-Tôi đói.
Hữu Túc nghe xong thì bật cười khanh khách, dùng ánh mắt giết người rồi nói 1 câu « tôi đói » ha ha ha. Hữu Túc lấy khăn đưa cho anh và nói :
-Một chút sẽ xong, anh tắm …
Chưa dứt lời thì Cự Tàn Tôn đã bắt ép cô hôn lấy hôn để, Hữu Túc nhăn mày, anh đưa tay ép cô há miệng để anh tấn công, có chút nhột nhột dưới cằm. Một tay anh giữ đầu cô và tay kia thì chẳng an phận chút nào, anh xoa nắn ngực cô ngoài lớp áo ướt, Hữu Túc bị anh hôn đến thở không ra hơi, anh vừa di chuyển môi xuống cổ cô thì cô cũng thở như hết oxi. Anh cởi vội quần áo của cô rồi ném ra sàn, sau đó lại bắt đầu hôn xuống khắp cơ thể của cô một cách rất cuồng nhiệt, Hữu Túc ngồi trên người anh, lúc này mặt cô đã đỏ bừng nhìn anh hôn lên người mình. Cự Tàn Tôn lại cắn vào vành tai cô và nói :
-Em lên trên đi.
Lên đâu ? Trên nào ? Hữu Túc nhìn anh khó hiểu, nhìn thái độ ngơ ngơ của cô thì anh biết là cô không hiểu anh đang muốn nói gì :
-Tôi muốn làm tình với em.
Hữu Túc mặt càng đỏ hơn, nhìn cô lúc này thật trái ngược thói côn đồ hằng ngày, Cự Tàn Tôn nhìn cô đăm đăm :
-Nhanh đi, rồi tôi để em đi ra ngoài.
Cô thật sự là quá xem thường Cự Tàn Tôn, anh quá to lớn đối với cô, cô nhìn anh rồi cười cười :
-Từ chối được không ? à hi hi …
Cự Tàn Tôn lấy khăn trên kệ gần đó, rồi choàng lên người cô, anh nhấc cô lên giữ cô trước ngực anh rồi đi thẳng vào phòng ngủ, Hữu Túc nhìn quanh tìm Tiểu Tam, lại trốn đi chơi với con chó hàng xóm rồi, là ban ngày ban mặt mà anh cũng nổi thú tính được sao ??? Cự Tàn Tôn đặt cô nằm xuống dưới người anh, anh nhìn lên người cô và nói :
-Ra dáng phụ nữ hơn rồi đấy.
Hữu Túc nghe xong thật muốn ói máu, vậy nào giờ cô là con gái nhưng mang cơ thể đàn ông sao ? Cự Tàn Tôn lại tiếp tục khơi lữa ham muốn trong anh và cô, anh cúi xuống nhìn cô rồi nói :
-Phàm Hữu Túc.
Hình như Cự Tàn Tôn xem cô như đồ ăn thì phải nhưng Hữu Túc không phải đồ ăn đâu, cô chỉ giỏi nướng bánh thôi, Cự Tàn Tôn tiến vào cô rất nhanh, lần này Hữu Túc cũng nhăn mặt, nhưng anh chính là không quan tâm, anh đưa tay kéo 2 chân cô đặt lên vai anh rồi điên cuồng phát tiết, lúc đầu nhìn Hữu Túc còn phối hợp anh nhưng càng về sau thì cô càng muốn cắn xé anh, trông cô rất đáng yêu.
Buổi tối, Cự Tàn Tôn ngồi trên cô và nhìn cô đứng nướng bánh :
-Này.
Hữu Túc không quay lại nhìn anh, chỉ lên tiếng :
-Nói đi ?
-Sao không về nhà ? – Anh hỏi.
Hữu Túc lắc lắc chiếc muỗng trên tay và nói :
-Ra ngoài sống thế này mới làm bậy được mà không sợ bố mẹ cấm cản.
Nếu là con gái nhà người ta thì đã trả lời theo cách khác rồi, nghe có vẻ mạnh mẽ hơn thuyết phục hơn, nhưng cô là Phàm Hữu Túc nên thích gì thì nói đó thôi. Tiểu Tam lúc này mới về, trông mặt nó hớn hở như mới lấy được vợ, đói nên mới chịu mò về, thật là sung sướng quá mà, Hữu Túc lấy thức ăn cho nó rồi quay lại nhìn anh :
-Tôi không nấu ăn, tôi nướng bánh, anh ăn không ?
Cự Tàn Tôn đứng dậy, sau đó anh đi vào lấy áo khoác bên ngoài ném cho cô và kéo tay cô đi ra ngoài, Hữu Túc bị anh lôi đi như bao tải, cô hỏi anh ngay :
-Đi đâu vậy chứ ???
-Đi ăn. – Anh chỉ nói vậy rồi kéo cô đi rất nhanh.
Vào quán ăn, là quán ăn theo kiểu Hàn, nhân viên phục vụ dẫn anh và cô vào một bàn trống và đưa ra menu, Hữu Túc không khách khí chút nào cả, cô chỉ vài món nướng rất bắt mắt và hỏi :
-Anh ăn gì ?
Lần đầu tiên anh vào những quán như thế này, và tự lựa chọn món ăn, trước giờ anh ăn uống toàn do Khải Tư sắp xếp, anh nhìn một lượt rồi chỉ vào canh đậu tương và cơm trộn, Hữu Túc nhìn anh và hỏi :
-Anh chọn mà không suy nghĩ à ?
Gọi món xong, Hữu Túc đã chuẩn bị xong hết dụng cụ cắt xé thịt trong tay, lâu rồi cô quên mất mấy món ăn này, nay có dịp thì cô phải ăn thật no thôi, khi thức ăn được mang lên thì cô đưa chiếc muỗng cho anh và nói :
-Cầm lấy này …