• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Duật hôm nay anh về nhà sớm hơn mọi bữa, nhưng về đến nhà mới biết hoá ra Tịnh Kỳ cô vẫn chưa về nhà, có khi nào cô giận đến mức muốn bỏ anh đi rồi không?

Anh vừa đứng dậy chuẩn bị lấy xe tìm cô thì thấy cô và Cao Bằng Khôn đứng trước cửa nhà, hai người họ còn cười nói chuyện vui vẻ, trên tay Tịnh Kỳ còn là một chồng sách.

Cao Bằng Khôn nhìn Tịnh Kỳ một lúc liền nhìn thấy Lăng Duật đang nhìn cậu ta với ánh mắt sắc bén, cậu ta liền lên tiếng.

“ Tịnh Kỳ tóc cậu dính gì rồi ”.

Cao Bằng Khôn vươn tay kéo đầu cô, cậu ta cúi đầu xuống nhưng ở góc nhìn của Lăng Duật thì rất giống hai người họ đang hôn nhau.

Khương Tịnh Kỳ cảm thấy hơi lâu nên có chút run lên “ Tôi vào nhà trước đây cậu về cẩn thận ” cô lùi lại một bước.

Cậu ta thấy vậy cũng buông tay mỉm cười với cô “ Vậy tôi về đây tạm biệt ”.

Cô gật đầu một cái, cậu ta vẫy vẫy tay rồi rời đi.

Vừa quay đầu liền nhìn thấy Lăng Duật ánh mắt chứa đầy giận dữ một tay đút túi quần một tay cầm ly rượu, anh nhìn cô chằm chằm không một chút cảm xúc.

Khương Tịnh Kỳ hít một hơi thật sâu, vừa nhìn thấy anh cô đã nhớ tới chuyện đó, cố gắng xem anh như không khí không để tâm đến nữa, cô lạnh lùng đi vào cầm điện thoại bấm bấm giả vờ như không để ý.

Cô lướt ngang anh đang đứng ngay cửa mà không nói một lời nào.

“ Đứng lại ” Lăng Duật lạnh lùng lên tiếng.

Bước chân cô theo bản năng mà khự lại, cô cũng nhẹ nhàng xoay người đối mắt với anh, vẻ mặt anh lúc này chẳng khác nào quỷ satan, còn cô không hề có chút cảm xúc gì.



“ Anh lại muốn gì nữa? ” Cô khó chịu nhìn anh gọi xong liền im lặng không nói.

Lăng Duật cười khinh một cái rồi lạnh nhạt nói “ Em hỏi tôi muốn gì? tôi mới là người nên hỏi em muốn gì mới phải? hai người tình cảm trước mặt tôi bây giờ lại hỏi tôi muốn gì sao? ”.

Khương Tịnh Kỳ nghe anh nói, cơn giận từ lúc trưa đã không kiềm được nữa mà nhìn anh căm phẫn “ Anh nói tôi tình cảm? anh khác tôi lắm sao, anh ở bên cạnh cô ta đó không phải tình cảm sao? ”.

“ Tôi còn tưởng anh thích tôi thật hoá ra cũng chỉ như vậy ”.

“ Ngày mai tôi sẽ dọn về nhà tôi ở, tiền cũng sẽ tự kiếm trả lại cho anh ”.

Cô nói xong liền quay lưng đi lên lầu không nói một lời nào nữa, bước chân cô nhanh đến mức đã xuýt chút nữa thì vấp té, nước mắt cũng không tự chủ mà rơi xuống ướt cả hai bên má.

Khương Tịnh Kỳ về phòng liền đóng cửa phòng khoá lại, ngồi thụp xuống khóc lớn, rõ ràng là Lăng Duật sai trước vậy mà anh còn quát mắng cô, anh tưởng cô là con nít lên ba không nhìn thấy sao?

Cô khóc nấc lên từng tiếng.

Lăng Duật cũng tức giận không thèm theo dỗ cô, anh quăn chiếc ly trên tay xuống nên nhà trút giận, chiếc ly vỡ tan tành.

“ C*n m* nó ” Anh tức giận mắng một cái.

Anh như vậy là chưa đối tối với cô? tại sao cô luôn muốn rời khỏi anh, cô như vậy là muốn qua lại cùng thằng nhóc đó.

Đừng hòng! anh dù có dùng thủ đoạn cũng không để cô rời khỏi anh thêm lần nào nữa.

Lăng Duật không trở về phòng mà anh lái xe rời khỏi nhà, tâm trạng không tốt không nên ở nhà, anh vốn định đợi cô về ăn tối sao đó giải thích nhưng bây giờ xem ra cô cũng không cần nghe anh giải thích.

Anh lái thẳng đến the night club, đây là quán bar mà lúc trước anh và Tần Vũ Phong hay tới, cho đến khi cậu ta lấy vợ thì rất ít khi đến đây.

Tần Vũ Phong vừa đến liền nhìn thấy hôm nay Lăng Duật gan đến mức gọi tận hai người phụ nữ tiếp rượu cho cậu ta, cậu ta không còn sợ Tịnh Kỳ buồn nữa sao?

Nhưng Lăng Duật làm sao biết được hình ảnh lúc tệ hại này của anh đã được người khác chụp lại không thiếu sót một hành động nào.

“ Cậu thế này không sợ bảo bối nhà cậu nổi trận lôi đình sao? ” Tần Vũ Phong cầm ly rượu vang đắc đỏ nhấp một ngụm thông thả nhìn Lăng Duật mà nói.

Lăng Duật nhếch mép cười “ Cô ấy sao? cô ấy chẳng để ý những chuyện tôi làm đâu ”.

Tần Vũ Phong im lặng không nói một lời nào, anh ta cũng chưa từng thấy một Lăng Duật thế này, cũng chưa từng thấy cậu ta để tâm nhiều chuyện như vậy, hoá ra khi thật sự yêu một người bản thân lại có thể thành thế này.



Cả đêm đó Lăng Duật không về.

Khương Tịnh Kỳ ngủ cũng không ngon giấc, quơ tay một cái liền cảm nhận được bên cạnh chính là khoảng trống, cô chậm rãi mở mắt nhìn màng đêm tĩnh mịch.

Quay người cầm điện thoại lên xem giờ, đã năm giờ sáng mà Lăng Duật còn chưa về, anh ngủ lại thư phòng sao?.

Cô ngồi dậy đi sang thư phòng xem, nhưng trong thư phòng vốn không có người, cô cũng chẳng muốn nghĩ nhiều. Tiếng tin nhắn điện thoại vang lên, Khương Tịnh Kỳ mở lên xem, cả cơ thể của cô cứng đờ vì tin nhắn.

Hình ảnh anh ôm ấp người khác trong quán bar đập vào mắt cô, khiến cô chỉ biết cười lạnh tắt màng hình đi xuống tìm nước uống cho hạ hoả.

Khương Tịnh Kỳ vừa cầm cốc nước thì cửa lớn bên ngoài có tiếng động, cô xoay người một cái liền nhìn thấy Lăng Duật đã về, nhìn thấy anh cô liền lạnh lùng quay đi.

“ Đứng lại ” Lăng Duật lên tiếng.

Cô khự người.

“ Em có phải rất muốn rời khỏi đây không? không muốn ở lại bên cạnh tôi? ” Lăng Duật nhìn cô, ánh mắt có chút mong đợi nhìn.

Khương Tịnh Kỳ lạnh lùng nói “ Đúng! Tôi không muốn ở bên cạnh một người có quá nhiều mối quan hệ không rõ ràng ”.

“ Mối quan hệ không rõ ràng? Khương Tịnh Kỳ em và cái tên họ Cao đó thì mối quan hệ rõ ràng sao? ” Lăng Duật thở ra một hơi, mắt nheo lại đầy khó chịu.

“ Có gì mà không rõ ràng? chúng tôi đã ôm ấp nhau sao? đã cùng nhau đến bar uống rượu sao? Anh muốn mối quan hệ rõ ràng thì tự đi mà xem lại bản thân mình ” Khương Tịnh Kỳ tức giận quăn điện thoại trước mặt anh rồi quay về phòng ngủ.

Lăng Duật cầm điện thoại lên xem, đây là lý do khiến Khương Tịnh Kỳ tức giận như vậy? lẽ nào là cô đang ghen sao? Tốt với cô như vậy cô không để ý, làm chuyện xấu một chút cô đã tức giận thế này.

Khoé môi anh nhếch lên, ánh mắt có chút dịu dàng cầm điện thoại cô mà quay về phòng.

Mở cửa phòng ra, tâm trạng anh cũng tốt lên không ít, đặt điện thoại lên bàn sau đó mới đi tắm, Khương Tịnh Kỳ tất nhiên là biết anh về phòng, nhưng cô tức giận không ít không muốn ngủ cùng anh.

Vừa nhìn thấy Lăng Duật mở cửa nhà tắm ra, cô liền nhanh chóng nhắm mắt giả vờ ngủ đúng lúc Lăng Duật nhìn thấy toàn bộ anh chỉ biết cười khổ.

Leo lên giường kéo cô ôm vào lòng, trong khi đó anh còn chẳng mặc quần áo chỉ quấn chiếc khăn trắng ngang hông, Khương Tịnh Kỳ gạt tay anh ra khỏi người mình một cách tuyệt tình.

“ Kỳ Kỳ! Chuyện Trương Tuệ Minh sau này tôi sẽ giải thích với em, còn chuyện ở tron quán bar thật sự tôi không như em nghĩ, chỉ là có chút tức giận nên mới làm như vậy ”.



“ Em đừng giận nữa, tôi biết lỗi rồi em bỏ qua cho tôi đi ” Lăng Duật ôm cô vào lòng, mặt vùi vào hõm cổ cô vừa hôn lên cổ vừa giải thích với cô.

Khương Tịnh Kỳ nhột nhột liền rụt cổ lại quay đầu lại nhìn anh “ Chuyện của anh tôi không muốn nghe ”.

“ Em đừng có lớn tiếng như vậy, tôi biết là tôi sai sau này sẽ không như thế nữa được không? ” Lăng Duật vẻ mặt hối lỗi nhìn cô như đang cầu xin sự khoang dung.

“ Anh còn định có lần sau sao? ” Khương Tịnh Kỳ ngây ngô hỏi lại.

Lăng Duật liền lắc đầu.

“ Ngày mai tôi phải sang Thái Lan, sau khi về sẽ cùng em đón sinh nhật rồi đăng ký kết hôn, em cũng phải thi tốt nghiệp cho tốt ” Lăng Duật hôn lên trán cô một cái, cỗ vũ tinh thần cho Khương Tịnh Kỳ.

Cô khẽ gật đầu với anh, ngày thi tốt nghiệp cuối cùng của cô, cũng chính là ngày mà cô ra đời.

Nhưng khi anh hôn lên môi cô sau đó ôm chặt cô vào lòng thì cô liền cảm thấy không đúng, nghiên đầu lên hỏi anh “ Anh không mặc đồ sao? ”.

“ Ừm, tối ngủ rồi mặc đồ làm gì nữa rất nóng, cũng không làm gì em, em khỏi phải sợ ” Lăng Duật bật cười nói.

“ Biến thái ” Khương Tịnh Kỳ đánh vào người anh mắng.

Lăng Duật hôn lên môi cô, tùy tiện cắn nhẹ một cái rồi mới lên tiếng.

“ Có biến thái cũng chỉ biến thái với một mình em, thân xác này xác định chỉ thuộc về em, để em tùy ý sử dụng không một chút phản kháng. ”

Khương Tịnh Kỳ cãi không lại anh, liền im lặng mà ngủ ở trong lòng anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK