Cô mãi suy nghĩ mà quên đi sáng nay cô có tiết kiểm tra giữa kỳ, tiếng chuông điện thoại vang lên.
“ Alo ”.
“ Công Chúa Nhỏ hôm nay em có tiết kiểm tra ” Giọng nói của Lăng Duật dịu dàng ở đầu dây bên kia.
Lúc này cô mới ngồi bật dậy xem lại, sao ngay cả lịch kiểm tra của cô Lăng Duật cũng biết vậy? đùa nhau sao?
“ Tôi biết rồi ” Nói xong không do dự mà cúp máy cái rụp.
Lúc này mới ba đầu sáu cẳng mà vệ sinh cá nhân rồi thay đồ thật nhanh mà chạy đến trường, cô sao lại quên được tiết kiểm tra này chứ, bình thường có quên bao giờ đâu.
Tất cả là do Lăng Duật là anh làm cô phân tâm không tập trung được, cái tên chết tiệt Lăng Duật, Khương Tịnh Kỳ mắng thầm trong bụng Lăng Duật là đồ trứng thối.
Vừa đến cửa phòng học cô đã thở không ra hơi, cũng may chỉ trể 10 phút, Khương Tịnh Kỳ ngẩn đầu lên người gác thi khiến cô bàng hoàng Tần Vũ Phong? anh ta vậy mà gác kiểm tra lớp cô sao? anh ta là bạn Lăng Duật mà.
“ Bạn học đã đến trễ còn không mau vào đứng đó làm gì ” Tần Vũ Phong nhìn thấy Khương Tịnh Kỳ bất ngờ đến mức bất động liền gọi vào.
Khương Tịnh Kỳ gật đầu đi vào trong lớp.
Cô ngồi xuống vừa nhìn cái đề liền khiến cô choáng váng, đùa cô à cái đề này là học sinh giỏi thành phố còn chưa chắc làm được. Khương Tịnh Kỳ khó khăn vò đầu bức tóc nhìn cái đề lôi hết những gì mình nhớ được ra giải bài.
Nhưng cô để ý Tần Vũ Phong cứ đi qua đi lại chổ cô mãi như vậy, làm sao cô làm bài được chứ, suy nghĩ vừa dứt Tần Vũ Phong đã đến đứng bên cạnh.
“ Bên phải ngăn bàn có tờ giấy đáp án, không biết làm thì đem ra mà chép ”
Giọng của Tần Vũ Phong rất nhỏ chỉ để một mình cô nghe thấy, Khương Tịnh Kỳ ngẩn đầu nhìn cậu ta đầy khó hiểu, Tần Vũ Phong giả vờ như không biết gì mà rời đi.
Khương Tịnh Kỳ đặt tay vào ngăn bàn học của mình, đúng là có tờ giấy nhỏ thật, cô mở ra xem trong đó là đáp án bài thi, không đợi chờ nữa Khương Tịnh Kỳ nhanh chóng chép vào bài mấy câu cô không tự làm được trong vòng 15 phút đã xong.
Cô nằm gục xuống bàn nghĩ mệt, thật sự suýt chút cô đã không thở nổi khi đọc đề rồi, cái đề rất khó nhìn vào đã thấy chóng mặt huống chi là làm bài, còn chưa kể cô học rất tệ vật lý.
Cuối giờ cô lên nộp bài, liếc nhìn Tần Vũ Phong cô khẽ nói nhỏ “ Cảm ơn nhiều nhé ”.
Ở phía sau cô chính là Cao Bằng Khôn thiếu gia nhà giàu, cậu ta nhìn cô với ánh mắt chất chứa nhiều ý đồ, bước ra khỏi lớp Cao Bằng Khôn nắm cái cặp của Khương Tịnh Kỳ lại nói.
“ Tiểu Kỳ đi ăn kem không? ”.
“ Tôi còn phải đi làm, cậu đi một mình đi ” Khương Tịnh Kỳ lịch sự nói với cậu ta.
“ Vậy chúng ta đến quán cậu làm thêm ăn đi ” Cao Bằng Khôn không bỏ qua cơ hội này, cậu ta thích Khương Tịnh Kỳ rất lâu rồi, chỉ là nhìn cô như mọt sách vậy, chỉ cần trống đánh liền chạy mất dép.
Khương Tịnh Kỳ suy nghĩ một lúc liền gật đầu “ Được! ”.
Nhậm Doanh cô ta vốn để ý Cao Bằng Khôn, nhưng Cao Bằng Khôn không có ý định cho cô ta cơ hội, nhìn thấy cảnh này còn khiến cô ta ghét Khương Tịnh Kỳ nhiều hơn.
Tần Vũ Phong chụp lại một tấm hình của Khương Tịnh Kỳ và Cao Bằng Khôn gửi cho Lăng Duật kèm dòng chữ [ Đẹp đôi quá nè ]
Lăng Duật vừa được gửi liền trả lời ngay [ Tôi và cô ấy mới đẹp đôi, thằng nhóc đó không có cửa ]
Tần Vũ Phong đọc xong cũng chỉ biết cười trừ.
Cao Bằng Khôn cùng Tịnh Kỳ vừa đi vừa nói chuyện, vô cùng vui vẻ, dù trên lớp bọn họ cũng hay nói chuyện nhưng Tịnh Kỳ đều rất ít nói toàn lo học bài thôi.
Vừa đặt chân vào quán mỳ của Khương Tịnh Kỳ làm, cô đã nhìn thấy từ xa bóng dáng quen thuộc, mấy ngày không gặp bây giờ lại xuất hiện rồi.
Cao Bằng Khôn thấy cô nhìn về một hướng cậu ta liền thắc mắc “ Có chuyện gì sao? ”.
“ Hả? không có gì cậu ngồi đi tôi đi làm mỳ cho cậu ” Khương Tịnh Kỳ xua tay không với Cao Bằng Khôn kéo cậu vào bàn ngồi xuống.
Lăng Duật đầu muốn bốc hoả nhìn hai người họ, níu qua níu lại, vậy mà cô còn xem ảnh như vô hình vậy, anh vừa đang nhìn cô thì đột nhiên Trương Tuệ Minh từ đâu đi vào.
Cô ta vừa nhìn thấy anh đã chạy lại gần, Lăng Duật còn nhớ rất rõ khoản thời gian này anh quen Trương Tuệ Minh sau khi ba mẹ bị tai nạn anh và cô ta mới chia tay.
“ Duật! Em gọi sao anh không nghe máy vậy? ” Cô ta ôm lấy cánh tay anh, vì cô ta mặc chiếc váy ôm nên đôi gò bông của cô ta cũng cạ vào người anh khiến anh vô cùng khó chịu.
Lăng Duật gạt tay cô ta ra, ngồi nhích ra một chút rồi mới chậm rãi lên tiếng “ Dạo này anh có rất nhiều việc ”
“ Anh không thương em nữa sao? ” Trương Tuệ Minh giở giọng nũng nịu với anh khiến anh suýt chút nữa đã nôn ra mỳ.
Giờ anh mới nhận ra sao kiếp trước anh có thể yêu đương với cô ta được vậy? nhìn cô ta kinh tởm chết đi được.
Khương Tịnh Kỳ làm phục vụ ở đây, và đơn giản là ở đây cũng chỉ có một món, cô mang bát mỳ nóng hổi lại chổ của Cao Bằng Khôn, một màng trước mắt của Lăng Duật cô nhìn thấy nhưng cô cũng không quan tâm lắm vì không phải chuyện của cô.
“ Tiểu Kỳ! Mỗi ngày cậu điều làm ở đây sao? ” Cao Bằng Khôn nhìn cô hỏi.
Cô gật đầu với cậu ta.
Dù sao hôm nay khách không đông lắm, nên cô mới có thời gian mà ngồi ở đây nói chuyện với Cao Bằng Khôn, cậu ta nhà cao cửa rộng vậy mà cũng chịu ăn mấy món bình dân này khiến cô có chút bất ngờ.
“ Ở đây còn có thể học bài đó ” Khương Tịnh Kỳ nói với cậu ta.
Cậu ta vừa nuốt một đủa mỳ vừa ngẩn đầu nói với cô “ Thật sao? vậy sao này tan học cậu đến đây làm, tôi đến đây vừa ăn mỳ vừa học bài ” một công đôi việc quá hoàng hảo.
Khương Tịnh Kỳ giơ ngón tay cái lên tỏ vẻ đồng ý “ Bảo Tô An Vy cùng đến đi, còn có Hứa Anh nữa chúng ta cùng học ”.
Cao Bằng Khôn gật đầu.
Cô đột nhiên đánh mắt sang Lăng Duật bốn mắt liền chạm nhau, Khương Tịnh Kỳ như có luồng điện chạy ngang qua vậy, Lăng Duật đang nhìn cô chăm chăm dù bên cạnh anh còn có một mỹ nữ sang trọng.
Vừa chạm phải ánh mắt cô liền quay ngoắt sang chổ khác khiến Lăng Duật càng muốn tức giận với cô hơn, anh nhắn tin cô không trả lời, cố tình đến quán cô làm lại bị cô ngó lơ, cái tên ranh con đó có gì đẹp chứ.