Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương36: Cao Thủ Bắn Cung

- Nguyên thiếu gia, cậu muốn chúng tôi cút cũng được, nhưng dựa theo hợp đồng, cậu làm thế là trái với điều khoản, phải bồi thường số tiền còn lại cho chúng tôi.Lưu Phong cười lạnh nói.- Cút đi.A Nguyên lấy ra mấy cọc tiền vứt cho đám Lưu Phong, rồi quay người lại không thèm nhìn bọn họ nữa.Đám Lưu Phong nhặt tiền lên, tuy nhiên trong lòng lại có chút phẫn nộ, nhưng bọn họ đều biết thân phận của mấy người A Nguyên, cũng không ai dám xằng bậy, chỉ oán độc nhìn Hàn Sâm rồi nói:- Mấy vị thiếu gia, ở chỗ này đã cách Tí Hộ Sở rất xa, các cậu phải cẩn thận, tên này rất không đáng tin cậy.- Hắn còn đáng tin cậy hơn các người gấp trăm lần, các người quản mình cho tốt là được rồi.A Nguyên cũng không quay đầu lại nói ra.Trong nội tâm mấy người Lưu Phong oán giận, tuy nhiên lại không dám phát tác ở trước mặt đám A Nguyên, tất cả đều hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Sâm rồi mới quay người rời khỏi.- Cuồng mông, tiễn pháp của anh thật là lợi hại.

.

.Sau khi mấy người Lưu Phong bị đuổi, A Khánh tán thưởng Hàn Sâm một câu, nhưng y lại phát hiện mình chỉ biết biệt danh của Hàn Sâm là cuồng mông, người ta vừa mới cứu mình, biệt danh này lại gọi ra thì ko hay, nên y vừa mới nói một chút đã lập tức đổi giọng.- Người có thể sử dụng cung Tận Thế Chi Hồn trong serie Hắc Vũ Giả, lực lượng ít nhất phải đạt tới tiêu chuẩn Liên Minh 7.0 trở lên, đương nhiên lợi hại.A Nguyên đứng một bên nói ra.- Lực lượng 7.0 trở lên? Không phải nói hắn.

.

.Mấy người A Khánh đều lộ ra thần sắc cổ quái nhìn Hàn Sâm và Tận Thế Chi Hồn trên tay hắn, không quá tin tưởng lời A Nguyên nói.Dù sao sự tích về tên cuồng mông ở Cương Giáp Tí Hộ Sở thật sự quá nổi danh, ngay cả bọn họ vừa tiến vào Cương Giáp Tí Hộ Sở cũng biết rất rõ ràng.- Tôi là nói ít nhất là 7.0, mỗi ngày anh ta luyện tập đều bắn nhiều mũi tên như vậy, mặc dù không kéo căng thân cung, nhưng nếu không có lực lượng 8.0 trở lên, khẳng định không thể làm nhẹ nhàng như vậy được.A Nguyên lại nhìn Hàn Sâm rồi nói.- 8.0!Mấy người A Khánh càng thêm giật mình, giống như không biết Hàn Sâm, không ngừng đánh giá hắn.Lực lượng 8.0, ở thế giới Tí Hộ Sở thứ nhất này, đã coi như là lọt vào tầng thứ tương đối cao cấp, bọn họ thật sự không thể tưởng được, tên cuồng mông hèn mọn bỉ ổi vô năng trong truyền thuyết lại có lực lượng8.0.- Cho tôi mượn cung của anh thử một chút nhé?Có một thiếu niên vẫn không tin người có biệt danh tên cuồng mông lại có lực lượng 8.0, muốn tự mình thử Tận Thế Chi Hồn một lần xem có phải thật sự như lời A Nguyên nói hay không.Hàn Sâm cười cười, đưa Tận Thế Chi Hồn trong tay cho thiếu niên kia, hai tay thiếu niên cầm cung, dùng sức kéo một phát, kết quả dây cung kia vẫn bất động, một chút cũng không kéo được.Thiếu niên lại dùng sức kéo thêm mấy lần, kết quả đều không thể kéo dây cung ra, bọn họ mặc dù xuất thân từ học viện quý tộc, từ nhỏ đã tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, nhưng dù sao vẫn chưa được cải tạo gen, lực lượng nhiều lắm cũng chỉ đạt tới 3.5, muốn kéo được Tận Thế Chi Hồn ít nhất phải có lực lượng 7.0 mới có thể kéo ra.

Hiện giờ bọn họ còn kém xa lắm.- Cậu có phải chưa ăn cơm hay không, để tôi tới.Một thiếu niên khác không nhìn nổi nữa, giật lấy Tận Thế Chi Hồn kéo một phát, cả khuôn mặt lập tức đỏ bừng, dây cung giống như là một sợi dây thép vô cùng cứng, y dùng toàn bộ sức mạnh để kéo cũng không nhúc nhích được nửa phần.Ngoại trừ A Nguyên ra, mấy thiếu niên khác đều thử một lần, nhưng không có ai có thể kéo được Tận Thế Chi Hồn, cuối cùng tất cả đều tâm phục khẩu phục Hàn Sâm.Việc này cũng không trách bọn họ được, quá ít người bình thường sử dụng cung tiễn, luyện cung tiễn cần có thiên phú và cố gắng, hơn nữa hiệu quả rất chậm, phần lớn đều không hiểu về cung tên, có thể nhận ra Tận Thế Chi Hồn cũng không có mấy người, giống như bọn Hàn Hạo, cũng không biết rõ cây cung mũi tên mà Hàn Sâm vác trên lưng, lại là mặt hàng mấy trăm vạn, nếu không cũng đã không châm chọc hắn như vậy.Đám thiếu niên A Khánh không dám tiếp tục coi thường Hàn Sâm nữa, huống chi Hàn Sâm còn cứu A Khánh một mạng, sau khi mấy người A Khánh hỏi tên Hàn Sâm, đều gọi Hàn Sâm một tiếng "Sâm ca".Dù sao ở thế giới Tí Hộ Sở vốn là nơi cường giả vi tôn, hơn nữa bây giờ nhân loại đều vô cùng tôn trọng cường giả, Hàn Sâm có tiễn pháp và lực lượng khiến bọn họ tin phục.- Sâm ca, hay anh biểu diễn cho chúng tôi xem một chút tiễn thuật chân chính đi?A Khánh đột nhiên đề nghị, mấy thiếu niên khác cũng tràn đầy mong đợi nhìn Hàn Sâm, bọn hắn cũng muốn biết tiễn thuật của Hàn Sâm rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại.- Tiễn pháp của tôi chỉ là bình thường, chưa nói tới hai chữ tiễn thuật.Hàn Sâm cười nói.- Sâm ca, đều là người một nhà, anh không cần khiêm tốn, khiêm tốn quá chính là kiêu ngạo.A Khánh lại nói, mấy thiếu niên kia đều ồn ào muốn Hàn Sâm biểu diễn một chút.- Được, vậy tôi thử bắn một mũi tên nhé.Hàn Sâm cũng có chút ngứa ngáy tay chân, từ khi mua được Tận Thế Chi Hồn, hắn chưa từng thực sự thử uy lực của Tận Thế Chi Hồn.Bọn A Khánh vô cùng vui mừng, Hàn Sâm nhìn quanh bốn phía, đi đến một dốc núi bên cạnh, sau khi đánh giá một hồi, chọn một phương hướng, chậm rãi rút một mũi tên hợp kim đặt lên Tận Thế Chi Hồn, gân xanh trên cánh tay nổi lên, dây cung mạnh mẽ trực tiếp bị kéo ra, sau đó ánh mắt tập trung, mũi tên hợp kim liền hóa thành một tia điện quang vọt tới khu rừng dưới sườn núi, trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu nữa.- Không bắn trúng?Bọn A Khánh không nghe được tiếng con mồi bị thương truyền ra trong núi rừng, cho rằng Hàn Sâm đã thất thủ.- Khoảng cách quá xa, từ đây đến khu rừng kia ít nhất phải 300~400m đi, thất thủ cũng rất bình thường.A Khánh an ủi.- Đi thôi, chúng ta đi qua kia nhìn một chút.Hàn Sâm nói xong đã xuống dốc đi vào trong khu rừng.Mấy người A Nguyên A Khánh cũng nghi ngờ theo sau, sau khi đi vào khu rừng, lại đi gần trăm mét, lập tức thấy một đầu Hắc Ban Thú trực tiếp bị mũi tên sắc bén bắn thủng đầu, mũi tên xuyên qua giữa ấn đường trực tiếp ghim nó vào một thân cây.- Khó trách không nghe được tiếng vang, một mũi tên này trực tiếp hủy thần kinh của Hắc Ban Thú, ngay cả thời gian phản ứng nó cũng không có, thật là lợi hại.Bọn A Khánh vừa sợ vừa bội phục, khoảng cách từ đây tới dốc núi chừng 400m, có thể dùng một mũi tên bắn chết Hắc Ban Thú trong khoảng cách xa như vậy, tiễn thuật như thế ở thế giới Tí Hộ Sở thứ nhất đã có thể tính là nhất lưu.Từ đó về sau, bọn A Khánh đều vô cùng sùng bái Hàn Sâm, hắn nói gì thì nghe nấy, Hàn Sâm một mực bảo vệ an toàn của bọn họ, vô kinh vô hiểm trải qua nửa tháng trong hợp đồng, kết thúc hợp đồng, Hàn Sâm cũng lấy được mười lăm vạn Kim Tệ thù lao.Đám A Khánh đều hy vọng có thể ký hợp đồng dài hạn với Hàn Sâm, nhưng Hàn Sâm lại uyển chuyển cự tuyệt, lần này chẳng qua là vì tình hình kinh tế eo heo nên hắn mới làm thêm để kiếm ít tiền tiêu, muốn hắn trường kỳ đi theo bọn A Khánh khẳng định là không được, tự mình tiến hóa mới là ổn định nhất.Hàn Sâm tự mình trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở.

Nhưng vừa mới đến cửa lớn đã bị mấy người ngăn lại, cầm đầu nhóm người đúng là Lưu Phong, vài người khác chính là đám người bị A Nguyên đuổi đi, Hàn Hạo cũng ở trong đó.- Cuồng mông, mày khiến lão tử rất khó chịu, mày nói nên làm như thế nào để bồi thường lão tử đây?Hai mắt Lưu Phong lộ ra hàn quang, một bên xoa xoa hai ngón tay tạo ra tiếng nổ bành bạch, một bên chậm rãi tới gần Hàn Sâm..
Chương37: Đoạt Đao

Trước cổng chính có rất nhiều người đều đang xem náo nhiệt, không biết tại sao Hàn Sâm lại đắc tội với đám người này, nhưng bọn họ cũng chẳng kinh ngạc với chuyện này, dù sao Hàn Sâm bị người khác khi dễ cũng không phải ngày một ngày hai.

- Mày muốn tao bồi thường thế nào?Hàn Sâm nhìn Lưu Phong chạy tới trước mặt mình, bình tĩnh nói.

- Đánh mày đến khi lão tử thoải mái mới thôi.

Lưu Phong nói xong, hung hăng đánh một quyền tới mặt Hàn Sâm.

Một quyền này Lưu Phong dùng lực hung ác, tốc độ nhanh kinh người, mang theo tiếng gió vun vút, thật sự đánh lên mặt thì cái mũi sẽ lập tức bị đánh nát.

Khi tất cả mọi người đều cho rằng Hàn Sâm gặp xui xẻo rồi, đột nhiên thấy Hàn Sâm thoáng nghiêng người, vậy mà lại tránh được một quyền cực nhanh của Lưu Phong, đồng thời còn đưa chân gạt một cái, Lưu Phong lập tức không khống chế nổi thân thể mình, ngã sấp trên mặt đất.

Lưu Phong dùng sức quá mạnh, mặt trực tiếp đập xuống mặt đất, máu mũi lập tức chảy dài, đau đến mức nước mắt nước mũi đều chảy cả ra, sau khi bò dậy càng thêm thẹn quá hoá giận, trực tiếp rút đao làm bằng hợp kim cao cấp trong vỏ đao bên hông ra, lưỡi đao hiện ra hàn mang hung hăng chém tới Hàn Sâm, đồng thời mắng to:- Mẹ kiếp, còn dám phản kháng, lão tử làm thịt mày.

Hàn Hạo đứng một bên sắc mặt phức tạp, dù sao cũng anh em từ nhỏ lớn lên cùng nhau, mặc dù bây giờ có chút xem thường hắn, nhưng cứ trơ mắt nhìn hắn bị người khác giết chết như vậy, trong nội tâm y cũng thấy khó chịu.

Nhưng muốn tự mình ra tay trợ giúp Hàn Sâm, để người ta biết y là em họ của tên cuồng mông, vậy sau này y còn lăn lộn thế nào ở trong Cương Giáp Tí Hộ Sở?Do dự một chút, Hàn Hạo nhìn về phía khác, cố ý không nhìn Hàn Sâm.

Hàn Hạo vốn cho rằng sẽ lập tức nghe được tiếng kêu thảm thiết của Hàn Sâm.

Tiếp đó đúng là có nghe được tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt truyền đến, nhưng tiếng kêu kia nghe thế nào cũng không giống như Hàn Sâm kêu, ngược lại có chút giống với giọng của Lưu Phong.

Hàn Hạo lại quay mặt lại xem, hai mắt lập tức mở to nhìn, gần như không thể tin được vào mắt của mình, chỉ thấy đao hợp kim cao cấp mà Lưu Phong dùng để chém về phía Hàn Sâm đã rơi vào trong tay Hàn Sâm, mà Lưu Phong lại bị Hàn Sâm dùng một tay vặn cánh tay, cả người bị Hàn Sâm dùng đầu gối ép xuống nằm rạp trên mặt đất, không ngừng kêu rên thảm thiết, tuy nhiên lại không dám giãy dụa.

Hàn Hạo không nhìn thấy vừa nãy đã xảy ra chuyện gì, những người khác bên cạnh lại nhìn rõ ràng, mọi người đều há to miệng, bất khả tư nghị nhìn Hàn Sâm.

Vừa rồi khi Lưu Phong chém một đao về phía Hàn Sâm, mọi người vốn đều cảm thấy Lưu Phong có lực lượng và tốc độ xuất đao như vậy, cuồng mông yếu như gà nhất định sẽ bị chém chết.

Thế nhưng khi đao hợp kim cao cấp rơi xuống trong tích tắc, mọi người chỉ thấy Hàn Sâm khẽ động, một tay nhanh như rắn độc bắt được đao trong tay Lưu Phong, lưu loát trở tay giật lấy, lập tức khiến Lưu Phong đau tới mức không cầm được đao, thanh đao bị tay kia của Hàn Sâm trực tiếp đoạt tới.

Mà Lưu Phong lại bị ép quỳ gối xuống, bị đầu gối của Hàn Sâm hung hăng ép lên, lập tức nằm trên đất, không nhúc nhích được cũng không ngừng kêu thảm thiết.

Mọi người đến giờ vẫn không thể tin nổi, cuồng mông vậy mà lại có được thân thủ nhanh lẹ như vậy, trong lúc nhất thời khiến mọi người có chút ngẩn ra, ngoại trừ Lưu Phong còn đang kêu thảm thiết, những người khác đều không nói nên lời.

- Mấy người còn ngơ ra đấy làm gì, còn không mau chém chết tên vương bát đản kia! Ah! Lưu Phong vừa kêu thảm thiết vừa nói với đám Hàn Hạo.

Thế nhưng vừa nói xong, chỉ nghe răng rắc một tiếng, cánh tay của y cứ thế mà bị Hàn Sâm vặn gãy, dùng một trạng thái quỷ dị treo phía sau lưng của y, sắc mặt Lưu Phong lập tức trắng bệch, nước mắt nước mũi cùng mồ hôi lạnh chảy ra, khuôn mặt vặn vẹo không còn hình người nữa.

Mấy người khác thấy thế lập tức cùng nhau xông lên, người nào cũng cầm binh khí chém tới Hàn Sâm.

Trong tay Hàn Sâm vẫn cầm chuôi đao hợp kim cao cấp của Lưu Phong, đỡ lấy một đao chém tới, chỉ nhấc tay một cái đã chém gãy đao hợp kim của người kia, chuyện này khiến Hàn Sâm thoáng ngẩn người.

- Không thể ngờ được loại mặt hàng như Lưu Phong lại dùng đao hợp kim chính phẩm, công nghệ chế tác đao mặc dù không phức tạp như cung, giá tiền cũng rẻ hơn một chút, nhưng đao hợp kim cũng phải một trăm vạn đến hai trăm vạn.

Hàn Sâm vui sướng trong lòng, đao tốt như vậy lại rơi vào tay hắn, đương nhiên không thể trả lại.

Chỉ nghe đinh đinh đinh vài tiếng giòn vang, đao hợp kim trên tay mấy người kia đều bị Hàn Sâm chặt đứt, lập tức bị dọa liên tục lùi về sau, vẻ mặt vẻ hoảng sợ, đâu còn dám vây công Hàn Sâm tiếp.

Hàn Hạo nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, cứ ngỡ mình đang nằm mơ, mấy kẻ bất lực này thì thôi, thế nhưng tố chất thân thể của Lưu Phong đã đạt đến 6.

7, lại có đao hợp kim cao cấp trong tay, một năm trở lại đây cũng thành nhân vật mới có chút danh tiếng trong những người tiến vào Cương Giáp Tí Hộ Sở.

Hàn Hạo mặc dù có thú hồn biến dị loại vũ khí trong tay, cũng tự nhận không phải đối thủ của Lưu Phong, nhưng Lưu Phong lại bị Hàn Sâm đánh ngã trong nháy mắt, ngay cả đao hợp kim cũng bị cướp đi, mà người làm tất cả những chuyện này lại là Hàn Sâm, thực sự khiến đầu óc y có chút không quay cuồng.

- Không phải sau khi hắn tiến vào Cương Giáp Tí Hộ Sở đã đắc tội với Tần Huyên, bị Tần Huyên liên thủ với Thần Thiên Tử phong sát sao? Không phải ngay cả đám sinh vật nguyên thủy kia hắn cũng không săn được sao, chỉ có thể mỗi ngày đi giết Hắc Giáp Trùng? Hắn không phải! Hàn Hạo ngơ ngác nhìn Hàn Sâm, đủ loại cảm xúc phức tạp hiện lên trong đầu, ánh mắt phức tạp.

Hàn Sâm cũng không đuổi theo, trở về bên cạnh Lưu Phong, trở tay trực tiếp lấy luôn vỏ đao bên hông Lưu Phong, thuận tay tra đao thép vào vỏ, treo lên hông của mình.

- Lần sau nếu vẫn muốn bồi thường, cứ tới tìm tao.

Hàn Sâm nói xong quay người đi tới cổng Cương Giáp Tí Hộ Sở, để lại đám người vây xem với vẻ mặt cổ quái, giống như lần đầu tiên quen biết Hàn Sâm vậy, ánh mắt phức tạp nhìn hắn vào thành.

- Đứng lại.

Khi Hàn Sâm sắp đi tới cửa lớn, lại thấy một người cưỡi thú hồn tọa kỵ từ bên ngoài chạy băng băng đến, là La Thiên Dương, thủ hạ của Thần Thiên Tử.

- La ca, tên cuồng mông vặn gảy cánh tay em, còn đã đoạt đao thép của em, anh phải báo thù cho em.

Lưu Phong ôm cánh tay gào thảm nhìn người đi tới, trên mặt lập tức lộ ra vẻ mừng như điên, vội vàng hét lớn với La Thiên Dương.

- Phế vật!La Thiên Dương lạnh lùng liếc Lưu Phong, sau đó ánh mắt âm trầm như nước rơi vào trên người Hàn Sâm:- Tao tưởng là ai dám đụng đến người của tao, không nghĩ tới lại là phế vật nhà mày, xem ra mày thật sự chán sống rồi.

Nói rồi, La Thiên Dương rút ra cây roi hợp kim ở bên hông, giống như độc xà quất tới trên người Hàn Sâm.

Ánh mắt Hàn Sâm ngưng lại, đao thép trong tay hung hăng chém xuống chiếc roi kia, đao roi chạm vào nhau, thân hình Hàn Sâm khẽ run lên, thân thể không khống chế được phải lui lại một bước, mà La Thiên Dương ngồi trên ngựa cũng lung lay nhoáng một cái.

La Thiên Dương lập tức biến sắc:- Tại sao mày có được lực lượng như vậy?Sức mạnh thân thể La Thiên Dương đã đạt tới 9.

6, tuy khi nãy quất roi không dùng toàn lực, nhưng Hàn Sâm có thể đứng vững trước cây roi của y, như thế lực lượng cũng phải đạt tới 8.

0, y thật sự rất khó tin tưởng, Hàn Sâm sao có thể mạnh như vậy.

.
Chương38: Người Của Ta

- Người này không thể để lại.

Trong nội tâm La Thiên Dương đã động sát cơ, định một lần nữa giơ roi quất về phía Hàn Sâm, nhưng khi ánh mắt của y lần nữa rơi vào trên người Hàn Sâm, cả người đột nhiên căng thẳng, hai mắt nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, động tác giơ roi trong tay cũng ngừng lại.

Lúc này Hàn Sâm đã thu đao thép lại, lấy Tận Thế Chi Hồn giữ trong tay, mũi tên sắc bén cũng đặt lên dây cung kéo đến cực hạn, mũi tên chỉ thẳng vào La Thiên Dương.

La Thiên Dương tuy không biết đó là Tận Thế Chi Hồn, nhưng dựa vào kinh nghiệm thực chiến phong phú, y cảm thấy từ trên người Hàn Sâm và cung trên của hắn phát ra khí tức nguy hiểm trí mạng, khiến y không dám động loạn, nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm và Tận Thế Chi Hồn.

Không khí lập tức rơi vào cảnh ngột ngạt, La Thiên Dương không dám lộn xộn lộ ra sơ hở, Hàn Sâm cũng không nắm chắc có thể dùng một mũi tên bắn chết La Thiên Dương, hai người cứ đứng ở đó, thời gian giống như dừng lại.

Đám người vây xem lúc này đã sớm choáng váng, khi nãy Hàn Sâm đánh lại đám người Lưu Phong, bọn họ còn cảm thấy có chút khó tin, nhưng bây giờ Hàn Sâm lại có thể chấn nhiếp cả La Thiên Dương, chuyện này khiến người ta cảm thấy quá chấn kinh rồi.

La Thiên Dương là ai? Đây chính là một trong những tâm phúc bên cạnh Thần Thiên Tử, tố chất thân thể đã gần đạt tới 10.

0, vậy mà đứng trước cung tên của Hàn Sâm, La Thiên Dương lại lộ ra vẻ mặt như gặp phải đại địch, động cũng không dám động, đề phòng Hàn Sâm, chuyện này thực sự khiến người ta giật cả mình.

Cường nhân có tố chất thân thể có thể vượt qua 9.

0, trong mười mấy vạn người ở Cương Giáp Tí Hộ Sở chỉ sợ cũng không có được một trăm người, dùng hình tượng vạn dặm mới tìm được một để hình dung thì có hơi cường điệu, nhưng ít nhất cũng là ngàn dặm chọn được một, người như vậy lại bị Hàn Sâm chấn trụ, chuyện này khiến bọn họ giật mình đến mức há hốc mồm không khép lại được.

Huống chi tên này vẫn bị gọi là tên cuồng mông, bọn họ thực sự không tưởng tượng được, Hàn Sâm sao có thể đạt được lực lượng như vậy dưới sự liên thủ chèn ép của Tần Huyên và Thần Thiên Tử,.

- Hàn Sâm, buông mũi tên của ngươi ra.

Từ xa lại có rất nhiều người cưỡi thú hồn đi tới, một người trong đó dĩ nhiên là Tần Huyên.

Hàn Sâm chậm rãi thu hồi cung tiễn, lực lượng của hắn vẫn kém La Thiên Dương chút ít, cũng không chắc chắn có thể bắn một mũi tên trúng La Thiên Dương đang trong trạng thái đề phòng, nhưng bảo trì tư thế kéo cung lại tiêu hao thể lực rất lớn, giằng co như vậy nữa hắn cũng không chiếm được tiện nghi.

- Tần tỷ, tôi thay chị dạy dỗ tên hỗn đản này.

La Thiên Dương nói rồi lại nhanh tay quất roi về phía Hàn Sâm vừa buông cung tiễn xuống.

Lông mày Hàn Sâm nhíu lại, dường như trong lòng đã sớm chuẩn bị, đang chuẩn bị giương cung ngăn roi của La Thiên Dương lại, lại thấy một thanh quang hiện lên, một thanh trường kiếm thú hồn đồng thau đánh lên cây roi hợp kim của La Thiên Dương, chỉ đơn giản như thế đã khiến La Thiên Dương không cầm được roi, cây roi tuột khỏi tay cùng thú hồn trường kiếm đồng thau rơi trên mặt đất.

- Người của tôi tôi sẽ quản giáo, không cần người ngoài nhúng tay.

Tần Huyên lạnh lùng nhìn La Thiên Dương mặt mũi tràn đầy kinh hãi, thò tay thu thú hồn trường kiếm đồng thau trở về, sau đó cưỡi tọa kỵ đi tới cửa lớn Cương Giáp Tí Hộ Sở.

- Cậu còn ngơ ra đó làm gì, còn không mau đi.

Tần Huyên đã đi vào cửa lớn, lại quay đầu quát Hàn Sâm một tiếng.

Hàn Sâm vội vàng đuổi theo Tần Huyên, đi theo đội ngũ Tần Huyên vào Cương Giáp Tí Hộ Sở.

Trong Cương Giáp Tí Hộ Sở lập tức như ong vỡ tổ, tên cuồng mông kia vậy đánh bại được đám người Lưu Phong, còn có thể bất phân thắng bại với La Thiên Dương.

Càng quan trọng hơn là Tần Huyên lại nói tên cuồng mông là của người của cô.

Tin tức này giống như sao hỏa đụng phải trái đất, khiến mọi người đều muốn phát điên, tên cuồng mông lần đầu tiên tiến vào Cương Giáp Tí Hộ Sở đã chạm vào mông Tần Huyên, lại được Tần Huyên tuyên bố là người của cô.

Tất cả mọi người đều ngơ ngác không hiểu, đây rốt cuộc là tiết tấu gì, toàn bộ Cương Giáp Tí Hộ Sở đều hỗn loạn, đều suy đoán Hàn Sâm và Tần Huyên có quan hệ như thế nào.

- Có phải là vì chọc nên nảy sinh tình cảm không? Nếu không với thảm trạng trước kia của tên cuồng mông, hắn làm sao có tố chất thân thể tốt như vậy?- Xem ra tôi cũng phải bắt chước tên cuồng mông, tìm một cô gái xinh đẹp lại có bản lĩnh chọc mông của cô ấy, nói không chừng cũng có thể lấy được cả người lẫn của ấy.

- Hắc hắc, bình thường Tần Huyên có vẻ nghiêm trang, không ngờ lại có sở thích như thế.

- Cuồng mông không hổ là cuồng mông, lại có thể chọc ra một bầu trời, thật sự muốn bái sư học pháp quyết chọc người của hắn.

Trong Cương Giáp Tí Hộ Sở nổi lên các loại tin đồn bay đầy trời, trong thoáng chốc danh hiệu cuồng mông của Hàn Sâm lại bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió.

Chỉ là thực lực của Hàn Sâm lại bị Tần Huyên dùng một câu "người của tôi" che dấu, người trong Cương Giáp Tí Hộ Sở đều nghị luận chuyện tên cuồng mông kia có phải được Tần Huyên bao nuôi hay không, thực lực của hắn lại rất ít người để ý đến.

Hàn Sâm đi theo Tần Huyên tới điểm dừng chân, mà ngay cả thủ hạ của Tần Huyên cũng nhìn Hàn Sâm bằng ánh mắt cổ quái, khiến Hàn Sâm âm thầm cười khổ.

- Cậu còn có thể dùng cung tiễn?Tần Huyên gọi Hàn Sâm vào trong đại sảnh, nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm hỏi.

- Lúc đi học có luyện qua một chút.

Hàn Sâm nhún vai nói ra.

- Có thể sử dụng Tận Thế Chi Hồn, chỉ sợ không phải đơn giản luyện qua một chút như vậy.

Tần Huyên lạnh lùng nhìn về Hàn Sâm tiếp tục nói:- Đợi lát nữa cậu đi tới thần xạ tổ báo danh, đi theo tôi lăn lộn đi.

- Không đi.

Hàn Sâm trực tiếp cự tuyệt nói.

Tần Huyên cắn môi một cái, tức giận nói:- Hôm nay cậu đã đắc tội với La Thiên Dương, không có tôi bảo kê, cậu cảm thấy La Thiên Dương sẽ bỏ qua sao?- Cảm ơn ý tốt của cô, nhưng chuyện của tôi thì tôi sẽ tự xử lý.

Hàn Sâm lạnh nhạt nói.

- Cậu nên biết thân phận của tôi, thủ hạ tôi hoặc nhiều hoặc ít đều có chút quan hệ với quân đội, hơn nữa ngoại trừ chỗ này của tôi, trong cả Cương Giáp Tí Hộ Sở không có thần xạ tổ nào khác, đi theo tôi lăn lộn, sau này nếu như cậu thi vào trường quân đội sẽ có chỗ tốt rất lớn.

Tần Huyên đè lại tức giận trong lòng, nói với Hàn Sâm.

- Tôi không muốn thi vào trường quân đội.

Hàn Sâm biết rõ người bình thường sau khi tốt nghiệp giáo dục phổ cập sẽ có thể ghi danh vào trường quân đội tiếp tục đào tạo sâu hơn, nhưng trường quân đội có yêu cầu cực cao về tố chất thân thể, trước khi không hoàn thành lần tiến hóa thứ nhất, tố chất tổng hợp thân thể không đạt được 10.

0 trở lên, căn bản không có khả năng thi vào trường quân đội.

Tổng tthể tố chất đạt tới 10.

0 đối với Hàn Sâm mà nói cũng không phải việc gì khó.

Nhưng Hàn Sâm lại không có hứng thú với việc vào trường quân đội, hắn chỉ muốn dùng tinh lực vào việc săn giết dị sinh vật, không muốn tốn thời gian trong trường quân đội.

Vẻ mặt Tần Huyên lập tức biến thành biểu lộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Hàn Sâm:- Cậu không đi trường quân đội, lại không có phong hào quý tộc, chờ tới khi cậu đến tuổi thực hiện nghĩa vụ quân sự, cũng chỉ có thể đi làm binh lính bình thường, nào có tiền đồ gì? Chỉ có học trường quân đội, lấy được thành tích tốt nghiệp loại giỏi, mới có thể đạt được quân hàm cao cấp, có cơ hội trở thành trưởng quan, ít nhất cũng có thể phục vụ trên chiến hạm cấp cao, không cần tới tiền tuyến làm bia đỡ đạn.

.
Chương39: Học Viện Thánh Hoa

- Khụ khụ, chuyện này sau này hãy nói đi, tôi còn có việc đi về trước, hôm nay cảm ơn cô đã hỗ trợ, hôm nào có cơ hội tôi mời cô ăn cơm.

Hàn Sâm nói xong liền muốn rời đi.

Lời Tần Huyên nói hắn cũng biết, nhưng Hàn Sâm có tính toán của mình, hắn chuẩn bị trước khi tới tuổi phải thực hiện nghĩa vụ quân sự, cố gắng đạt được một phong hào quý tộc, đến lúc đó cho dù đi phục nghĩa vụ quân sự, quý tộc cũng sẽ có đặc quyền, có thể lấy được quân chức tốt, sẽ không phải đi lên tiền tuyến làm bia đỡ đạn.

- Đứng lại, tôi có nói cậu có thể đi sao?Tần Huyên hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Sâm.

- Tần đại trạm trưởng, ngài hãy bỏ qua cho tiểu nhân đi, tôi thật sự không muốn tới đó đâu.

Hàn Sâm vẻ mặt đau khổ nói ra.

- Cậu không muốn đi cũng được.

Tần Huyên đột nhiên cười tủm tỉm nhìn Hàn Sâm nói một câu, Hàn Sâm đang cao hứng, nhưng ngay sau đó lại nghe Tần Huyên nói:- Nếu cậu không đi, về sau mỗi lần cậu ra vào trạm chuyên chở, chúng ta sẽ cẩn thận luận bàn một chút.

Nhìn nụ cười như tiểu ác ma trên mặt Tần Huyên, nội tâm Hàn Sâm thoáng lộp bộp một chút.

Hắn biết rõ trên thực tế khi Tần Huyên đối chiến cùng hắn vốn không dùng hết toàn lực, nếu không hắn không thể là đối thủ của Tần Huyên, nhìn vẻ mặt này của Tần Huyên, Hàn Sâm biết nếu mình không đáp ứng, chỉ sợ cuộc sống sau này sẽ không dễ chịu.

- Hay là tôi gia nhập thần xạ tổ vậy.

Hàn Sâm buồn bực nói.

Tần Huyên tức giận trừng mắt liếc Hàn Sâm:- Trong Cương Giáp Tí Hộ Sở không biết có bao nhiêu người tranh nhau muốn trở thành thủ hạ của tôi, hiện tại cho cậu chỗ tốt như vậy, cậu lại hay rồi, dáng vẻ như ăn phải độc dược vậy?- Tự do là vô giá đấy, mất đi tự do có khác gì dùng độc mãn tính tự sát đâu, cô bỏ qua cho tôi đi mà.

Hàn Sâm giận dữ nói.

- Vậy thì cậu cứ chết dần dần đi.

Tôi nói cho cậu biết, cho dù cậu chết biến thành quỷ, vậy cũng phải là quỷ của Tần Huyên tôi.

Tần Huyên bĩu môi một cái rồi nói.

Hàn Sâm thấy Tần Huyên quyết tâm muốn hắn tới thần xạ tổ kia, chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng, ủ rũ cúi đầu rời khỏi phòng khách.

Tần Huyên nhìn bộ dáng ủ rũ cúi đầu của Hàn Sâm, không biết vì sao trong nội tâm rất sảng khoái, khóe miệng nhịn không được khẽ nhếch lên.

- Tần trạm trưởng, tại sao phải kéo một người như vậy vào Cương Giáp đoàn chúng ta? Tôi cảm thấy người như vậy căn bản không xứng tiến vào thần xạ tổ.

Sau khi Hàn Sâm rời khỏi, một cô gái tuổi tác tương đương với Tần Huyên từ ngoài sảnh bước vào, thần sắc cổ quái nhìn Tần Huyên hỏi.

- Mạn Lệ, cô hãy tin tôi, tuy tên hỗn đản kia có đôi lúc rất vô lại, nhưng ở phương diện khác, hắn thực sự có tiềm lực rất lớn.

Tần Huyên nghiêm túc nói với Dương Mạn Lệ.

Trong khoảng thời gian này Tần Huyên tận mắt thấy Hàn Sâm khắc khổ và phát triển, dưới sự chà đạp của nàng, Hàn Sâm không chỉ không chán chường, ngược lại thân thủ dùng tốc độ khó mà tin nổi tăng lên, khi cô đối mặt với Hàn Sâm, không thể không dùng toàn bộ tinh thần để ứng phó, năng lực phát triển và tố chất tâm lý như vậy thực sự quá kinh người.

Ít nhất ấn tượng của Tần Huyên đối với Hàn Sâm đã có thay đổi rất lớn, nếu không hôm nay cô cũng sẽ không ra mặt bảo vệ Hàn Sâm.

Hàn Sâm trở lại phòng mình, thừa dịp Tần Huyên còn chưa rời khỏi thế giới Tí Hộ Sở, hắn liền nhanh chân chạy về nhà trước.

Hắn hoàn toàn không có hứng thú đối với việc thi vào trường quân đội, nếu là lúc trước, thi vào trường quân đội đúng là con đường rất tốt, trong trường quân đội có thể học được Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, nhưng hiện tại hắn đã có Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, hoàn toàn không cần phải đi vào trường quân đội để lãng phí thời gian.

Có thời gian đi trường quân đội, còn không bằng đi săn giết thêm chút dị sinh vật để tăng cường gen của mình.

Về phần làm thủ hạ trong thần xạ tổ của Tần Huyên, Hàn Sâm lại càng không muốn đi, tuy tiến vào thần xạ tổ có mạng lưới tình báo của Tần Huyên trợ giúp, tỷ lệ tìm được sinh vật biến dị và sinh vật thần huyết cao hơn nhiều, nhưng như vậy sinh vật biến dị và sinh vật thần huyết săn được sẽ phải phân chia cho nhiều người.

Sau khi Hàn Sâm chuẩn bị một chút, liền trực tiếp đến núi sâu đầm lớn tìm sinh vật biến dị và sinh vật thần huyết, đến lúc đó Tần Huyên không tìm được hắn, qua một thời gian ngắn có lẽ sẽ quên việc muốn hắn gia nhập thần xạ tổ.

Vốn sau khi Hàn Sâm có được mười lăm vạn, chuẩn bị đi kiếm một chiếc dao găm hợp kim tương đối cao cấp, nhưng hiện tại có đao thép của Lưu Phong, cho nên không cần mua dao găm nữa rồi.

Đao thép dùng hợp kim đặc chủng rèn thành, bên trong có thép, độ cứng rất cao, dùng nó có thể chém được da thịt của sinh vật nguyên thủy bình thường, cho nên trảm thép đao rất đắt, loại đoản đao dài hai thước này có thể bán được 100~200 vạn.

- Đúng là rất tốt.

Hàn Sâm sờ sờ lưỡi Trảm Thiết Đao, trên ngón tay lập tức xuất hiện một vết cắt rướm máu, nhìn lưỡi đao hiện ra tia sáng rét lạnh, lại càng yêu thích không nỡ buông tay:- Đồ đắt quả nhiên đáng giá.

Trước kia Hàn gia làm về hợp kim, mặc dù chỉ là một xưởng nhỏ, nhưng cũng có cách điều chế đặc biệt, hợp kim luyện ra tuy không bằng hợp kim đặc chủng làm ra Trảm Thiết Đao, nhưng dùng để làm binh khí thì cũng có thể chém rách được da thịt của một số sinh vật nguyên thủy, cho nên hiệu quả và lợi ích của công ty vẫn luôn không quá tệ.

Nếu không phải chùi đít cho mấy đứa con phá của kia, công ty khẳng định có thể xếp vào Top 3 tại Lạc Gia tinh, nhưng đáng tiếc hiện tại công ty đã bị tập đoàn Tinh Vũ thu mua rồi.

Lúc trước Hàn Sâm tuổi còn nhỏ, tại sao tập đoàn Tinh Vũ muốn thu mua công ty Hàn gia, đến bây giờ hắn vẫn không biết rõ nguyên nhân thật sự.

Nhưng cái chết của cha hắn nhất định có quan hệ đến tập đoàn Tinh Vũ, chỉ là hiện tại Hàn Sâm vẫn chưa có năng lực để điều tra rõ ràng, chỉ có thể tạm thời ẩn nhẫn.

- Con trai, hôm nay mẹ có chuyện quan trọng phải làm, con có thể đưa Tiểu Nghiên đến trường học không?La Tố Lan gõ cửa phòng Hàn Sâm, có chút bất đắc dĩ nói với Hàn Sâm.

- Tiểu Nghiên đã đi học sao? Vậy mà con không biết, mẹ, mẹ không cần lo lắng, để con đưa Tiểu Nghiên đi.

Hàn Sâm vội vàng nói.

- Mấy ngày trước đã đi học, lúc ấy con trong thế giới Tí Hộ Sở chưa trở về, mẹ cũng không nói cho con biết.

La Tố Lan nói ra.

- Là trường học nào?Hàn Sâm liền vội vàng hỏi.

- Mẹ dùng tiền con để lại nộp học phí cho Tiểu Nghiên, để cho nó tới Thánh Hoa.

La Tố Lan có chút bất an, vì để Tiểu Nghiên vào được Thánh Hoa, số tiền mà Hàn Sâm để lại hầu như đã xài hết rồi.

- Thánh Hoa được, ngoại trừ những trường học quý tộc kia, ở Lạc Gia tinh chúng ta thì Thánh Hoa là tốt nhất rồi.

Hàn Sâm nghe thế lại rất vui, hiện tại hắn không có thân phận quý tộc, tạm thời vẫn không thể cho Tiểu Nghiên tới học viện quý tộc, chỉ có thể tìm trường học tư nhân, dù sao cũng học được nhiều hơn so với phổ cập giáo dục.

Hàn Sâm và La Tố Lan trò chuyện một lát rồi hắn mang theo Tiểu Nghiên ngồi đoàn tàu từ trường tới trường học.

Cửa học viện Thánh Hoa có rất nhiều máy bay tư nhân đang đậu, trong đó không thiếu đồ xa hoa, người có tiền mà không có phong hào quý tộc đều đưa con cái bọn họ tới học viện Thánh Hoa, trên cơ bản người có thể đi vào Thánh Hoa đều là con cái nhà có tiền.

Khi Hàn Sâm nắm bàn tay nhỏ bé của Hàn Nghiên đi tới trường học liền thấy một người trung niên béo ôm một bé trai từ trên máy bay bước xuống, bên cạnh còn có một phụ nữ ăn mặc đẹp đẽ, hắn không khỏi ngơ ngác một chút.

Người trung niên béo này chính là của chú hai Hàn Lôi của hắn, Hàn Sâm không nghĩ tới trùng hợp như vậy, lại đụng phải y ở chỗ này.

.
Chương40: Kiểm Tra Tố Chất

- Hai đứa ở chỗ này làm gì?Hàn Lôi hiển nhiên có chút ngoài ý muốn vì gặp phải Hàn Sâm ở chỗ này.

- Đưa Tiểu Nghiên đến trường.

Hàn Sâm nói.

- Tiểu Nghiên học ở Thánh Hoa?Hàn Lôi có chút không thể tin nhìn Hàn Sâm và Hàn Nghiên.

- Vừa mới nhập học không bao lâu.

Hàn Sâm nói xong đã chuẩn bị đưa Hàn Nghiên đến cổng trường.

Sau khi Hàn Lôi kịp phản ứng, lại chạy đến trước mặt Hàn Sâm, bắt lấy cổ tay Hàn Sâm trợn tròn mắt cả giận nói:- Tao biết ngay mà, anh cả chiếm lấy công ty nhiều năm như vậy, khẳng định đã kiếm được không ít từ công ty, lúc trước còn khóc than với chúng ta, nói cái gì mà ngay cả hai trăm vạn cũng không lấy ra được, bây giờ lại tốn mấy trăm vạn để Tiểu Nghiên đến Thánh Hoa, giấu đầu lòi đuôi rồi chứ gì? Tao nói cho mày biết, số tiền kia đều là tiền của Hàn gia, phải xuất ra chia đều, nếu không đừng trách tao không khách khí.

- Chú không khách khí thì có thể làm gì?Hàn Sâm lạnh lẽo nhìn Hàn Lôi, đối với mấy người thân thích nhà mình hắn đã sớm triệt để thất vọng, bọn họ đừng hòng lấy được một phân tiền trên người hắn.

- Xú tiểu tử, ánh mắt và ngữ khí của mày như thế là có ý gì, có kiểu nói chuyện với chú hai như mày sao?Hàn Lôi bị Hàn Sâm nhìn tới trong lòng có chút sợ hãi, nhưng sau khi cha của Hàn Sâm chết, y ở trong nhà hung hăng quen rồi, không có ý định muốn buông tha cho Hàn Sâm.

- Chú hai?Hàn Sâm khinh thường cười cười:- Được rồi, như vậy thì mời chú hai trở về xem thật kỹ lại trước khi chúng ta ký hợp đồng, xem xem các người có còn tư cách đòi muốn tiền tôi hay không, từ nay về sau, các người đừng mong lấy được một phân tiền từ nhà chúng tôi.

Hàn Sâm trước đó vì muốn phân rõ giới hạn cùng Hàn Lôi, Hàn Ngọc Mai, cho nên mới dứt khoát trả hai trăm vạn, hiệp ước, hợp đồng cũng là nhờ chú Trương tỉ mỉ chuẩn bị, sau khi trả xong hai trăm vạn kia, theo pháp luật thì Hàn Lôi và Hàn Ngọc Mai không được lấy của bọn họ một đồng nào nữa.

- Đó là lừa gạt, không tính, quay về tao sẽ đi tìm mẹ của mày, cũng dám giấu tiền Hàn gia chúng ta! Hàn Lôi nổi giận đùng đùng kêu lên.

- Chú hai, tôi khuyên chú tốt nhất không nên làm như thế, tự tiện xông vào nơi ở của người khác, tôi có thể trực tiếp đánh chết chú.

Hàn Sâm âm trầm nhìn Hàn Lôi.

- Xú tiểu tử, mày nói cái gì! Hàn Lôi giận dữ, đánh một quyền tới mặt Hàn Sâm.

Hàn Sâm vẫn bất động, đợi Hàn Lôi đánh một quyền tới, hắn đưa tay bắt lấy cánh tay của lão, quay người ném qua vai, hung hăng quật một thân thịt mỡ của Hàn Lôi xuống đất, lập tức khiến lão đau đến mức kêu ra tiếng.

- Chú hai, nếu như chú muốn chết, vậy có thể tới nhà của tôi thử một chút.

Hàn Sâm lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Hàn Lôi.

Hàn Lôi trừng to mắt, giống như không nhận ra Hàn Sâm, gương mặt âm lãnh kia khiến lão không tự chủ được mà rùng mình một cái, trong lòng vô cùng kinh hãi.

Y dù gì cũng là người tiến vào thế giới Tí Hộ Sở thứ hai, mặc dù chỉ dùng gen nguyên thủy trở thành người tiến hóa, hơn nữa ở thế giới Tí Hộ Sở thứ hai cũng không phấn đấu.

Nhưng người tiến hóa dù sao vẫn là người tiến hóa, Hàn Sâm vốn là kẻ còn chưa tiến hóa, lại có thể vật y ngã sấp xuống, hơn nữa nhìn nó có vẻ không quá tốn sức, biểu hiện không bình thường này khiến nội tâm Hàn Lôi thoáng lộp bộp một chút, Hàn Sâm vốn rất quen thuộc trong mắt y, hôm nay lại trở nên có chút quỷ dị.

Hàn Sâm đột nhiên cười cười, giơ tay kéo Hàn Lôi lên.

Hàn Lôi ngây ra một lúc, không biết tại sao sắc mặt Hàn Sâm lại biến hóa nhanh như vậy, Hàn Sâm cũng đã ghé đến tai hắn, cười tủm tỉm nói:- Đứa bé và người phụ nữ này, thím hai có biết không? Tôi nghĩ có lẽ tôi phải đi trò chuyện với thím hai một chút rồi.

- Mày cho rằng vợ tao sẽ tin tên tiểu tử thúi nhà mày?Hàn Lôi tức giận nói.

- Có tin tôi hay không cũng không sao, chỉ cần tin chuyện này là được.

Hàn Sâm lắc lắc máy truyền tin trên cổ tay, từ khi bắt đầu thấy Hàn Lôi, hắn đã mở công năng chụp ảnh, quay lại tất cả mọi chuyện.

- Mày! Hàn Lôi quá sợ hãi, thò tay muốn giật lấy máy truyền tin trên cổ tay Hàn Sâm.

Hàn Sâm thoáng động, tay chân khẽ đẩy một cái, lập tức khiến Hàn Lôi ngả sấp xuống.

- Chú hai, chúng ta có thể thương lượng, chỉ cần chú ra giá hợp lý, thứ này tôi có thể bán cho chú.

Hàn Sâm cười cười giơ tay đến trước mặt Hàn Lôi, muốn kéo Hàn Lôi vừa bị té ngã lên.

Hàn Lôi lộ ra nụ cười, đột nhiên dùng sức bắt lấy tay của Hàn Sâm, giống như muốn dùng sức vặn gãy tay của Hàn Sâm, sau đó cướp đi máy truyền tin.

Thế nhưng cánh tay của Hàn Sâm không uốn éo kiểu gì, vậy mà lại có thể trói ngược lại tay của Hàn Lôi, chỉ một thoáng đã vặn tay của y ra sau lưng, khiến Hàn Lôi ngã quỳ trên mặt đất tru lên như tiếng heo bị mổ.

- Chú hai, xem ra chú không có thành ý muốn bàn chuyện làm ăn này rồi, vậy tôi không thể làm gì khác hơn là phải đưa tới chỗ thím hai, để xem thím ấy có hứng thú với những vật này hay không.

Hàn Sâm thả tay Hàn Lôi ra, quay người muốn rời khỏi.

- Chờ một chút.

Hàn Lôi vội vàng lên tiếng gọi Hàn Sâm lại, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, thật lâu mới cắn răng nói ra:- 1 vạn tệ, tao trả mày 1 vạn tệ, mày xóa đoạn phim kia đi cho tao.

Hàn Sâm khinh thường xoay người rời đi:- Hai mươi vạn, chú không trả thì tôi sẽ đi gặp thím hai, chắc hẳn thím ấy sẽ rất hứng thú.

- Hai mươi vạn, tao trả.

Nói rồi Hàn Sâm lập tức muốn rời đi, Hàn Lôi cũng bất chấp đau nhức trên người, khập khễnh chạy tới giữ chặt tay Hàn Sâm nói.

- Vậy tôi cảm ơn chú hai nhé, chú định cho tiền mặt hay trực tiếp chuyển khoản?Hàn Sâm tự tiếu phi tiếu nhìn Hàn Lôi nói.

Hàn Lôi đau lòng chuyển hai mươi vạn cho Hàn Sâm:- Tốt rồi, hiện tại mày có thể xóa rồi chứ?- Xóa thì nhất định sẽ xóa, nhưng phải đợi lúc nào tâm tình tôi tốt, đến lúc đó tự nhiên tôi sẽ xóa.

Hàn Sâm nói rồi xoay người rời đi.

- Xú tiểu tử mày dám không giữ lời hứa! Hàn Lôi giận dữ, vung quyền muốn đánh Hàn Sâm, nhưng Hàn Sâm quay người nhìn y một cái, trong lòng Hàn Lôi run lên, lập tức cứng đờ tại chỗ, vừa rồi Hàn Sâm động tay đã khiến y tạo thành tâm lý oán hận, cũng khiến y sinh ra sợ hãi.

- Chú hai, cháu đã lấy tiền của chú thì nhất định sẽ xóa, nhưng tôi cũng không nói hiện tại sẽ xóa, đợi đến khi tâm tình tốt tự nhiên sẽ xóa, tâm tình không tốt, vậy thì khó nói.

Hàn Sâm vỗ vỗ bả vai Hàn Lôi, đột nhiên thu lại nụ cười, lại ghé bên tai Hàn Lôi nói:- Còn nữa, đừng để tôi gặp lại chú ở trong nhà tôi, nếu không tôi nhất định sẽ đánh chết chú.

Hàn Lôi rùng mình một cái, không biết vì sao y nhìn vào ánh mắt lạnh như băng của Hàn Sâm, lại cảm thấy Hàn Sâm nhất định sẽ nói được làm được.

- Khốn kiếp, tiểu tử này sao lại trở nên tà môn như vậy.

Hàn Lôi đợi Hàn Sâm đi xa mới thầm mắng mình lại bị một tên tiểu tử thúi hù dọa, trong miệng hùng hùng hổ hổ.

Nhưng sâu trong nội tâm lại sinh ra vài phần khiếp ý, theo bản năng lảng tránh vấn đề có đi tới nhà Hàn Sâm hay không.

Sau khi Hàn Sâm đưa Hàn Nghiên vào trường học, tâm tình rất không tệ, khi đi ngang qua trung tâm khảo sát thể năng, nghĩ nghĩ liền đi vào, muốn kiểm tra tố chất thân thể hiện tại của mình xem đã đạt tới trình độ gì.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang