Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương26: Tam Nhãn Miêu Biến Dị

Bộ tân võ học Ác Quỷ Triền Thân này phải gọi thuật vật lộn sát người mới đúng, tất cả các chiêu thức chỉ có một hiệu quả duy nhất, đó là bám lấy người không bỏ.

Các loại quấn, khóa, ôm, đủ các loại kỹ xảo, luyện thân thể trở thành một con mãng xà, gắt gao cuốn lấy đối phương, khóa các khớp trên thân thể của đối phương lại, khiến cho đối phương không có cách nào công kích mình.

Nếu như chiến đấu với phụ nữ, bộ kỹ năng này vừa ra, gần như đã sờ hết người cô gái kia rồi, nếu như đối phương một cô gái dễ xấu hổ, chỉ sợ vài phút liền không chống đỡ được nữa, tâm hoảng ý loạn.

- Nếu mình dùng bộ tân võ học này chiến đấu với Tần Huyên, chẳng phải cái mác lưu manh của mình sẽ càng thêm chắc chắn ư?Hàn Sâm lập tức hối hận không thôi, thật sự không nên học một môn tân võ học như vậy, nhưng mà võ đạo quán không cho rút lại học phí, tiền đã thanh toán xong, không học cũng không lấy lại tiền được.

- Thôi vậy, dù sao đây cũng là một môn tân võ học, học trước rồi tính sau.

Hàn Sâm ổn định tâm thần xem xét tỉ mỉ, ghi nhớ môn tân võ học Ác Quỷ Triền Thân này.

Sau khi cẩn thận chăm chú nhìn, Hàn Sâm phát hiện môn tân võ học này không bỉ ổi giống như vẻ ngoài, bên trong quả thật có những kỹ xảo rất cao thâm, đặc biệt là ở phương diện cầm nã và cận chiến gần người, vô cùng lợi hại, có rất nhiều kỹ xảo thực dụng, đều là những kỹ xảo có thể bảo vệ mạng sống ở thời điểm mấu chốt.

Nhưng mà yêu cầu đối với tố chất thân thể xác thực rất cao, đặc biệt là yêu cầu đối với tính dẻo dai của thân thể, cho dù người đã đủ gen biến dị cũng chưa chắc có thể đạt tới yêu cầu.

Thân thể Hàn Sâm sở dĩ có thể thỏa mãn yêu cầu, ngoại trừ có được thần gen, phần lớn là do Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật cường hóa tính dẻo dai của thân thể hắn.

Phương pháp dạy người của lão quỷ rất bạo lực cũng rất nhanh chóng, y tự mình thu lại hình ảnh giả lập, tự người học có thể quan sát 360 độ không có góc chết, trước tiên học hết toàn bộ chiêu thức, sau đó y lại vạch ra chỗ sai lầm của người tu luyện, cùng với một ít kỹ xảo cần phải chú ý, có chỗ nào không hiểu, có thể trực tiếp thông qua máy truyền tin liên hệ với y, y sẽ giải đáp cặn kẽ trong tin nhắn video.

Mặc dù lão quỷ thu phí rất đắt, nhưng ở phương diện dạy học xác thực không có gì phải phàn nàn cả, tố chất thân thể của Hàn Sâm đạt yêu cầu, trong thời gian nửa tháng đã nhập môn bộ tân võ học Ác Quỷ Triền Thân kia.

Nhưng nhập môn thôi vẫn không đủ, tân võ học vật lộn sát người như vậy là hung hiểm nhất, nếu như chỉ là gà mờ, trong lúc thực chiến rất dễ bị người ta đánh chết, Hàn Sâm không dám dùng loại tân võ học mới luyện nửa mùa như thế để săn giết dị sinh vật lợi hại trong không gian Tí Hộ Sở, hoặc là tranh đấu với người khác, đến lúc đó chết thế nào cũng không biết.

- Tần Huyên à Tần Huyên, nếu như cô không dây dưa với tôi nữa thì thôi, còn nếu muốn tiếp tục, vậy đừng trách tôi lấy cô ra làm người bồi luyện.

Trong lòng Hàn Sâm âm thầm nghĩ.

Một lần nữa đi vào trạm chuyên chở, Hàn Sâm vẫn có chút không muốn gặp Tần Huyên, thỉnh thoảng nhìn trước nhìn cau, may mắn là cho đến tận lúc hắn tiến vào trạm chuyên chở cũng không thấy bóng dáng của Tần Huyên đâu, hữu kinh vô hiểm đi tới thế giới Thần Chi Tí Hộ Sở.

Ở trong căn phòng của mình trong Cương Giáp Tí Hộ Sở, con Đồng Nha Thú cấp nguyên thủy bị Hàn Sâm bắt về đã tiến đã hóa thành Đồng Nha Thú cấp biến dị.

Hàn Sâm không hề để ý tới nó, để mặc cho nó tiếp tục tiến hóa, đến tận lúc nó tiến hóa thành sinh vật thần huyết mới thôi.

Ở cửa lớn Cương Giáp Tí Hộ Sở, người của Thần Thiên Tử đã không thấy đâu nữa, nửa tháng nay Hàn Sâm không đến thế giới Tí Hộ Sở, Kim Tệ cũng mất tích đúng nửa tháng, Thần Thiên Tử đã không còn kiên nhẫn canh chừng mỗi ngày nữa.

Trên thực tế trước đây Thần Thiên Tử đã biết rõ, canh cổng căn bản vẫn vô dụng, bọn họ không biết mặt thật của Kim Tệ, cho dù chính Kim Tệ đi qua trước mặt bọn họ, bọn họ cũng không nhận ra.

Hàn Sâm đã đi ra ngoài Cương Giáp Tí Hộ Sở, đi vào bên trong khu vực núi sâu đầm lớn, chuẩn bị tìm một nơi vắng vẻ không người săn giết dị sinh vật.

Sau khi đi vào trong rừng sâu núi thẳm, dấu chân của nhân loại càng ngày càng ít, Hàn Sâm tìm một khu vực không người mặc áo giáp Hắc Giáp Trùng, rồi tiếp tục đi vào trong núi sâu.

Gặp được sinh vật bình thường, hiện nay Hàn Sâm đã lười săn giết, trực tiếp đuổi đi hoặc là không để ý đến chúng nó, gặp được sinh vật cấp nguyên thủy, cũng chỉ có loại thưa thớt hiếm thấy mới khiến Hàn Sâm nảy sinh hứng thú săn bắt một con làm thức ăn.

Hôm nay gen bình thường của Hàn Sâm đã đạt đến trị số cực đại, gen nguyên thủy cũng đã được hơn tám mươi điểm, nhu cầu đối với sinh vật nguyên thủy cũng không quá lớn.

Bây giờ thiếu thốn nhất chính là gen biến dị và gen thần huyết, Hàn Sâm chuẩn bị đủ bốn loại gen mới tiến hóa, thế nhưng nếu chỉ dựa vào tinh thể màu đen vẫn có chút chậm.

- Đúng rồi, nếu như chỉ săn giết sinh vật nguyên thủy, cần gì phải tự mình động thủ, thú hồn biến dị từ chỗ Tần Huyên lấy được lúc trước là một loại thú hồn sủng vật, gọi nó ra săn giết mấy con sinh vật nguyên thủy hẳn không thành vấn đề.

Hàn Sâm nhìn thoáng qua thú hồn Hắc Miêu lừa được từ chỗ Tần Huyên.

Biến dị Tam Nhãn Miêu: Thú hồn dạng sủng vật.

Hàn Sâm trực tiếp gọi Tam Nhãn Miêu biến dị ra, chỉ thấy một con Tiểu Hắc Miêu lớn chừng bàn tay xuất hiện ở trước mặt hắn, thân thể nho nhỏ, con mắt to lớn, còn không ngừng cọ cọ chân Hàn Sâm, nhìn qua không khác mèo nhà một chút nào.

- Con mèo nhỏ như vậy, thật sự có thể săn giết những dị sinh vật kia ư?Hàn Sâm ôm Tam Nhãn Miêu biến dị lên nhìn nhìn, thật sự rất hoài nghi con vật ngây thơ đáng yêu như vậy có thể săn giết được dị sinh vật đáng sợ.

Nhưng nghĩ lại, sinh vật biến dị không thể dùng lớn nhỏ để kết luận, nó đã là sinh vật biến dị, dĩ nhiên có đạo lý của nó, săn giết sinh vật nguyên thủy có lẽ sẽ rất nhẹ nhàng.

Hàn Sâm thấy cách đó không xa có một vài con tam giác lân thú cấp nguyên thủy đang lảng vãng, liền ra lệnh cho con Tam Nhãn Miêu biến dị:- Đi, giết con tam giác lân thú kia.

Con vật nhỏ meo meo lên một tiếng, tựa như là gióng lên khí thế, hung ác nhào tới tam giác lân thú, cắn một cái ở trên cái đuôi của tam giác lân thú.

Tam giác lân thú ngây ra một lúc, quay đầu liếc nhìn Tam Nhãn Miêu biến dị, vẫy đuôi một cái, lập tức ném tiểu gia hỏa lên không trung, sau đó cái đuôi mãnh liệt quất một cái, Tam Nhãn Miêu biến dị tựa như quả bóng da bị đá bay ra ngoài.

Tam Nhãn Miêu kêu thảm một tiếng, cụp đuôi chạy thật nhanh tới sau lưng Hàn Sâm, run rẩy trốn sau chân của hắn.

- Đậu xanh, bị Tần Huyên lừa rồi, khó trách lúc cô ta cho mình lại sảng khoái như vậy, thú hồn biến dị này căn bản không có tác dụng gì!Hàn Sâm mở to hai mắt nhìn, ngơ ngác nhìn Tam Nhãn Miêu biến dị đang trốn ở phía sau chân hắn.

Hàn Sâm lại thử thêm mấy lần, Tam Nhãn Miêu biến dị quả thật không có tác dụng gì, nó ngay cả Đồng Nha Thú cấp nguyên thủy yếu nhất đều không làm gì nổi, bị đuổi chạy loạn khắp nơi, nào có nửa phần uy thế của thú hồn biến dị.

Đột nhiên, Hàn Sâm nhớ tới thú hồn Tam Nhãn Miêu biến dị là dạng gì, theo hắn biết, thú hồn có thể trực tiếp gọi ra bản thể tác chiến, thường thấy nhất chính là hai loại thú hồn dạng chiến đấu và thú hồn dạng tọa kỵ, thế nhưng Tam Nhãn Miêu biến dị lại là dạng sủng vật mà Hàn Sâm chưa từng nghe nói tới.

.
Chương27: Cứu Mạng A

- Thú hồn dạng sủng vật là cái quái gì? Không phải là dùng để ngắm đấy chứ? Lần này mình bị Tần Huyên lừa thảm rồi, thú hồn như vậy có tác dụng gì?Trong lòng Hàn Sâm buồn bực, tiện tay giết chết con Đồng Nha Thú biến dị đang đuổi theo Tam Nhãn Miêu kia, đang muốn thu hồi Tam Nhãn Miêu biến dị không có tác dụng gì kia lại, liền thấy Tam Nhãn Miêu đi quanh thi thể Đồng Nha Thú meo meo kêu, thoạt nhìn thèm không chịu được, ngay cả nước miếng đều theo khóe miệng chảy xuống.

- Muốn ăn thì ăn đi.

Hàn Sâm có chút tò mò nhìn Tam Nhãn Miêu biến dị, hình như là thú hồn tọa kỵ và thú hồn chiến đấu không cần ăn gì cả, nếu như bị thương, chỉ cần thu vào trong hư không tĩnh dưỡng một thời gian ngắn là có thể tự động khỏi.

Tam Nhãn Miêu biến dị được Hàn Sâm đồng ý, lúc này mới bổ nhào lên trên thi thể Đồng Nha Thú vừa cắn vừa xé, nhưng hiển nhiên hàm răng và móng vuốt của nó còn chưa đủ sắc, liền da lông Đồng Nha Thú đều không xé rách được.

Hàn Sâm buồn bực dùng dao găm cắt da lông Đồng Nha Thú ra, cắt thịt thành từng khối nhỏ đút cho Tam Nhãn Miêu biến dị.

Con vật nhỏ này thật sự có thể ăn, thân thể nho nhỏ của nó chỉ lớn chừng bàn tay, Đồng Nha Thú lớn hơn nó gấp hai lần, vậy mà nó ăn hết toàn bộ thịt của Đồng Nha Thú, cũng không biết là nó ăn hết như thế nào nổi, cái bụng căn tròn vo nằm trên mặt đất không nhúc nhích được, Hàn Sâm đúng là sợ nó ăn no vỡ bụng chết mất.

Bất đắc dĩ lắc đầu, trực tiếp gọi Tam Nhãn Miêu biến dị trở về, chờ sau lần này trở lại Liên Minh, lên internet điều tra xem thú hồn dạng sủng vật đến cùng làm được việc gì.

Sinh vật biến dị cũng không dễ tìm như vậy, Hàn Sâm đã vào núi hơn nửa tháng, lại không hề gặp được một con sinh vật biến dị nào, sinh vật nguyên thủy trước kia chưa từng ăn qua thì lúc này lại săn giết được không ít, để cho gen nguyên thủy của hắn đột phá mốc chín mươi điểm, sắp tiếp cận trị số cực đại.

Một người ở trong núi sâu đầm lớn săn giết dị sinh vật vốn là chuyện vô cùng khô khan, lúc Hàn Sâm nghỉ ngơi liền gọi con Tam Nhãn Miêu biến dị kia ra đùa một chút, cho ăn chút đồ ăn, cũng coi như là có người bầu bạn.

Có áo giáp Hắc Giáp Trùng hộ thể nên lúc giết chết sinh vật nguyên thủy, Hàn Sâm cũng sẽ thừa cơ gia tăng kinh nghiệm thực chiến của môn Ác Quỷ Triền Thân.

Ngoại trừ vận dụng còn chưa thuần thục lắm, môn tân võ học này đúng là dùng vô cùng tốt, đặc biệt là một ít thủ pháp cầm nã và phân cân thác cốt, có thể trong khoảng thời gian ngắn khiến cho dị sinh vật mất đi chiến lực.

Nhưng cũng bởi vì không thuần thục, vật lộn sát người lại hết sức hung hiểm, có vài lần Hàn Sâm sử dụng chiêu thức không thích hợp, nếu như không phải có áo giáp Hắc Giáp Trùng bảo vệ, hắn thiếu chút nữa đã bị dị sinh vật giết chết.

Ở trong núi sâu trà trộn hơn một tháng, mặc dù không tìm được một con sinh vật biến dị nào, nhưng mà năng lực thực chiến của Ác Quỷ Triền Thân lại đột nhiên tăng mạnh, tất cả đều nhờ vào kinh nghiệm thực chiến với dị sinh vật.

Những ngày sau đó Hàn Sâm đã không cần dựa vào áo giáp thần huyết, vẫn có thể buông tay săn giết sinh vật cấp nguyên thủy.

Còn có một thu hoạch lớn nhất, chính là gen nguyên thủy rốt cuộc cũng đạt tới trị số cực đại.

Nghĩ lại chỉ mấy tháng trước vẫn còn đang liều mạng vì gen bình thường, hiện tại ngay cả gen nguyên thủy cũng đã đạt đến trị số cực đại, tâm tình Hàn Sâm vô cùng tốt, chất một đống củi, đốt lửa chuẩn bị nướng thịt ăn.

- Cứu mạng ah.

.

.

cứu mạng ah.

.

.

Hàn Sâm đang cùng Tam Nhãn Miêu biến dị được hắn đặt tên là "Miêu Quân" gặm từng miếng thịt nướng, đột nhiên nhìn thấy một tên thanh niên trẻ tuổi quần áo rách rưới đang liều mạng chạy tới bên này, vừa chạy vừa kêu to cứu mạng.

Hàn Sâm liền vội vàng đứng lên nhìn tới người đàn ông kia, vừa nhìn thoáng qua, Hàn Sâm liền không nói hai lời, thịt nướng trên đất cũng không cần, lập tức gọi Miêu Quân trở về, xoay người liền chạy.

- Người anh em phía trước, cứu mạng a, tôi cho cậu tiền, cậu muốn bao nhiêu tôi cho bấy nhiêu.

Người đàn ông ở phía sau vừa chạy vừa hô to với Hàn Sâm.

- Tiền của anh giữ lại tự mình dùng đi.

Hàn Sâm cũng không quay đầu lại dốc sức liều mạng chạy.

Tiền nhiều hơn nữa cũng phải có mạng mới xài được, sau lưng tên kia kia chí ít cũng có trên trăm con Mãnh Duẫn Thú đang truy đuổi, mặc dù Mãnh Duẫn Thú này chỉ là sinh vật cấp nguyên thủy, nhưng mà một con nặng đến hơn mười tấn, da dày thịt béo, quả thực còn mãnh liệt hơn cả xe tăng, bị nó đụng một cái hoặc bị đạp một cước, cho dù có áo giáp thần huyết bảo vệ thân thể, chỉ sợ rằng cũng phải nứt gãy vài cái xương, huống chi hiện tại còn có khoảng một trăm con như thế.

Đừng nói là Hàn Sâm, cho dù là Tần Huyên, Thần Thiên Tử và Quyền ca đều tới, dưới tình huống Mãnh Duẫn Thú nổi điên xông tới cũng phải cụp đuôi chạy trối chết.

- Người anh em, cậu đừng chạy nhanh như vậy, kéo tôi theo với, tôi sẽ sẽ không quên đại ân đại đức của cậu, nhất định sẽ thâm tạ.

Người thanh niên phía sau có chút thở không ra hơi hô lên.

- Bản thân anh còn khó bảo toàn, chú tự cầu phúc đi.

Hàn Sâm liều mạng chạy một lúc, thấy phía trước có một vách núi, bên cạnh có dây leo rủ xuống, không nói hai lời lập tức chạy tới bắt lấy dây leo trèo lên trên.

Thân thể được gen gia cường kết hợp với việc luyện tập Ác Quỷ Triền Thân liền hiện ra, chỉ vài cái Hàn Sâm đã bò lên cao mười mấy mét, nhảy lên trên một bệ đá rộng khoảng năm sáu mét vuông trên vách núi.

Người thanh niên phía sau thấy Hàn Sâm bò lên, cắn răng một cái cũng chạy tới, bắt lấy dây leo muốn trèo lên trên.

Cũng không biết là do thân thủ của y quá kém, hay là đã chạy tới mức không còn khí lực nữa, mới leo được hai cái đã tuột xuống lại.

- Huynh đệ, cứu mạng ah.

Lập tức Mãnh Duẫn Thú ở phía sau đã vọt tới phía sau y, cách không đến 10m, người thanh niên kia đã sắp khóc lên rồi.

- Nắm chặt.

Hàn Sâm bắt lấy sợi dây leo mà người thanh niên kia đang bám, dùng sức kéo lên.

Người thanh niện lập tức mừng như điên, mượn lực Hàn Sâm kéo, hai chân chống vào vách đá trèo lên trên, mới bò lên chừng mười thước, chợt nghe thấy Mãnh Duẫn Thú ở phía dưới thu thế không kịp, đâm vào vách núi đá ầm ầm.

Hàn Sâm và người thanh niên kia đều cảm giác cả vách núi đều đang rung động một cái, hai người người kéo ta giẫm, cuối cùng cũng kéo được người thanh niên kia lên bệ đá.

Sau khi người thanh niên kia leo lên trên bệ đá, y cơ hồ co quắp nằm ở phía trên, thở hồng hộc, liền một câu cũng không nói ra được.

- Anh bạn, anh rốt cuộc đã làm chuyện thương thiên hại lý gì, thế mà dẫn tới hơn trăm con Mãnh Duẫn Thú liều mạng đuổi giết như vậy?Hàn Sâm nhìn thoáng qua Mãnh Duẫn Thú đang đụng vào nhau thành đoàn ở phía dưới, sau khi đứng dậy vẫn không chịu rời đi, ở dưới vách đá gầm rống với hai người bọn họ.

.
Chương28: Đồ Ăn Quý Giá

- Anh bạn tên gì?Lâm Bắc Phong ném bật lửa và thuốc lá cho Hàn Sâm.- Hàn Sâm.Hàn Sâm cũng không khách sáo, nhận lấy cái bật lửa châm thuốc lá hút một hơi, thuốc lá Rừng Rậm Đen là dùng đặc sản lá tinh dầu của Rừng Rậm Đen chế tạo thành, không chỉ vô hại với thân thể, nó còn có công dụng nâng cao tinh thần.Đối với những người lấy mạng ra liều ở thế giới Tí Hộ Sở mà nói, thuốc lá Rừng Rậm Đen tuyệt đối là thứ tốt.- Sâm ca yên tâm, chờ sau khi chúng ta trở lại Tí Hộ Sở, bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề, nếu vấn đề mà tiền có thể giải quyết được, cho tới bây giờ Lâm Bắc Phong tôi đều không để ở trong lòng..Hai người trò chuyện trong chốc lát, Hàn Sâm đại khái đã biết rõ xảy ra chuyện gì, Lâm Bắc Phong này đúng là không phải là người có tiền bình thường, hơn nữa vận may cũng rất tốt, sau khi ngẫu nhiên tiến vào Tí Hộ Sở, vừa vặn lại gặp người quen có thực lực tương đối mạnh ở trong Tí Hộ Sở, y liền ra giá tiền rất lớn mua một bộ thú hồn biến dị, toàn bộ các loại áo giáp thú hồn, binh khí, tọa kỵ, chiến đấu gì đó đều có.Còn thuê một đám người đi theo y lên núi săn giết dị sinh vật, muốn thử thời vận xem có thể săn được sinh vật thần huyết hay không.Khoan hãy nói, vận may của y thực sự không tồi, đúng là lại để cho y gặp được sinh vật thần huyết, nhưng kết quả lại không thể viên mãn như trước, những người mà y thuê tới người chết người trốn, bản thân y cũng hoảng hốt chạy bừa, chạy vào trong núi sâu.Kết quả là ở trong núi sâu cửu tử nhất sinh chạy đến chỗ này, trên đường đi thú hồn mua được đều đã chết sạch, nếu không phải gặp được Hàn Sâm ở chỗ này, chỉ sợ vừa rồi đã bị đám Mãnh Duẫn Thú kia đạp chết rồi.- Sâm ca, nơi này cách Vinh Diệu Tí Hộ Sở của chúng ta bao xa?Lâm Bắc Phong lại hỏi một câu.- Cậu nên hỏi, chỗ này cách Vinh Diệu Tí Hộ Sở của các cậu có xa lắm không.Hàn Sâm cười nói.Lâm Bắc Phong ngây ra một lúc, sau đó sắc mặt đại biến:- Sâm ca, anh không phải đang trêu chọc tôi đấy chứ?- Tôi là từ Cương Giáp Tí Hộ Sở đi tới, nếu như trở về Cương Giáp Tí Hộ Sở, đại khái là phải đi hơn mười ngày.Hàn Sâm cười nói.- CMN, tôi thật sự đã đến phạm vi của Tí Hộ Sở khác rồi à.Lâm Bắc Phong lập tức nhảy dựng lên, vẻ mặt buồn bực.Y có người quen ở Vinh Diệu Tí Hộ Sở, muốn mua thịt và thú hồn rất dễ dàng, nhưng mà đến Tí Hộ Sở khác, vạn nhất chẳng quen biết một ai, cho dù có tiền cũng chưa chắc có thể mua được thịt và thú hồn cao cấp.- Mà rốt cuộc cậu đã làm gì đám Mãnh Duẫn Thú đó vậy? Lúc này rồi mà bọn chúng vẫn không tha?Hàn Sâm nhìn thoáng qua phía dưới, Mãnh Duẫn Thú chẳng những không rời đi, còn ở bên dưới không ngừng gầm rú, giống như con voi đứng thẳng lên, muốn bò lên trên bệ đá công kích hai người.- Ầy, lúc tôi đi đường có hơi đói bụng, sau đó nhìn thấy một con thú con ăn cỏ ở đó, vì vậy.

.

.Vẻ mặt Lâm Bắc Phong đau khổ nói ra.- Vậy thì đúng là bất hạnh rồi, xem ra chúng ta sẽ bị vây ở chỗ này một khoảng thời gian, trước khi Mãnh Duẫn Thú rời đi, chúng ta cứ vui vẻ ở chung đi.Hàn Sâm cười nói.- Đúng đúng, ở chung vui vẻ.Lâm Bắc Phong lộ ra nụ cười lấy lòng tiến đến trước mặt Hàn Sâm:- Sâm ca, tôi khát nước quá, có thể cho tôi uống hai ngụm nước không?- Một cốc 1 vạn tệ.Hàn Sâm nheo con mắt nói ra.- Đậu xanh, không phải mới vừa nói vui vẻ ở chung hay sao?Lâm Bắc Phong buồn bực kêu lên.- Anh xuất tiền, tôi bán nước, đây không phải là vui vẻ ở chung hay sao.Hàn Sâm đương nhiên nói.- Lời này cũng không sai, nhưng mà nước này của anh cũng quá đắt đi, so với nước Tuyết Tuyền Tinh còn đắt hơn, 1 vạn tệ của tôi có thể mua được mấy bình kìa, nước này của anh dù thế nào cũng không phải là nước Tuyết Tuyền Tinh chứ?Lâm Bắc Phong nghiêng mắt nhìn túi nước của Hàn Sâm nói.- Không thể nói như thế, mặc dù đây chỉ là nước ở trong đầm nước, nhưng không biết chúng ta sẽ bị vây ở chỗ này bao lâu, nước tương đương với sinh mạng của chúng ta, không có nước thì nhiều lắm chúng ta chỉ chèo chống được một tuần lễ là sẽ bị chết khát, anh nói xem 1 vạn tệ mua nước này có đáng hay không?Hàn Sâm cười nói.- Đáng giá.

.

.

nhưng mà ví tiền của tôi lúc chạy trốn đã rơi mất, có thể ký sổ trước hay không, chờ sau khi trở lại Tí Hộ Sở, tôi nhân đôi cho anh.Lâm Bắc Phong cắn răng nói.- Tôi và anh không thân chẳng quen, anh còn thiếu tôi tiền cứu mạng chưa trả, bây giờ lại muốn ký sổ, anh khiến cho tôi rất khó xử đó.Hàn Sâm lộ ra vẻ mặt khổ sở.- Gấp ba...!không...!bốn lần...- Thành giao.Hàn Sâm lấy ra cái cốc mình mang theo, đổ ba chén nước cho Lâm Bắc Phong, Lâm Bắc Phong trực tiếp một hơi uống sạch, sau đó vẫn còn đưa cốc tới trước mặt Hàn Sâm.- Hôm nay như vậy thôi, nước trên người tôi cũng không còn nhiều, uống tiết kiệm một chút, không biết những thứ kia lúc nào sẽ rút đi.Hàn Sâm thu túi nước lại, không tiếp tục rót cho Lâm Bắc Phong nữa.- Sâm ca có thể một thân một mình tung hoành bên trong chỗ núi sâu đầm lớn này, thân thủ nhất định vô cùng cao minh, có được dũng khí vạn người khó địch, vàng bạc không khuất phục.

.

.- Muốn gì nói thẳng đi.Hàn Sâm lườm Lâm Bắc Phong.Lâm Bắc Phong nịnh nọt tiến đến trước mặt Hàn Sâm nói:- Sâm ca, thú hồn của tôi đều bị hủy ở trên đường cả rồi, không có thú hồn trên người, trong lòng hốt hoảng không thôi, anh có thú hồn thừa hay không, bán cho tôi mấy cái đi?Nói đến thú hồn, trong lòng Hàn Sâm cũng rất buồn bực, đoạn đường này hắn cũnã giết không ít sinh vật nguyên thủy, nhưng ngay cả một cái thú hồn nguyên thủy đều không thấy đâu, chuyện này khiến cho Hàn Sâm rất hoài nghi vận may thú hồn của mình có phải đã dùng hết vào hai cái thần huyết thú hồn lúc trước rồi không.- Thú hồn không có, thịt khô cấp nguyên thủy có một ít, anh muốn hay không?- Muốn, đương nhiên muốn.- 1 vạn tệ một miếng.- Một miếng này của Sâm ca cũng quá nhỏ đi, liền không đủ để nhét kẽ răng nữa.Hai người đã bị nhốt ở trên bệ đá bảy tám ngày, bầy Mãnh Duẫn Thú kia vẫn không hề có ý định rút đi.- Chúng ta không thể đợi thêm nữa, phải nghĩ biện pháp lao ra.Vẻ mặt của Hàn Sâm nghiêm túc nói với Lâm Bắc Phong.- Không phải chúng ta vẫn còn chút thức ăn nước uống sao? Chờ một chút, có lẽ Mãnh Duẫn Thú cũng sắp rút lui rồi.Lâm Bắc Phong nhìn đàn Mãnh Duẫn Thú ở phía dưới, rụt cổ lại.- Chúng ta còn nước và thức ăn, thể lực vẫn được bảo trì không tệ, thế nhưng đợi đến lúc không còn thức ăn nước uống, đến lúc đó muốn lao ra cũng không còn cơ hội nữa.Hàn Sâm nói.- Thế nhưng phía dưới có nhiều Mãnh Duẫn Thú như vậy, chúng ta làm sao có thể xông ra ngoài được?Lâm Bắc Phong lộ ra vẻ đau khổ nói.- Cho nên chúng ta chỉ có thể trèo lên trên.Hàn Sâm chỉ lên trên vách núi đá.Lâm Bắc Phong nhìn thoáng qua ngọn núi như là kiếm cắm thẳng vào trong đám mây, lập tức rùng mình một cái:- Chuyện này không tốt lắm đâu? Chúng ta có thể bò qua nổi sao?- Bò không qua cũng phải bò, dù sao cũng hơn là ở đây chờ chết, hơn nữa chúng ta cũng không cần thật sự leo qua, bò lên bên trên, nhìn xem có nơi nào có thể trú chân không, sau đó vòng qua vách núi, đến bên kia núi lại leo xuống là được rồi.Hàn Sâm nói.- Sâm ca nói có lý, tôi nghe theo anh.Lâm Bắc Phong vội vàng nói.- Được, vậy bây giờ chúng ta liền theo những dây leo này trèo lên trên, để tránh đêm dài lắm mộng.Nói xong, Hàn Sâm liền tóm lấy một sợi dây leo, thử thử độ mềm dẻo, sau khi cảm thấy không có vấn đề gì liền lập tức bò lên..
Chương29: Bạo Phong Thần Điểu

- Sâm ca, tố chất thân thể anh thực trâu bò, gen biến dị đã max rồi ư?Lâm Bắc Phong bò lên được một lúc đã cảm giác hai tay đau không chịu được, một bước cũng không bò nổi nữa, mà Hàn Sâm vẫn như không có chuyện gì, linh hoạt nắm dây leo trèo lên trên- Kiên trì chút nữa, trên kia có một khối nham thạch nhô ra, chúng ta có thể đặt chân nghỉ ngơi ở đó.

Hàn Sâm cúi đầu nhìn Lâm Bắc Phong nói.

- Sâm ca, tôi thật sự không leo lên nổi nữa, không thì chúng ta đi xuống đi?Lâm Bắc Phong lộ ra vẻ đau khổ nói.

- Anh ở chỗ này kiên trì chút, tôi đi lên trước, sau đó dùng dây leo kéo anh lên.

Hàn Sâm nói xong liền dùng cả tay chân rất nhanh leo lên phía trên, so với ở trên mặt đất cũng không chậm hơn bao nhiêu, Lâm Bắc Phong nhìn tới trợn mắt há hốc mồm.

Không bao lâu sau, Hàn Sâm đã bò lên trên nham thạch, sau đó dùng dây leo kéo Lâm Bắc Phong lên, hai người ngồi sát trên mặt đá lớn cỡ chiếc bàn ăn, con mắt dò xét khắp nơi, chỉ thấy vách núi dốc đứng giống như mũi kiếm, ngoại trừ thấy dây leo rủ xuống, căn bản bốn phía không có chỗ nào có thể leo lên.

- Sâm ca, bằng không chúng ta ở lại chỗ này hai ngày, đám Mãnh Duẫn Thú ở phía dưới không trông thấy chúng ta, có lẽ lát nữa sẽ rời đi, ngọn núi này quá nguy hiểm, tiểu đệ không có thân thủ và tố chất thân thể giống như Sâm ca, thật sự không bò lên nổi.

Mặt Lâm Bắc Phong đầy mây đen.

- Như vậy đi, anh ở chỗ này nghỉ ngơi trước, tôi đi lên xem có đường ra hay không, nếu như có đường ra sẽ trở lại bảo anh, còn không có đường ra vậy chúng ta sẽ đợi đám Mãnh Duẫn Thú kia rời đi.

Hàn Sâm nói xong liền đứng dậy bám lấy dây leo trèo lên trên.

- Sâm ca, anh tuyệt đối đừng bỏ tôi lại nha.

Lâm Bắc Phong giữ chặt góc áo của Hàn Sâm, giống như là cô vợ nhỏ sợ bị vứt bỏ, u oán nhìn Hàn Sâm.

- Yên tâm, anh còn nợ tôi nhiều tiền như vậy, sao tôi có thể cam lòng vứt bỏ anh được?Hàn Sâm vỗ vỗ lên bả vai Lâm Bắc Phong, sau đó giống như rắn bò hướng về bên trên mà leo lên.

Bởi vì học tập Ác Quỷ Triền Thân, Hàn Sâm đặc biệt am hiểu loại leo trèo này, hơn nữa thể chất đã xưa đâu bằng nay, leo lên cũng không hề cảm thấy cố hết sức.

Hàn Sâm đã leo lên được khoảng mấy trăm mét, bốn phía vẫn là vách núi giống như mặt kính, căn bản không nhìn thấy đường ra khác, chỉ có dây leo một mực hướng lên trên, cũng không biết đến cùng là mọc ra từ đâu.

Lúc này Hàn Sâm cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, đang do dự có nên xuống dưới hay không thì đột nhiên nhìn thấy bên trên có một khối nham thạch nhô ra.

- Leo đến nham thạch phía trên nhìn một cái, nếu như còn không có đường ra thì xuống cũng được, thừa dịp còn có chút thức ăn nước uống, sau khi bổ sung thể lực, cũng có thể lao ra khỏi vòng vây đám Mãnh Duẫn Thú.

Trong lòng Hàn Sâm đã có quyết định, cũng không do dự nữa, dùng cả tay chân trèo tới bệ đá kia.

Bệ đá xa hơn Hàn Sâm còn nghĩ một chút, cũng lớn hơn so với tưởng tượng của hắn, đợi đến lúc Hàn Sâm trèo lên phía trên mới phát hiện bệ đá này lớn cỡ nửa cái sân bóng rỗ, đột nhiên có một thứ khiến hắn phải lập tức mở to hai mắt nhìn.

Chỉ thấy ở trên bệ đá kia có một cái ổ dùng cây cối và dây leo bện thành, thoạt nhìn không khác gì ổ chim én, chỉ là kích thước của nó lớn hơn nhiều, chiếm hơn nửa cái bệ đá, mà ở bên trong cái ổ kia có một quả trứng lớn màu trắng, chí ít cũng cao khoảng một thước đang nằm bất động ở chỗ đó.

- CMN, trứng lớn như vậy, thứ đẻ ra nó sẽ lớn tới cỡ nào đây?Trong lòng Hàn Sâm hơi run rẩy, có thể đẻ trứng ở chỗ này, nhất định là dị sinh vật, bây giờ dị sinh vật đó không ở đây, vạn nhất bọn nó đột nhiên trở về phát hiện ra mình! Hàn Sâm không dám tưởng tượng nữa.

Mặc dù to lớn không nhất định đại biểu cho thực lực, giống như Mãnh Duẫn Thú cũng rất lớn, thế nhưng cũng chỉ là sinh vật cấp nguyên thủy mà thôi.

Có thể xây tổ ở nơi trên không chạm trời dưới không chạm đất này, Hàn Sâm cảm thấy sinh vật đẻ ra quả trứng khổng lồ này sẽ không đơn giản, nói không chừng chính là sinh vật thần huyết.

Nếu quả trứng này là trứng của sinh vật thần huyết, cứ rời đi như vậy, Hàn Sâm thật có chút không cam lòng.

Chỉ hơi do dự một chút, Hàn Sâm liền cắn răng đi đến bên cạnh quả trứng khổng lồ kia, dùng mũi dao găm chậm rãi đục một cái lổ nhỏ ở bên trên vỏ trứng, sau đó cắm ống hút nhựa mà mình mang theo vào, hung hăng hút một hơi.

Lập tức có một dòng chất lỏng hương vị ngọt ngào chảy vào trong miệng Hàn Sâm, khiến cho miệng Hàn Sâm tràn đầy hương thơm.

- Ăn sinh vật cấp thần huyết Bạo Phong Thần Điểu, không đạt được thần gen.

Mặc dù không đạt được thần gen, nhưng nghe thấy quả nhiên là trứng của sinh vật cấp thần huyết, Hàn Sâm lập tức vừa mừng vừa sợ.

Không lấy được thần gen cũng là chuyện rất bình thường, một quả trứng khổng lồ như vậy, tổng cộng tối đa cũng chỉ có mười điểm thần gen mà thôi, hắn chỉ mới hút một hơi, không đạt được thần gen cũng là chuyện đương nhiên.

Hơn nữa hắn đã có được một bộ phận thần gen, thân thể đã có một chút kháng tính, cũng không thể lấy được mười điểm thần gen hoàn chỉnh, đoán chừng ăn toàn bộ quả trứng thì tối đa cũng chỉ cho hắn thêm sáu, bảy điểm mà thôi, nếu như vận may không tốt, rất có thể chỉ có bốn năm điểm thần gen.

Nhưng mà thần gen chính là thần gen, dù chỉ có bốn, năm điểm cũng đã rất tốt rồi.

Hàn Sâm dùng ống hút liều mạng hút chất lỏng ở bên trong quả trứng khổng lồ, bình thường hắn quấn ống hút ở trên thân thể trực tiếp hút nước ở trong túi, để lúc ẩn núp không gây ra động tĩnh quá lớn, không bị quái vật dễ dàng phát hiện ra, không nghĩ tới bây giờ lại dùng để hút nước trứng rồi.

Quả trứng kia thật sự quá lớn, Hàn Sâm hút đến mức bụng đều sắp căng phồng tới phát nổ, rốt cục mới nghe được âm thanh +1 điểm thần gen, lập tức để cho Hàn Sâm mừng rỡ.

Thật sự ăn không nổi nữa, Hàn Sâm rút ống hút, sau đó dùng bùn lấp lỗ trứng lại, sau khi thu ống hút về liền theo dây leo trên bệ đá bò xuống dưới.

- Sâm ca, sao anh đi lâu vậy? Bên trên có đường nào có thể ra ngoài hay không?Nhìn thấy Hàn Sâm từ phía trên đi xuống, Lâm Bắc Phong đợi chờ đã sớm sốt ruột, chưa chờ Hàn Sâm đứng vững gót chân liền tiến lên phía trước hỏi.

Thế nhưng mà Lâm Bắc Phong lại sợ kinh động đến Mãnh Duẫn Thú ở phía dưới, không dám nói quá lớn tiếng, chỉ có thể đè cuống họng xuống để nói chuyện.

- Không có, bò lên trên đều là vách núi giống như mặt kính, ngoại trừ dây leo, không có chỗ nào có thể đi.

Hàn Sâm lắc đầu.

- Vậy cũng chỉ có thể ở chỗ này chờ đám Mãnh Duẫn Thú kia đi thôi.

Lâm Bắc Phong thất vọng nói.

- Không vội, chúng ta còn chút thức ăn nước uống, đợi thêm đi.

Lần này Hàn Sâm thật sự không nóng nảy nữa, nước bên trong quả trứng khổng lồ kia, cho dù hắn dốc sức liều mạng uống, cũng phải năm sáu ngày mới có thể uống hết, trước khi uống hết hắn chắc chắn sẽ không đi.

Hai người chen chúc trên vách đá nhỏ hẹp nghỉ ngơi, sáng sớm hôm sau, Hàn Sâm lại theo dây leo leo lên uống nước trứng, hắn cẩn thận từng chút một trèo lên trên, xác định trong tổ chim kia không có dị sinh vật tồn tại, lúc này mới leo lên, đẩy lỗ hổng nhỏ bị bùn bịt kín kia ra, lần nữa dùng ống hút hút nước trứng.

- Sâm ca, anh lại leo lên làm gì thế?Chờ lúc Hàn Sâm leo xuống, Lâm Bắc Phong có chút nghi ngờ nhìn Hàn Sâm hỏi.

- Bên trên có sinh vật thần huyết, tôi đi lên ăn miếng thịt lớn, anh có muốn đi cùng không?Hàn Sâm cười nói.

- Anh giữ lại từ từ ăn đi.

Lâm Bắc Phong khinh bỉ liếc Hàn Sâm, y sao có thể tin tưởng ở bên trên có sinh vật thần huyết nào, cho dù thật sự có, cũng là sinh vật thần huyết ăn Hàn Sâm mới đúng.

.
Chương30: Trứng Đâu Rồi

Mỗi ngày Hàn Sâm đều leo lên hút trộm nước trứng một lần, vẫn không đụng phải sinh vật thần huyết trở lại tổ chim, Hàn Sâm đoán chừng là cha mẹ của quả trứng đã bị người ta săn giết, cho nên mới không thể trở về.

Nhưng vì an toàn, mỗi lần Hàn Sâm hút xong nước trứng đều trở lại tảng đá chỗ Lâm Bắc Phong, cũng không ở lại trên khu vực tổ chim.

Lâm Bắc Phong cho rằng Hàn Sâm đi lên là tìm đường ra, cũng không hề suy nghĩ nhiều, đợi hai ba ngày, Lâm Bắc Phong nhìn nhìn xuống dưới, vì có sương mù che chắn nên cũng thấy không rõ những con Mãnh Duẫn Thú kia đã đi hay chưa.

- Sâm ca, không bằng chúng ta đi xuống dưới xem thử đám Mãnh Duẫn Thú đó đã đi hay chưa?Ở trên vách núi đá này ban ngày nóng ban đêm lạnh, Lâm Bắc Phong có chút không chịu nổi.

- Đợi hai ngày nữa sẽ an toàn hơn, bây giờ đi xuống, vạn nhất những con Mãnh Duẫn Thú đó chưa đi, bị chúng nhìn thấy, chúng lại thủ thêm bảy tám ngày, chúng ta cũng không còn nhiều đồ ăn đâu.

Gen tiến hóa của Hàn Sâm cao hơn Lâm Bắc Phong không ít, kỳ thật ngày hôm qua hắn đã nghe được tiếng chân dần dần rời đi của đám Mãnh Duẫn Thú kia, thế nhưng nước của quả trứng lớn còn chưa uống hết, hắn đương nhiên sẽ không chịu đi đấy.

Lâm Bắc Phong nghe xong cũng cảm thấy có lý, khẽ cắn môi cứng rắn chịu đựng tiếp.

Thế nhưng mà hai ngày tiếp theo, Lâm Bắc Phong thấy Hàn Sâm vẫn mỗi ngày đều trèo lên trên, đám dây leo ở trên vách núi này chỉ lớn một chút như vậy, liên tục vài ngày đều đã đi dò đường, sớm nên dò xét xong rồi chứ, tại sao Hàn Sâm mỗi ngày đều trèo lên trên.

- Chẳng lẽ bên trên thật có thứ gì?Trong lòng Lâm Bắc Phong hoài nghi, nhưng y không cho rằng bên trên thật sự có sinh vật thần huyết, chỉ là có chút tò mò Hàn Sâm leo lên trên đó làm gì thôi.

- Tôi nói này Sâm ca, ngày ngày anh leo lên leo xuống đến cùng là đang làm gì thế?Lâm Bắc Phong không nhịn được hỏi.

- Không phải là đã nói cho anh biết rồi sao, bên trên có sinh vật thần huyết, tôi đi lên gặm khối lớn thịt.

Hàn Sâm nói.

- Vậy có thể dẫn tôi đi lên hưởng thụ một chút được không?Lâm Bắc Phong không tin lời Hàn Sâm nói, nhưng lại rất muốn biết đến cùng Hàn Sâm đi lên làm gì, liền thuận theo lời Hàn Sâm nói.

- Được.

Hàn Sâm cười cười, liền tóm lấy dây leo trèo lên trên.

Lâm Bắc Phong cũng bò lên theo, nhưng mà thể lực của Lâm Bắc Phong thật sự không được, bò được một nửa liền không bò nổi nữa, hô lên với Hàn Sâm:- Sâm ca, tôi không chịu được nữa, anh rốt cuộc muốn bò tới chỗ nào thế?- Sắp tới rồi, anh kiên trì thêm một chút nữa đi, tôi đi lên trước, sau đó lại dùng dây leo kéo anh lên.

Hàn Sâm tựa như thạch sùng thật trèo nhanh lên phía trên.

Không bao lâu sau, Lâm Bắc Phong liền thấy một sợi dây leo từ phía trên ném xuống, vội vàng quấn lên trên thân thể, mượn lực Hàn Sâm kéo lên để trèo lên.

Rốt cục đã bò lên tới bệ đá, Lâm Bắc Phong thấy được quả trứng khổng lồ kia lập tức mở to hai mắt nhìn:- Ôi mẹ ơi!!! Trứng lớn như vậy, chẳng lẽ đây là trứng của sinh vật thần huyết?- Đúng vậy, đây là trứng của thần huyết Bạo Phong Thần Điểu.

Hàn Sâm gật đầu nói.

- CMN, thật sự là trứng cấp thần huyết, Sâm ca trâu bò!Lâm Bắc Phong lập tức vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, hai bước vọt tới phía trước quả trứng, một quyền đã đập bể một tảng lớn vỏ trứng, đưa miệng tới muốn uống nước trứng.

Lâm Bắc Phong duỗi đầu lưỡi dài ra, đợi cả buổi nhưng vẫn không thấy nước trứng chảy ra, lập tức có chút buồn bực, lại dùng quyền đập phá thêm vài cái, đánh thủng một cái lỗ lớn.

- Nước trứng đâu rồi?Lâm Bắc Phong ngơ ngác nhìn vào bên trong vỏ trứng, trống không nào có chút nước trứng nào, toàn bộ là một cái vỏ không.

- Uống sạch rồi.

Hàn Sâm chớp mắt nói.

- Uống sạch rồi?Lâm Bắc Phong hơi giật mình nhìn Hàn Sâm.

- Mấy ngày hôm trước không phải tôi đã nói cho anh rồi sao, còn bảo anh cùng đi lên, chính anh không lên, tôi còn tưởng rằng Lâm đại thiếu gia không thèm nữa chứ.

Hàn Sâm giang hai tay ra nói.

Lâm Bắc Phong hận không thể đập đầu chết ở trên vách đá, vẻ mặt cầu xin nói:- Sâm ca, tôi đâu biết rằng anh đang nói thật chứ, ai ngờ trên vách núi đá này vậy mà lại có một quả trứng thần huyết lớn như vậy, nếu biết sớm, cho dù đánh gãy hai chân hai tay của tôi, tôi dùng răng cũng phải bò lên a.

- Lâm thiếu gia anh không cần gấp, nếu anh thật sự muốn ăn, chờ sau này tôi tìm được trứng thần huyết, lại gọi anh tới ăn.

Hàn Sâm cười vỗ vỗ lên bả vai Lâm Bắc Phong.

- Sâm ca, lần sau nếu có chuyện tốt như vậy, nhất định phải nhớ tới tôi đấy, tiền không thành vấn đề, anh muốn bao nhiêu cứ nói thẳng, tôi cam đoan không nói nửa chữ không.

Lâm Bắc Phong buồn bực cơ hồ muốn hộc máu.

- Được, lần sau nếu có thứ tốt nhất định sẽ gọi anh.

Hàn Sâm tốn sức dẫn Lâm Bắc Phong lên đây như vậy, chính là muốn nghe những lời này của Lâm Bắc Phong, người như Lâm Bắc Phong, tuyệt đối là một khách hàng lớn.

Lâm Bắc Phong oán thán một hồi lâu, không cam lòng đánh nát cả vỏ trứng, nhét vào trong bao vải ở trên lưng, nói là trở về thử nấu canh xem, nhìn xem có thể uống ra một điểm thần gen hay không.

- Nấu canh? Anh làm như những thứ này là xương đầu heo vậy? Cho anh hầm tám trăm năm cũng không hầm ra nổi một điểm gen, chớ đừng nói chi là thần gen.

Trong lòng Hàn Sâm cười thầm.

Đợi sau khi hai người xuống núi, quả nhiên đám Mãnh Duẫn Thú kia đã sớm không thấy đâu, Hàn Sâm dẫn theo Lâm Bắc Phong một đường về tới Cương Giáp Tí Hộ Sở.

Sắp đến Cương Giáp Tí Hộ Sở, Hàn Sâm cười nói với Lâm Bắc Phong:- Lâm thiếu gia, danh tiếng của tôi ở trong Tí Hộ Sở không ra sao cả, không đi cùng anh vào thành đâu, chúng ta sau này lại gặp lại.

Lâm Bắc Phong vội vàng vỗ ngực nói:- Sâm ca, anh cho rằng Lâm Bắc Phong tôi là người như thế nào? Chúng ta xuất sinh nhập tử chung hoạn nạn, đó chính là anh em sống chết có nhau, có người bất kính với Sâm ca chính là bất kính với Lâm Bắc Phong tôi, tôi không thể không làm thịt chúng.

- Được rồi, tôi còn có việc, hơn nữa cũng không muốn rước lấy phiền toái, tự anh đi đi.

Đương nhiên Hàn Sâm sẽ không tin tưởng tên Lâm Bắc Phong miệng đầy xe lửa chạy này, khoát tay áo liền tự mình đi vào thành.

Trứng Bạo Phong Thần Điểu cho Hàn Sâm thêm năm điểm thần gen, ít hơn dự tính một chút, nhưng mà đã có thêm năm điểm thần gen này, thần gen của Hàn Sâm đã đạt tới mười tám điểm, cũng xem như bội thu rồi.

Đáng tiếc trứng của Bạo Phong Thần Điểu không lấy được thú hồn, nhưng chuyện này cũng rất bình thường, cho dù giết tám con mười con cũng chưa chắc có được một cái thú hồn, vận may hai lần trước của Hàn Sâm thật sự là quá tốt.

Hàn Sâm mang theo tâm tình khoái trá trở lại gian phòng của mình, truyền tống rời khỏi thế giới Tí Hộ Sở, vẫn chưa ra khỏi trạm chuyên chở đã nhìn thấy một bóng hình xinh đẹp chắn trước người hắn.

- Khụ khụ, Tần trạm trưởng, trùng hợp như vậy?Trong lòng Hàn Sâm âm thầm kêu khổ, lâu như vậy hắn không về nhà, hơn nữa tâm tình còn không tệ, lại quên mất chuyện của Tần Huyên, không nghĩ tới Tần Huyên vậy mà ở chỗ này ngăn hắn lại.

- Đi theo tôi.

Tần Huyên lạnh lùng nói một câu liền đi về phía phòng chiến đấu.

Kết quả lần trước ăn thiệt thòi dưới tay Hàn Sâm khiến cô không phục, lúc nào cũng nghĩ tới việc thoải mái dạy dỗ Hàn Sâm một lần, như thế mới có thể giải được mối hận trong lòng cô.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK