“A Bạch, ta trang điểm cho ngươi một chút được không?” Tiểu cô nương mới bảy tám tuổi, đặc biệt thích cục bột trắng lông xù xù.
Hồ ly cũng thích tiểu hài tử, lắc lắc xoã tung cái đuôi to cho các nàng chơi, còn rất là chờ mong.
Thư sinh vừa mới bưng đồ ăn đặt lên bàn nhìn hồ ly về nhà, bốn chân tung tăng nhảy nhót, đuôi vểnh lên cao, phía trên cắm đủ loại hoa này hoa nọ.
“A Sinh, ta nở hoa nè!” Nó ngẩng cổ nhìn thư sinh.
Thư sinh bế nó lên đặt vào ghế ngồi:” đẹp đẹp đẹp, ăn cơm.”