hắn có ý đồ ra tay, khiến cho người ta không có chút cảnh giác, lúc hắn ra quyền cũng không cảm thấy bất kỳ tâm tình chập chờn nào, không có một chút sát cơ, thế nhưng lại dốc hết toàn lực, hành động và cảm xúc hoàn toàn độc lập với nhau, tựa như một sát thủ chuyên nghiếp, lúc bình thường luôn ngụy trang, đột nhiên nhất kích tất sát.- Không đúng, hắn chỉ là một học sinh vừa mới tốt nghiệp không lâu, sao có thể là một sát thủ được? Hơn nữa nhìn thân thủ của hắn, tuyệt đối không thể là một sát thủ cao minh, chẳng lẽ loại cảm xúc độc lập này là thiên phú bẩm sinh của hắn?Tần Huyên nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ nghĩ tới một khả năng như vậy.Cô nào biết rằng lúc trước Hàn Sâm do quá nghèo nên mới tiến vào thế giới Tí Hộ Sở, vừa vào lại đắc tội với cô, lại bị Thần Thiên Tử bắt nạt.Không ai dám đi cùng Hàn Sâm, cũng không có ai dám giao dịch với hắn.

Thế là một học sinh mới tốt nghiệp cầm theo con dao găm hợp kim bình thường nhất, không có bất kỳ kinh nghiệm nào đi săn giết dị sinh vật.Cho dù chỉ là sinh vật bình thường, đối với một người mới mà nói, cũng phải liều mạng mới giết được.Huống chi có rất nhiều dị sinh vật đều đi theo đàn, Hàn Sâm nhất định phải canh chuẩn thời điểm, tìm một cơ hội tốt nhất đánh lén giết chết một con lạc đàn, nếu bị đàn sinh vật bình thường bao vây, vậy hắn chỉ có một con đường chết.Phương pháp giảm thiểu nguy hiểm đến mức thấp nhất đương nhiên là mai phục đánh lén, muốn mai phục đánh lén hiệu quả, quan trọng nhất chính là không thể để cho dị sinh vật vốn có xúc giác nhạy bén hơn nhân loại cảm thấy nguy hiểm, trong một hai tháng đầu, cơ bản Hàn Sâm đều tôi luyện loại năng lực này của mình.Trải qua nhiều lần thất bại, hắn dần dần che dấu tâm tình và khí tức của mình, không để cho dị sinh vật cảm thấy nguy hiểm.Về sau, một ít dị sinh vật bình thường không có tính chủ động công kích, lúc Hàn Sâm đi đến bên cạnh chúng, chúng thậm chí không cảm thấy được khí tức nguy hiểm, sau đó bị Hàn Sâm đột nhiên ra tay đánh chết.Mặc dù chuyện này có hơi hèn hạ, nhưng đây cũng là phương pháp duy nhất để Hàn Sâm sinh tồn trong thế giới Tí Hộ Sở lúc ấy.Về sau Hàn Sâm muốn đi săn giết sinh vật cấp nguyên thủy, cho nên vẫn không ngừng luyện tập và cải tiến thói quen ra tay của mình, dần dần đã trở thành bản năng.Mặc dù kỹ xảo cận chiến của Hàn Sâm kém cao thủ chân chính rất xa, nhưng luận tính bạo phát cùng việc nắm bắt thời cơ, hắn không kém hơn mấy người kia bao nhiêu, dù sao những kỹ xảo kia của hắn đều ren luyện ở ranh giới sống và chết, chỉ là hắn không giết người mà là giết dị sinh vật..
Chương25: Ác Quỷ Triền Thân

- Lực lượng, tốc độ còn có sức bật của hắn hình như cũng không tồi, trình độ tiến hóa gen hẳn không thấp, hoặc là có tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật?Tần Huyên lại nhìn một ít số liệu, nhưng cũng không quá để ở trong lòng.

Số liệu của Hàn Sâm xác thực cao hơn người bình thường một chút, nhưng số liệu giống như vậy, bên trong Cương Giáp Tí Hộ Sở có rất nhiều, thế nhưng xuất hiện ở trên người Hàn Sâm lại khiến cô hơi bất ngờ, tuy nhiên cũng không phải là vấn đề gì lớn gì.

- Thiên phú cũng không tệ, đáng tiếc là phẩm đức quá kém, vừa háo sắc lại còn hèn hạ, quả thực là hết thuốc chữa, lần sau có thời gian lại thu thập hắn một trận.

Tần Huyên hầm hầm nghĩ.

Bởi vì hai quyền kia của Hàn Sâm mà hắn lại có thêm cái mác đánh lén hèn hạ, thế nhưng vì sinh tồn nên hắn phải rèn luyện những thứ này thành bản năng, sao có thể trách hắn được.

Ở bên ngoài hang động Mặc Ngọc Cầu, Hàn Sâm có thể đánh trúng mặt Thần Thiên Tử cũng là nhờ vào loại bản năng này, nếu không với trình độ tiến hóa gen, Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật và năng lực phản ứng của Thần Thiên Tử, cho dù dưới tình huống không có phòng bị, người bình thường cũng rất khó đánh trúng y được.

Am hiểu đánh lén, tuy nghe không vinh quang, nhưng lại rất thực dụng.

Về đến nhà ăn bữa cơm với mẹ và Hàn Nghiên, nghỉ ngơi một ngày, hôm sau Hàn Sâm cũng không tiến vào thế giới Tí Hộ Sở, mà là ngồi đoàn tàu từ trường tới một võ đạo quán.

Thứ Hàn Sâm học được ở trong chương trình giáo dục bắt buộc cũng chỉ là trụ cột võ học mà thôi, đều là những thứ cơ bản nhất.

Nhưng sau khi nhân loại đạt được gen ở trong Tí Hộ Sở, các phương diện tố chất thân thể đều tăng cường lên theo, hơn nữa tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, thân thể đã không giống với người bình thường nữa, trình độ thể chất khác nhau, có thể tu luyện một ít tân võ học mà người bình thường không có cách nào luyện được.

Loại tân võ học này ngoại trừ ở trong học viện cao cấp, nơi còn lại có thể học là ở võ đạo quán, có vài người còn xem đây là nghề nhiệp huấn luyện viên tân võ học.

Khác với phương thức truyền thừa cổ võ, võ đạo quán không cần sư phụ có tên tuổi, cũng không phải muốn truyền thừa lưu phái võ học của mình, tiêu chuẩn duy nhất chính là tiền tài, tiền càng nhiều sẽ học được võ học càng lợi hại.

Đương nhiên, tân võ học cũng có yêu cầu đối với tố chất thân thể, nếu như thân thể không đạt yêu cầu, cho dù biết rõ phương pháp cũng không luyện được.

Trước kia Hàn Sâm không có tiền, tố chất thân thể cũng không tốt, nhưng bây giờ đã khác, hiện tại hắn đã có được mười ba điểm thần gen, ba loại gen khác cũng có không ít, tố chất thân thể đã tăng trên diện rộng, hơn nữa Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật cũng đã nhập môn, tố chất thân thể của hắn trong cùng lừa cũng xem như rất khá.

Võ đạo quán này tên là "Chiến Thần", là một nơi rất nổi danh ở trên Lạc Gia tinh, tuy học phí rất đắt, nhưng mà võ học truyền thụ đều không tồi, nghe nói quán chủ của võ đạo quán là một vị lão binh giải ngũ, lúc làm lính vô cùng nổi danh, về sau bị thương nặng trong một lần hành động, cho nên mới xuất ngũ trở lại Lạc Gia tinh mở Chiến Thần võ đạo quán này.

Tất cả mọi người gọi lão binh này là "lão quỷ", muốn y truyền thụ võ học cũng không khó, chỉ cần bỏ đủ tiền, muốn học cái gì y đều dạy, hơn nữa quả thật có thể học được một ít thứ hữu dụng.

- Người trẻ tuổi, muốn học thứ gì? Chỗ này của tôi được phân chia thành lớp sơ cấp, lớp trung cấp, lớp cao cấp và lớp đặc cấp, quyền cước, binh khí, nhuyễn ngạnh công phu, cho dù là Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật cũng có thể truyền thụ.

Lớp sơ cấp có thể tự do chọn lựa một môn tân võ học sơ cấp, học phí 1 vạn tệ, lớp trung cấp có thể tự do chọn lựa một môn võ học cấp trung, học phí 10 vạn tệ, lớp cao cấp 100 vạn, lớp đặc cấp 1000 vạn, dạy toàn bộ.

Người trẻ tuổi, nhìn khí chất của cậu là biết không phải người bình thường, khí vũ hiên ngang, tương lai tất thành đại sự, hay là lấy combo giáo án lớp đặc cấp đi, tổng cộng mười hai bộ tân võ học, chỉ lấy 500 triệu.

Trong văn phòng, lão quỷ cười híp mắt nhìn Hàn Sâm nói, bộ dáng tham lam kia giống như là cự long nhìn thấy kim tệ vậy.

- Tôi đăng ký lớp cao cấp, muốn học bộ Ác Quỷ Triền Thân kia của ông.

Hàn Sâm đến có mục đích, lúc trước cha hắn đã từng học qua tân võ học ở chỗ này, từng nói với hắn, lão quỷ rất có nghề, có một bộ tân võ học tên là Ác Quỷ Triền Thân rất tốt, nhưng đáng tiếc lúc trước tố chất thân thể của ông không đủ, không học được Ác Quỷ Triền Thân, vẫn luôn tiếc hận, ở trước mặt Hàn Sâm nói rất nhiều lần, thậm chí dặn dò Hàn Sâm sau này trưởng thành, có cơ hội nhất định phải học Ác Quỷ Triền Thân.

Lần này Hàn Sâm tới, chính là vì môn tân võ học Ác Quỷ Triền Thân này, căn cứ theo lời của cha hắn năm đó, bộ Ác Quỷ Triền Thân này nếu như dùng để đối phó với phụ nữ, nhất định sẽ có hiệu quả xuất kỳ bất ý, có thể lấy yếu thắng mạnh.

Hàn Sâm lại đắc tội với Tần Huyên, nhìn bộ dáng tức giận của cô ấy, hắn nghĩ cô sẽ không dễ gì buông tha cho mình.

Hắn tự nhiên không cam lòng một mực bị Tần Huyên bắt nạt, lúc này mới nhớ tới lời cha nói về lão quỷ cùng môn tân võ học Ác Quỷ Triền Thân này, lập tức muốn đến thử thời vận, dù sao hiện tại một trăm vạn đối với hắn mà nói cũng không tính là chuyện lớn gì.

- Môn tân võ học Ác Quỷ Triền Thân này mặc dù chỉ là võ học cao cấp, nhưng yêu cầu đối với tố chất thân thể còn cao hơn cả lớp đặc cấp, ít nhất cũng phải đủ gen biến dị mới có cơ hội luyện thành, tố chất thân thể cậu đã đạt chưa?Lão quỷ ngoài ý muốn nhìn Hàn Sâm, môn tân võ học Ác Quỷ Triền Thân này đã rất lâu rồi không có ai học, bởi vì yêu cầu với thân thể quá cao.

- Ông có thể kiểm tra một chút được không, xem tôi đã đạt tới tiêu chuẩn tu luyện hay chưa.

Hàn Sâm cũng không xác định được thân thể của mình đã được yêu cầu hay chưa, dựa theo lý mà nói, hắn đã có được mười ba điểm thần gen, tuyệt đối tốt hơn người có đủ gen nguyên thủy rồi.

- Phí kiểm tra thân thể 1 vạn tệ.

Lão quỷ đưa máy quét thẻ tới trước mặt Hàn Sâm.

Hàn Sâm lấy thẻ của mình ra, trực tiếp quét 1 vạn tệ, bộ dáng hào phóng đó khiến cho lão quỷ rất vui vẻ, y lập tức dẫn Hàn Sâm đi kiểm tra tố chất thân thể.

Trải qua mười mấy loại dụng cụ ra-đa quét hình và kiểm tra, sau khi lão quỷ lấy được kết quả kiểm tra cũng hơi kinh ngạc:- Tố chất thân thể cậu rất không tồi, gen bình thường, gen nguyên thủy và gen biến dị đều sắp đầy rồi?- Tôi có thể học Ác Quỷ Triền Thân không?Hàn Sâm không trả lời, gen biến dị của hắn vẫn chưa tới mười điểm, nhưng có tố chất thân thể như vậy, hoàn toàn là dựa vào thần gen và Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật.

- Được, 100 vạn.

Lão quỷ cũng không hỏi nhiều, lại đưa máy quẹt thẻ tới trước mặt Hàn Sâm.

Hàn Sâm mặc dù có chút đau lòng vì số tiền mồ hôi nước mắt cứ như vậy bay mất một trăm vạn, thế nhưng hắn vẫn cắn răng quẹt một cái.

- Người trẻ tuổi có tiền đồ, đi theo tôi, trước tiên cậu phải ghi nhớ Ác Quỷ Triền Thân đã.

Lão quỷ dẫn Hàn Sâm tới một gian phòng chiếu phim, mở ra hình ảnh giả lập rồi để cho Hàn Sâm tự mình ở trong phòng xem, hình ảnh giả lập truyền phát ra, chính là lão quỷ tự mình làm mẫu Ác Quỷ Triền Thân.

Hàn Sâm xem một lúc liền trợn tròn mắt lên, thì thào lẩm bẩm:- CMN, thì ra cái gọi lại có hiệu quả khi đối phó với nữ nhân chính là thế này? Không ngờ lão cha nhà mình lại là người như vậy!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK