"Anh khi dễ em, đừng cho là em không có nghe ra..." Cô đắc ý nghiêng đầu, "Nhất định không nghi ngờ, bụng của em thì em làm chủ!"
Hai chữ trong miêng nói ra rõ ràng như vậy, Diệp Cô Thâm dời tay, cầm bàn tay nhỏ của cô, bước ra thang máy.
Bệnh của Diệp lão gia tử không có vấn đề gì lớn, Diệp Cô Thâm thân là người bận rộn sau khi rời bệnh viện, thời gian sau đó đều bận rộn công việc, đặc biệt gần đây tiến hành tuyển cử tổng thống, một đống chuyện lớn đều dồn dập đến.
Kéo bè kết phái càng rõ ràng, Đường Tuế Như trước đó không biết, nếu như không phải ngẫu nhiên bước vào thư phòng của Diệp Cô Thâm, thật không phát hiện trong thùng rác cạnh bàn đọc sách Diệp Cô Thâm ném rất nhiều thiệp mời dự tiệc.
"Chú Diệp, anh giỏi quá!" Cô thu hồi ánh mắt nhìn vào thùng rác, “Anh không đi, những người kia có thể hay không lén lút mắng anh?"
"Không quan trọng, đừng để anh nghe thấy là được, anh có thể coi như là họ không có mắng anh." Diệp Cô Thâm nhìn cô bưng cháo đến, rất thơm ngon, cảm giác không tệ.
"Anh vì cái gì không đi a? Em thấy buổi tối hình như anh cũng không có bận rộn như vậy..." CÔ nâng cằm lên, bộ dạng không hiểu.
"Không muốn đi."
Nơi này có, cô không thể nói.
Diệp Cô Thâm lôi kéo cô ngồi trên đùi của anh, hai tay ôm lấy cô, "Anh chỉ cần đi một lần, sau đó sẽ không thể cự tuyệt, nếu không những người kia liền nghĩ có phải hay không anh ủng hộ người đó, hoặc là người ở sau lưng người đó."
"Mấy người làm chính trị thật quá... Nói không nên lời, dù sao em là không hiểu á! Em chỉ cần học tập cho giỏi là được rồi!" Cô cười tủm tỉm bưng cháo, "Trà chiều, đến nếm thử!"
Diệp Cô Thâm có cảm giác là bản thân sẽ phát phì, không được, về sau phải tăng cường rèn luyện, cô vợ nhỏ đối với cơ bụng của anh rất đỗi quan tâm, mỗi đêm tay nhỏ đều sẽ sờ lấy, hai mắt sáng lên mà chăm chú nhìn.
"Cháo này không tệ nha..." Đường Tuế Như nếm thử một miếng, thì không thể nhịn!
Sau đó một chén nhỏ, hơn phân nửa đều vào bụng của cô.
"Chú Diệp, em đến chủ yếu là muốn hỏi anh một chuyện nhỏ..." Cô làm động tác giống như cây kim rất nhỏ ở trước mặt anh, "Rất rất nhỏ..."
"Cái gì?" Theo trực giác của Diệp Cô Thâm thì không có nhỏ như vậy.
Huống chi, trong mắt anh việc nhỏ của cô, chính là chuyện lớn.
"Ngày thành lập trường của Đại học Cảnh thị, còn hai tháng, anh có thể hay không tới tham gia?" Trước tiên cô cần phải hỏi rõ một chút.
Nếu như Diệp Cô Thâm đến, cô sẽ không dám!
Một cái kịch bản mà thôi, vì sao lại phải hôn chứ!
"Hẳn là sẽ không, em mời anh, thời gian trống anh sẽ đến."
"Sao có thể chứ, chú Diệp bận rộn như vậy! Kỷ niệm ngày thành lập trường là chuyện nhỏ, quốc gia mới là đại sự!" Đường Tuế Như cười tủm tỉm từ trên người anh đứng dậy, "Vậy em đi chơi một lát, anh bận..."
Cô cầm bát liền rời khỏi thư phòng.
Sau khi trở lại căn phòng của mình, mới nhớ tới hôm na hẳn là phải lên mạng!
Cô ôm máy tính ngồi trên ghế sô pha, vừa đặt chân lên, đã nhìn thấy đội trưởng cùng tiểu bạch kiểm tựa hồ có chút không thích hợp.
【 Tam Tuế tiểu bạch kiểm: Tuế Tuế thân yêu, cậu phải làm chủ cho tôi a! Tôi không phải liền là mãnh liệt yêu cầu đội trưởng gặp mặt mà! Anh ấy vậy mà mời tôi đến trò chơi PK, giết tôi không chừa một mảnh giáp, tôi ủy khuất, muốn hôn hôn, muốn ôm ôm, muốn nâng cao! 】
Đường Tuế Như khóe miệng nhếch nhẹ, lần trước không phải mới nói không muốn gặp mặt sao?
Tại sao lại tới?