• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-Oppa!.

-Hả?, chuyện gì?. Hoo đang lây hoay với cái máy tính thì quay sang nó khi nghe nó gọi.

-Khi nãy.... .Nó ngập ngừng nói, dáng vẻ ko máy là thiện cảm, ánh mắt lạnh lẽo đến thấu xương càng lọ rõ.

-Sao vậy?, có chuyện rối sao?.

-Khi nãy ở dưới....

_ _ _ _ _ _ _ _

-"TARA NGẤT XỈU RỒI".

Sau câu nói của Dong Gun thì cả hội trường nhốn nhào lên lời bàn tán, Tea Hin, Hong, Bo và Ha Rum lập tức quay sang nó nhìn nhưng lại thấy nó đang ngồi với tư thế như khi nãy ko có dấu hiẹu nào cho thấy nó xỉu.

Trong lúc Tea Hin và Hong bật dạy tiến lên vài bước về hướng của Dong Gun thì tại chỗ nó...

Một luồn khí bất ngờ thoát ra một cách mạnh mẽ và biến mất ngay chỉ trông vài giây.

-"Hự...?!". Đưa tay lên ôm ngực, một tia đau nhói xẹt qua khiến cho một người vốn ko biết đâu phải kêu lên trong lòng.

-"Gì vậy?, ko lẽ....?".

Sau khi luồn khí biết mất nó nhanh chóng nhắm tịt mắt lại dựa lưng vài thành ghế để suy nghĩ.

-Tara, cậu ko nói gì sao?.

_ _ _ _ _ _ _ _

-.... cho nên em nghỉ, ngày đó...sắp tới rồi!. Sau khi hồi tưởng lại chuyện khi nãy thì nó quay sang oppa mình nói giọng chắc nịch.

-Sao?, anh cứ tưởng là phải qua cuộc thi chứ. Một nét lo sợ xoẹt qua khuôn mặt điển trai của Hoo, ánh mắt tràng đầy vẻ căng thẳng ko cách nào che dấu.

-Vì vậy....

-Vì vậy chúng ta phải mau chống tìm ra băng ngàn năm. Nó ko dượi oppa mình nói thì đã nhanh chóng chen vào nói toạt luôn phần sau.

Vốn là một người điềm tĩnh ko hề có bất cứ biểu hiện lo lắng hay hoảng sợ mà giờ đây trên khuốn mặt đẹp tựa thiên tiên kia lại ánh lên một chút sự lo sợ.

-Chúng ta đã tìm nó rất nhiều năm nay rồi mà cẫn ko thể, làm sao mà tìm được trong thời gian ngắn như vậy chứ. Giọng căng thẳng oppa nó nói, ánh mắt hiện lên đầy sự lo lắng, buồn rầu.

-"Tiểu Bạch......."

-Lẽ ra em ko nên thàm gia vào chuyện của học viện.

-Ko phải lỗi tại em, vì em tham gia vào Yun và Woo mới đồng ý thâm gia đấy thôi, có hai đứa tụi nó thì em ko cần lo.

-Em biết, em ko lo chuyện này, em lo cho thế giới vampire của anh thôi.

-Giới vampire sẻ có chuyện gì xẩy ra sao?. Bước đến gần nó, Hoo hỏi.

-Hắc đao đã bắt đầu động thủ rồi đấy, oppa lo mà tìm cách giải quyết đi. Nhìn xuống sần hội trường thấy Yun và Woo đang chỉ đạo mọi người luyện tập thì nó an tâm phần nào, dù gì thí có hai người đó và sự giúp đỡ của Bo, Tea Hin, Hong, Ha Rum và Dong Gun thì những chuyện dễ dàng này nó ko cần lo.

-Em nói gì?, họ đã phá luật rồi sao?. Ánh mắt hiện đầy sự bất ngờ, căng thảng, ko ngờ những chuyện quan trọng lại ập đến cùng một thời điềm như vậy. -Hazzi..., mệt thiệt.

-Những hành động của họ chỉ là ngầm, có nghĩa là họ vẫn chưa chình thức công khai tuyên chiến nên thời gian này ko có chuyện gì xẩy ra đâu, anh nên lo cho học viện này thì hơn, cuộc thi lần này cũng nằm trong mục đích diệt bớt một số vam Bạch đấy.

-Sao em biết?.

-Anh có biết Jin ko?. Quay sang Hoo nó hỏi.

-Biết chứ, cũng là một vam quý tộc như anh vậy nhưng tộc đã bị diệt cách đây ko lâu rồi, đây cũng là một nguyên nhân khiến giới vampire lo lắng, rất có thể Hắc đạo đã làm chuyện này.

-Ko phải có thể mà là chính họ làm đấy, hậu duệ của Jin tộc đang ở nhà em đấy, hai đứa, một gái một trai, nhưng vài ngày trước em đã để Nguyệt và Danh dẫn một Lin về Nam Phong rồi.

-Vậy Bin đang ở nhà em à?.

-Đúng vậy, em biết anh có quen biết với dòng tọc đó và cũng biết Bin và Lin nên em nhờ anh một chuyện.

-Chăm sóc cho Bin đúng ko?!.

-Đúng vậy. còn một việc nữa.

-???.

-Để Bin vào học viện học.

-----------------------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK