-----------------
Tại một tiệm nước trong thành phố.
-Anh Danh!, chúng ta đâu cần trốn đi như vậy!, ở đây đâu phải là Nam Phong gia đâu?. Nguyệt hi.
-Đúng là ko phải ở Nam Phong, tại lúc trước cứ mỗi lần đi chơi là trốn đi nên quen rồi!, mà em cũng là người lên tiếng bảo trốn đi mà, sao giờ hỏi anh!. Danh trả lới.
-Tại lúc đó em quên!, mà em cũng đã nói lại rồi mà anh cũng nhất quyết đồi trốn đi! lỡ chị Tara tìm thì sao?. Nguyệt mặt hầm hầm nhìn Danh nói.
-Yên tâm!, chị Tara ko có **** đâu!, đi chơi thôi!, lỡ trốn rồi ko lẽ quay lại?!. Danh.
-Đúng ha!, thôi đi anh!. Nguyệt rạng rỡ cười tươi nhìn Danh nói.
---------------------
Còn nó, đặt cái vali lên giường, kéo dây kéo ra lấy trong đó một bộ đồ màu đen rồi đi thẳng vào Toilet. Hiện giờ nó khác hoàn toàn hồi sáng, một chiếc đầm màu đen, kiểu cách thì có một ko hai. Tính tình và sở thích thây đổi như thời tiết, sáng thì trắng, tối thì đen, nhưng hai tính tình, hai sở thích đều là của nó, nó ko phải như một người đa nhân cách, chỉ là nó cố giấu đi nó thật sự, chỉ thể hiện vào buổi tối, khi màng đêm đã che phủ hết vạn vật thì nó ko có lí do gì phải giấu, tất cả tính cách, sở thích...đều sẻ được bọc lộ, tính cách của ban ngày và ban đêm tuy khác nhau, đối lập nhau nhưng cả hai đều là tính cách thực sự của nó.
Tiếp tục nó lấy từ trong cái vali màu đen ra một chiếc chìa khóa xe màu đen. Xuống tầng hầm nó đi lại gần một vật được che bởi một tấm màng lớn, kéo tấm màng ra, trước mắt nó là một chiếc môtô màu trắng, trắng từ trên xuống(T/g: Ủa!, sao là màu trắng?, ko phải là màu đen sao????. Nó: Màu trắng đi đêm nó mới nổi!, hiểu chưa!. T/g: Ờ!, nhưng mặc đầm sao lái xe????. Nó: Có chết đâu!, mệt quá hỏi nhiều!. T/g: Hihi, bye bye..."Vọt lẹ").