• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trịnh Thiên nghe Thiếu Dương hỏi anh từ tốn đáp:  

_ Điều tra được xe đó của một tên đàn em của bang Lôi Hưng , bang này mới có chút tiếng tăm sau này, nhờ làm được một hai phi vụ, chém thuê, giành địa bàn, tên cầm đầu tên là Đỗ Bân , 28 tuổi. 

Thiếu Dương nghe xong lạnh lùng lên tiếng: " hỏi thăm sức khỏe tên đàn em đó chút đi, nếu đúng là bang đó làm, thì truy ra những ai hôm nay đã ra tay , số còn lại cậu xem coi dùng được thì thu nhận, và đào tạo chúng, cho chúng học cách biết trung thành, nhớ đem Đỗ Bân về cho tôi, chính tôi sẽ xử lý nó. 

Trịnh Thiên liền gật đầu, anh quay sang đàn em của mình ra hiệu cho họ đi làm việc, lúc này Đình Nguyên từ phòng mổ đi ra, Thiếu Dương liền đứng lên anh nhìn Đình Nguyên hỏi:

_ Tình trạng Ngữ Thần thế nào rồi Nguyên?.

Đình Nguyên cả người mệt mỏi ngồi xuống ghế, giọng nói từ tốn đáp:  " cô ấy vẫn chưa tỉnh, tôi cũng không chắc là khi nào cô ấy tỉnh đâu, vì lúc tôi tới nơi cô ấy đã rơi vào hôn mê, nên về việc tỉnh lại sẽ rất chậm.

Thiếu Dương nét mặt lộ ra ý buồn, anh khẻ gật đầu như đã hiểu những điều Đình Nguyên nói.

Gia Phong lúc này lên tiếng hỏi: " khi nào chuyển hai người ra phòng?. 

Đình Nguyên nhẹ đáp: " một tiếng nữa Phúc Kiên ra phòng trước, còn Ngữ Thần ba tiếng nữa mới ra phòng, Thiếu Dương lúc này nghiêm mặt nhìn Đình Nguyên dặn dò:

_ Cậu ở đây theo dõi sức khỏe của Ngữ Thần và Phúc Kiên , tôi và Gia Phong quay về công ty giải quyết ít công việc rồi sẽ quay lại ngay, hãy để hai cô bạn của Ngữ Thần ở bên với cô ấy, còn có Trịnh Thiên ở đây, hai người hổ trợ với nhau, có chuyện gì lập tức gọi cho  tôi ngay, cảm ơn các cậu nhiều lắm. 

_ Hả!

Nghe lời nói cảm ơn từ miệng của Thiếu Dương làm tất cả mọi người đều giật mình, miệng há to hết cở , bỏ vừa cả quả trứng gà, mắt giương lên nhìn Thiếu Dương như người ngoài hành tinh mới đến, họ vô cùng ngạc nhiên, vì từ trước đến giờ Kỳ tổng của chúng ta chưa hề biết cảm ơn ai bao giờ, chỉ có biết ra lệnh mà thôi nha, thật sự đây là một điều bất ngờ đến khó tin. 

Thiếu Dương nhìn thấy ai cũng tập trung nhìn vào anh mình, anh liền nổi cáu, giọng bực bội lên tiếng: " các người còn ngủ mơ hả? Có cần tôi đánh cho các người tỉnh lại không đây?. 

Nghe câu này mọi người đều tỉnh táo lại, Thiếu Dương liền bước nhanh rời khỏi, trước khi lên trực thăng, anh nói với Trịnh Thiên: 

_ Cậu lên danh sách những người đã giúp đỡ cho Phúc Kiên và Ngữ Thần chúng ta sẽ hậu tạ họ, và cậu hãy bàn bạc với chủ của khu du lịch này, chúng ta sẽ hợp tác đầu tư vào khu du lịch này, giúp họ làm ăn tốt hơn, lợi nhuận ta chỉ lấy 4 họ 6 cậu hiểu ý tôi chứ?.

Trịnh Thiên liền gật đầu, Thiếu Dương và Gia Phong lên trực thăng rời khỏi. 

Lúc này tại tập đoàn Kỳ gia, Thiếu Dương mở cuộc họp để phân bổ công việc cho từng bộ phận, có chuyện gì liên hệ qua điện thoại, hoặc qua mail cho anh, không được tìm và làm phiền đến anh , Gia Phong thì lo hoàn tất các hợp đồng bên mặt bảng quyền và hợp đồng bên công ty người mẫu biểu diễn cho đêm ra mắt sản phẩm mới của công ty. 

Trong vòng hai tiếng đồng hồ Thiếu Dương cùng Gia Phong đã thu xếp hết tất cả công việc trong công ty, lúc này hai người lấy ít quần áo rồi lên trực thăng rời khỏi công ty.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK